Không ai biết chính xác khoảnh khắc nào hai cái tên bắt đầu đứng cạnh nhau.
Chỉ đến khi bảng #HotSearch của xứ sở chùa vàng cập nhật vào lúc 7 giờ sáng, dư luận mới giật mình nhận ra:
một minh tinh truyền hình đỉnh lưu và một nữ idol thế hệ mới — hai thế giới tưởng như không liên quan — đang được nhắc đến trong cùng một dòng tiêu đề.
Không scandal.
Không hình ảnh thân mật.
Không lời xác nhận.
Chỉ là một câu chữ mơ hồ đến mức khiến người ta buộc phải dừng lại nhìn lâu hơn một giây.
“Quan hệ thật sự giữa 00K và ORM?”
00K đang ở trong căn hộ quen thuộc, rèm cửa khép hờ. Cô đọc tiêu đề đó rất chậm, như thể muốn chắc chắn mình không nhìn nhầm.
Tin đồn trong giới này, cô đã quá quen.
Bị gán ghép, bị suy đoán, bị dựng chuyện — tất cả đều là phần không thể thiếu của danh tiếng.
Nhưng lần này, 00K không lướt qua ngay.
Bởi vì cái tên còn lại… không khiến cô cảm thấy phiền phức như thường lệ.
ORM.
Một nữ idol trẻ, vừa nổi lên trong vài năm gần đây. Truyền thông nhắc đến em với những cụm từ quen thuộc: trẻ, đẹp, có gia thế, có tương lai. Một người còn rất mới với thế giới mà 00K đã đứng trên đỉnh quá lâu.
Họ chỉ mới gặp nhau đúng một lần.
Buổi ghi hình chung cho chiến dịch quảng bá quốc gia hôm đó diễn ra rất nhanh. 00K nhớ mình đã giữ đúng phép lịch sự, đúng khoảng cách. Nhưng trong khoảnh khắc nghỉ giữa giờ, khi cô ho khẽ vì cổ họng khô rát, có một chai nước được đặt nhẹ vào tay cô.
“Chị uống chút nước đi.”
Giọng nói ấy mềm, không vội vàng.
00K ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của ORM — không dò xét, không sợ hãi, chỉ là một sự quan tâm rất tự nhiên.
Ở đầu kia thành phố, ORM đang ngồi trên xe di chuyển giữa các lịch trình dày đặc. Trợ lý đưa điện thoại cho em, giọng có phần dè dặt.
Trợ lí orm
“Em… lên hotsearch rồi.”
ORM
cười nhạt. “Lại tin hẹn hò à?”
Trợ lí orm
“…là với chị 00K.”
Nụ cười trên môi ORM khựng lại.
Em đã quen với việc bị chú ý, nhưng đây là lần đầu tiên tên mình xuất hiện cạnh một người như 00K — người mà trong mắt ORM, luôn mang theo cảm giác xa vời.
00K quá yên tĩnh.
Quá chín chắn.
Và quá… nguy hiểm với một người còn đang học cách kiểm soát cảm xúc như em.
Trợ lí orm
Công ty quản lý nhanh chóng đưa ra chỉ thị quen thuộc.
“Không phản hồi.”
“Không nhắc tên đối phương.”
“Đừng để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng hình ảnh.”
ORM
ORM gật đầu. Em luôn là người nghe lời.
Nhưng tối hôm đó, khi xe đã dừng trước ký túc xá, ORM vẫn mở khung chat đã im lặng từ lâu.
Tên người liên hệ được lưu rất ngắn gọn: 00K
ORM
Em gõ vài chữ.
Xóa.
Gõ lại.
Lại xóa.
Cuối cùng, ORM gửi đi một tin nhắn ngắn, mang theo chút do dự rất rõ ràng:
ORM
“Chị 00K… chị có ổn không ạ?”
Tin nhắn được gửi lúc 23:47.
00K nhìn thấy nó gần như ngay lập tức. Cô không biết vì sao mình chưa từng xóa khung chat này, dù hai người chỉ nói chuyện công việc đúng vài lần.
00K
Cô suy nghĩ một lúc lâu, rồi trả lời:
“Chị quen rồi.”
Ba chữ. Điềm tĩnh. Đủ khoảng cách.
Nhưng ORM nhìn màn hình, khẽ cắn môi.
Rồi em nhắn thêm, không kịp suy nghĩ nhiều:
ORM
“Em thì chưa quen…”
Ở đầu bên kia, 00K khẽ thở ra.
Giữa một showbiz ồn ào, giữa hàng trăm ánh mắt soi mói và những luật lệ không bao giờ được viết thành lời, 00K bỗng nhận ra —
Có lẽ, thứ vừa xuất hiện trên hotsearch kia
không phải là một rắc rối.
Mà là một điểm bắt đầu.
Cho một mối quan hệ mà cả chị và em đều chưa sẵn sàng gọi tên,
nhưng lại không thể giả vờ như chưa từng tồn tại.
CHAP 2 – ĐÊM KHÔNG NGỦ
00K vốn không có thói quen thức khuya.
Cuộc sống của cô được lập trình chính xác đến mức khô khan:
đi ngủ trước 12 giờ, điện thoại đặt úp xuống, không đọc thêm tin tức sau nửa đêm.
Nhưng đêm đó, khi đồng hồ vừa nhảy sang 00:13, màn hình điện thoại lại sáng lên một lần nữa.
ORM
“Xin lỗi chị… em làm phiền chị rồi phải không?”
00K nhìn dòng chữ ấy rất lâu.
Cô không trả lời ngay.
Không phải vì bận.
Mà vì cô đang cân nhắc — như mọi khi — xem mình nên giữ khoảng cách bao xa thì an toàn.
Cuối cùng, cô gõ:
00K
“Không. Chị vẫn chưa ngủ.”
