Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hằng Minh (Mùi Hương Bị Giấu Kín)

chương 1: nhóm chat lớp 11B3

Buổi tối ở khu ký túc xá yên tĩnh hơn thường ngày. Ánh đèn hành lang đã tắt bớt, chỉ còn tiếng gió lùa qua cửa sổ mở hé. Trong phòng, điện thoại của của Trương Hàm Thụy rung lên liên tục. Màn hình sáng lên trong bóng tối.
Cậu nhìn dòng thời gian. 22:47.
Bình thường giờ này, nhóm chat lớp 11B3 gần như không có ai nói chuyện. Nhưng hôm nay thì khác. Từ lúc tan học, Hàm Thụy cảm thấy có gì đó không ổn, nhất là sau chuyện xảy ra vào buổi chiều.
Cậu hít sâu một hơi, rồi gõ tin nhắn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Có ai còn online không?
Vài giây trôi qua. Hàm Thụy tưởng sẽ chẳng ai trả lời. Nhưng rồi thông báo hiện lên.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Giờ này có chuyện gì?
Phong cách quen thuộc. Ngắn gọn, không vòng vo. Hàm Thụy khẽ nhíu mày.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tôi đây.
Dịch Nhiên vẫn vậy, lun là người xuất hiện đúng lúc nhất.
Hàm Thụy nhìn màn hình, ngón tay lưỡng lự vài giây. Nhưng cuối cùng, cậu quyết định gửi đi.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi thấy Trần Tuấn Minh ở phòng ý tế tối nay mà không phải giờ trực.
Tin nhắn vừa gửi xong, trong nhóm liền im lặng hẳn. Bí ẩn "đang nhập" xuất hiện rồi biến mất liên tục.
Vài giây sau, một cái tên quen thuộc hiện lên.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Hàm Thụy...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Đừng nói vậy.
Hàm Thụy siết chặt điện thoại. Phải ứng này... Quá nhanh.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Phòng y tế khóa rồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu vào bằng cách nào?
Câu hỏi thẳng thắn, không chút do dự. Hàm Thụy có thể tưởng tượng biểu cảm của Quế Nguyên lúc này.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi chỉ giúp cô y tá.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Giúp mà hơn một tiếng?
Lần này, Tuấn Minh không trả lời ngay.
Trong phòng ký túc, Hàm Thụy dựa lưng vào tường. Hình ảnh buổi tối ban nãy hiện rõ trong đầu. Cánh cửa phòng y tế khép hờ. Ánh đèn bên trong vẫn sáng. Và mùi hương nhàn nhạt, quen thuộc nhưng lại không nên xuất hiện vào lúc đó.
Một tin nhắn mới xuất hiện.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
...
Chỉ một dấu ba chấm.
Nhưng không ai trong nhóm là không hiểu. Trần Dịch Hằng rất hiếm khi xen vào chuyện người khác. Một khi cậu ấy lên tiếng, nghĩa là chuyện không đơn giản.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Minh, cậu ổn không?
Một câu hỏi ngắn, nhưng khiến Hàm Thụy khựng lại.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi ổn
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Thật mà
Cách trả lời quá bình tĩnh, quá giống như cố chứng minh điều gì đó.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Nhưng mùi hương trong lớp chiều nay
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Không giống bình thường
Tin nhắn của Dịch Nhiên khiến không khí trong nhóm chùng xuống rõ rệt.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
ý cậu là gì?
Hàm Thụy nuốt khan. Cậu biết, một khi đã nói chuyện này, sẽ không thể dừng lại được nữa.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Khoan đã
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mọi người không thấy lạ sao?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mùi đó là của omega
Sau tin nhắn này, nhóm chat rơi vào im lặng hoàn toàn.
Không ai trả lời.
Không ai gõ chữ.
Màn hình điện thoại như đông cứng lại.
Vài giây trôi qua dài như cả phút.
Rồi tên Trần Tuấn Minh sáng lên lần nữa.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Đủ rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi off đây
ngay sau đó, một dòng thông báo hiện ra lạnh lùng.
[ Trần Tuấn Minh đã rời khỏi nhóm].
Hàm thụy rồi thẫn ra. Dù đã đoán trước phản ứng này, cậu vẫn không tránh khỏi cảm giác nặng nề trong lòng.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Rõ ràng là trốn tránh.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi chỉ lo cho cậu ấy thôi...
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
đừng vội kết luận
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Minh không phải kiểu người làm chuyện bừa bãi
Cuộc trò chuyện chậm lại. Không còn ai gửi tin nhắn liên tục như ban đầu.
Một lúc sau, cái tên Trần Dịch Hằng xuất hiện lần nữa.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
...
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Ngày mai tôi sẽ nói chuyện với Minh.
Tin nhắn này như một dấu chấm hết tạm thời cho cuộc trò chuyện.
Không ai trả lời thêm.
Màn hình điện thoại dần tối lại.
Ngoài cửa sổ, gió thổi nhẹ, cuốn theo cái lạnh đầu mùa. Hàm thụy nhìn trần nhà, trong đầu vẫn vang lên những dòng tin nhắn vừa rồi. Cậu có linh cảm rất rõ ràng rằng, từ hôm nay trở đi, lớp 11B3 sẽ không còn yên bình như trước nữa.
Và mùi hương kia... Sẽ không dễ dàng biến mất.
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Hề hề chuyện có hơi xàm tí

chương 2: sau cánh cửa lớp học

Buổi sáng hôm sau, lớp 11B3 đến sớm hơn thường lệ. Không phải vì có tiết kiểm tra, mà vì bầu không khí trong lớp từ lúc bước vào đã khác hẳn.
Trần Tuấn Minh ngồi ở gần Cửa sổ. Cặp sánh đặc gọn gàng, sách vở xếp ngay ngắn như mọi ngày. Nếu không để ý kỹ, sẽ chẳng ai nhận ra cậu gần như không ngủ cả đêm
Cửa lớp mở ra.
Trần Dịch Hằng bước vào, ánh mắt vô thức tìm về phía cuối lớp. Khi nhìn thấy Trần Tuấn Minh đang cúi đầu đọc sách, anh khựng lại một nhịp rất nhỏ, rồi mới quay lại chỗ ngồi.
ở dãy bàn bên kia, Trương Quế Nguyên kéo ghế ngồi xuống mạnh tay hơn thường ngày.
Trương Hàm Thụy bước vào sao cùng, ánh mắt lướt qua Tuấn Minh rồi nhanh chóng tránh đi. Cậu không biết mình nên nói gì vào lúc này.
Tiết học bắt đầu, nhưng rất ít người thật sự tập trung.
điện thoại trong ngăn bàn của Hàm Thụy rung nhẹ.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có ai thấy Minh chưa?
Hàm thụy nhìn lên. Tuấn Minh vẫn ngồi ở đó.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu ấy ở trong lớp.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ồ, tưởng lại trốn.
Tin nhắn vừa gửi xong, một cái tên khác xuất hiện.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Đừng nói vậy.
ở bàn đầu, Trần Dịch Hằng im lặng nhìn màn hình điện thoại. Ngón tay anh dừng lại rất lâu trên bàn phím, rồi cuối cùng vẫn gửi đi.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Minh, tan học gặp tôi được không?
Trong vài giây ngắn ngủi, không ai trả lời.
Rồi:
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
ừ.
Chỉ một chữ.
Nhưng đủ khiến Hàm Thụy thở phào nhẹ nhõm.
Giờ ra chơi, lớp học trở nên ồn ào hơn. Một vài học sinh tụm lại nói chuyện, nhưng ánh mắt không ít lần liếc về phía Tuấn Minh.
Hàm Thụy đứng dậy, định đi tới nhưng lại chần chừ. Cậu sợ mình sẽ nói sai điều gì đó.
Điện thoại rung lên lần nữa.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi nên xin lỗi không?
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Cậu nghĩ mình sai à?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi không biết nữa
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Nhưng Minh trong mệt lắm
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Để Dịch Hằng nói chuyện trước đi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
đừng ép cậu ấy
Hàm Thụy gật đầu, dù biết Dịch Nhiên không thể nhìn thấy.
---
Tan học
Sân trường đông dần rồi thưa thớt. Tuấn Minh thu dọn đồ chậm hơn mọi ngày. Khi cậu đứng dậy, Trần Dịch Hằng đã chờ sẵn ở cửa lớp.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Đi thôi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Hai người bước về phía dãy nhà cũ, nơi ít học sinh lui tới. Không khí giữa họ yên lặng đến mức nghe rõ cả tiếng bước chân.
Dịch Hằng dừng lại trước cửa phòng học trống.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Minh
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nếu cậu không muốn nói
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi sẽ không hỏi
Tuấn Minh nắm chặt quai cặp.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi không cố ý giấu mọi người
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi chỉ...
Tin nhắn dừng lại ở đó.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi biết
Câu trả lời đến nhanh hơn Tuấn Minh tưởng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nhưng mùi hương hôm qua
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cậu không kiểm soát được đúng không?
Tuấn Minh im lặng rất lâu.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi không muốn gây rắc rối
Trần Dịch Hằng nhìn cánh cửa phòng học khép hờ, giọng trầm xuống.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Minh
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cậu không phải rắc rối
---
Trong khi đó, ở một góc khác của sân trường, Trương Quế Nguyên đang đứng cùng Hàm Thụy.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu lo quá rồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Nhưng nếu Minh còn giấu
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi không chịu được đâu
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi chỉ sợ mọi thứ đi quá xa
Quế Nguyên hừ nhẹ
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thế thì đừng để nó thành bí mật
---
Buổi tối.
Nhóm chat 11B3 sáng lên lần nữa.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Mọi người
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tôi nghĩ chúng ta cần nói rõ mọi chuyện
Không ai trả lời ngay.
Rồi Trần Tuấn Minh xuất hiện.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi xin lỗi vì tối qua
Cả nhóm im lặng.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi không cố ý khiến mọi người lo lắng
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi chỉ có vài chuyện tôi chưa sẵn sàng nói
Ba chấm hiện lên sau tên Trần Dịch Hằng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Không sao
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Khi nào cậu sẵn sàng
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Chúng tôi nghe
Hàm Thụy nhìn màn hình, tim đập chậm lại.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Xin lỗi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi không nên nói trước mọi người
Một lúc sau.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Không phải lỗi của cậu
Nhóm chat yên tĩnh trở lại.
Nhưng ai cũng hiểu, đây chưa phải kết thúc.
Chỉ là sự khởi đầu của nhưng điều sắp bị phơi bày.
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Sao mọi người đọc có thấy ổn ko ạ?
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Cho tác giả xin ý kiến với nha
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Lần đầu viết truyện có hơi xàm tí

chương 3: mùi hương giữa giờ hoc

Tiết ba buổi sáng diễn ra chậm chạp hơn thường ngày. Trời bên ngoài âm u, mây xám kéo thấp, ánh sáng trong lớp nhạt dần. Lớp 11B3 im ắng một cách lạ thường, đến bút viết lên giấy cũng nghe rõ hơn.
Trần Tuấn Minh ngồi thẳng lưng, mắt nhìn bảng, nhưng tâm trí lại không ở đó. Cậu cảm nhận được ánh nhìn thỉnh thoảng lướt qua mình, dù không ai nói ra.
Ở hàng ghế trên, Trần Dịch Hằng khẽ cau mày. Không phải vì bài giảng, mà vì một cảm giác quen thuộc đang dần xuất hiện.
Nhàn nhạt. Rất nhẹ.
Nhưng không thể nhầm lẫn.
Mùi hương omega.
Dịch Hằng khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lướt nhanh khắp lớp. Không chỉ Tuấn Minh. Cảm giác này... Không hoàn toàn giống hôm qua.
Ở dãy bên kia, Trương Quế Nguyên dừng bút. Cậu hít sâu một hơi, rồi nhíu mày rõ rệt.
Trương Hàm Thụy cũng nhận ra điều bất thường, cậu ngẩng đầu, ánh mắt chạm phải ánh nhìn của Dịch Nhiên ở bàn đầu. Hai người không nói gì, nhưng đều hiểu.
Chuông báo nghỉ giữa tiết vang lên.
Cả lớp xôn xao đứng dậy, kéo ghế, ra hành lang hít thở không khí. Nhưng mùi hương kia vẫn chưa tan đi
Điện thoại trong túi Hàm Thụy rung nhẹ.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Mọi người có ổn không?
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thấy
Ba câu trả lời liên tiếp.
Trần Tuấn Minh nhìn màn hình, ngón tay chậm rãi gõ chữ.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Tôi xin lỗi
Hàm Thụy xiết chặt điện thoại.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không phải chỉ cậu
Ba chấm hiện lên sau tên Trần Dịch Hằng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
...
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Mùi này không giống hôm qua
Không khí trong nhóm chat chợt căng lên.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
ý cậu là sao?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Hôm qua chỉ thoáng qua
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Còn bây giờ
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Nó rõ hơn
Trương Dịch Nhiên nhìn quanh lớp. Ánh mắt cậu dừng lại ở một người đang đứng gần cửa sổ, giả vờ nói chuyện với bạn cùng bàn.
Trương Hàm Thụy.
Không.
Là Trương Hàm Thụy... Nhưng không hẳn.
Một cảm giác rất nhỏ, rất mơ hồ, thoáng qua trong đầu Dịch Nhiên.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Có thể...
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Không chỉ một người
Tin nhắn vừa gửi xong, nhóm chat lập tức im bặt.
Hàm Thụy đứng sững lại. Tim cậu đập nhanh hơn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Dịch Nhiên
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ý cậu là gì?
Không có câu trả lời ngay.
Trương Dịch Nhiên đặt điện thoại xuống bàn, hít sâu một hơi rồi mới nhấc lên lại.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tôi chưa chắc
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Nhưng mùi hương này
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Không hoàn toàn giống của Minh
Trần Tuấn Minh đọc dòng chữ đó, đầu óc trống rỗng trong giây lát.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
...
Ở phía bên kia lớp, Trương Quế Nguyên quay người lại, ánh mắt sắc hơn hẳn.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Vậy là còn người khác?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Bình tĩnh
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Đừng khiến mọi chuyện rối thêm
Chuông vào tiết vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện. Mọi người buộc phải quay lại chỗ ngồi, nhưng không ai thật sự tập trung vào bài giảng.
Trương Hàm Thụy cúi đầu nhìn sách, nhưng chữ nghĩa trước mắt mờ đi. Cậu cảm thấy cổ họng hơi khô, tim đập nhanh hơn bình thường.
Cậu không biết từ lúc nào, nhưng mùi hương kia... Có vẻ quen thuộc hơi cậu tưởng.
Tan tiết.
Hàm Thụy đứng dậy hơi chậm, đầu óc quay cuồng. Dịch Nhiên để ý thấy điều đó.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Cậu ổn không?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi ổn
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hàm Thụy
Ba chấm hiện lên rất lâu.
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Nếu có chuyện gì
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Đừng cố giấu
Hàm Thụy nhìn chằm chằm vào màn hình. Ngón tay rung nhẹ.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cậu nghĩ tôi có chuyện gì sao?
Dịch Nhiên không trả lời ngay.
Ở phía cuối hành lang, Trần Dịch Hằng đang nói chuyện với Tuấn Minh.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Cậu cảm nhận được không?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Nhưng không phải tôi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Tôi biết
Câu trả lời dứt khoát.
Buổi chiều, trước giờ tan học, nhóm chat lớp lại sáng lên.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Nếu còn người khác
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thì sớm muộn cũng lộ
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Giấu chỉ làm mọi thứ tệ hơn
Không ai đáp lại.
Riêng Trương Hàm Thụy nhìn dòng chữ đó rất lâu. Một cảm giác bất an len lỏi trong đầu.
Cậu chợt nhận ra, từ lúc mùi hương xuất hiện rõ ràng hơn... Chính cậu là người thấy mệt đầu tiên.
Điện thoại rung lên lần cuối trong ngày.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
...
Tin nhắn được gõ ra, rồi xóa đi.
Cuối cùng, cậu khóa màn hình, tựa lưng vào ghế.
Cậu có linh cảm, bí mật tiếp theo sắp bị chạm đến.
Và lần này, có thể liên quan trực tiếp đến chính cậu.
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Hi
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Mọi người đọc có hiểu ko ạ?
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Chứ toii ko hiểu đag viết cái gì nx
tác giả chuche đây
tác giả chuche đây
Hehehe

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play