ORM
“Em cứ nghĩ chị ngủ sớm.”
“Mọi người đều nói vậy.”
00K
00K khẽ mỉm cười. Một nụ cười rất nhẹ, chỉ đủ để chính cô nhận ra.
“Tin đồn thôi.”
Ở đầu kia thành phố, ORM đang nằm nghiêng trên giường, đèn ngủ bật ở mức thấp nhất. Em đọc đi đọc lại tin nhắn của 00K, cảm giác như khoảng cách giữa hai người vừa được kéo lại gần hơn một chút.
Rất nhỏ.
Nhưng đủ khiến tim em đập nhanh hơn bình thường.
ORM
“Chị có hay buồn vì mấy chuyện trên mạng không ạ?”
00K
Buồn ư?
Câu hỏi đến bất ngờ.
00K hơi sững lại. Cô đã đứng trong giới này quá lâu để cho phép bản thân buồn vì những dòng chữ vô danh. Ít nhất, đó là điều cô luôn tự nhủ với mình.
“Chị quen rồi.” — cô định gõ vậy.
Nhưng lần này, 00K dừng lại.
Xóa đi.
Rồi gõ lại.
00K
“Có.” Chỉ một chữ.
Ở bên kia, ORM mở to mắt.
Em không ngờ chị lại trả lời như thế.
ORM
“Em xin lỗi…”
00K
“Không phải lỗi của em.”
“Chỉ là… có những ngày, chị cũng mệt.”
Khoảng lặng kéo dài vài giây.
Rồi ORM nhắn tiếp, chậm rãi hơn trước.
ORM
“Nếu chị mệt…”
“Em có thể nghe chị nói không?”
00K nhìn dòng chữ ấy, bàn tay đặt trên điện thoại bất giác siết chặt.
Một câu hỏi rất đơn giản.
Không vượt ranh giới.
Không mang theo bất kỳ lời hứa nào.
Nhưng nguy hiểm ở chỗ — nó chân thành.
00K
“Em không sợ bị kéo vào rắc rối sao?”
ORM
“Em sợ chứ.”
“Nhưng em sợ chị phải một mình hơn.”
00K nhắm mắt lại trong giây lát.
Trong căn phòng tối, giữa sự yên tĩnh hiếm hoi của nửa đêm, cô bỗng nhận ra mình đang làm một việc rất không giống 00K thường ngày.
Cô đang cho phép một người bước gần hơn mức an toàn.
00K
“Chị không quen dựa dẫm.”
ORM
“Em cũng không quen…”
“Nhưng em muốn thử😝”
Một tin nhắn đến sau cùng, kèm theo biểu tượng cảm xúc nhỏ xíu — thứ mà 00K hiếm khi dùng.
00K nhìn nó, bật cười khẽ.
00K
“Ngủ đi. Mai em còn lịch sớm.”
ORM
ORM mím môi, có chút không cam tâm.
“Chị cũng vậy.”
“Chúc chị ngủ ngon.”
00K đặt điện thoại xuống, quay mặt nhìn ra cửa sổ.
Thành phố vẫn sáng đèn.
Showbiz vẫn ồn ào ngoài kia.
Nhưng đêm đó, lần đầu tiên sau rất lâu,
00K nhận ra —Có một người
khiến màn đêm của cô
không còn yên tĩnh đến đáng sợ nữa.
CHAP 3 – KHOẢNG CÁCH TRƯỚC ỐNG KÍNH
Buổi ghi hình bắt đầu từ rất sớm.
Trường quay được dựng ngoài trời, ánh nắng buổi sáng trải nhẹ lên nền sàn trắng, phản chiếu qua những tấm hắt sáng lớn. Máy quay đặt ở nhiều góc, dây điện chằng chịt, nhân viên hậu trường di chuyển liên tục nhưng trật tự — một khung cảnh quen thuộc của giới giải trí.
00K đến khi mọi thứ còn đang trong giai đoạn chuẩn bị.
Cô bước xuống xe, tháo kính râm, gật đầu chào từng người đi ngang qua. Không quá thân thiết, nhưng đủ lịch sự. Một minh tinh đã quen với việc trở thành trung tâm, nhưng luôn giữ cho mình một khoảng cách an toàn.
Mọi người (quần chúng)
“Chị 00K tới rồi.”
00K
Một vài tiếng xì xào vang lên rất nhỏ.
00K không để tâm. Cô đứng vào vị trí trang điểm, nhắm mắt để chuyên viên làm việc. Nhưng trong đầu, hình ảnh từ đêm qua vẫn chưa tan đi — những dòng tin nhắn ngắn ngủi, giọng điệu non nớt nhưng chân thành của ORM.
Em sợ chị phải một mình hơn.
Cô khẽ thở ra.
ORM đến muộn hơn dự kiến một chút.
Khi em xuất hiện ở lối vào trường quay, vài ánh mắt lập tức hướng về phía em. Trẻ trung, nổi bật, và mang theo sự chú ý rất tự nhiên — thứ mà ORM vẫn chưa hoàn toàn quen với.
ORM
Em đảo mắt tìm kiếm trong vô thức.
Rồi nhìn thấy 00K.
00K đang đứng cạnh bàn đạo cụ, dáng người thẳng, mái tóc được buộc gọn gàng. Ánh nắng chiếu lên gương mặt nghiêng nghiêng, làm đường nét của chị càng thêm rõ ràng.
ORM khựng lại nửa giây.
Tim em đập nhanh hơn.
Em hít sâu, tự nhủ mình phải bình tĩnh. Đây chỉ là một buổi ghi hình. Chỉ là công việc.
Nhưng khi 00K quay đầu lại — ánh mắt hai người chạm nhau — ORM biết mình đã tự lừa mình.
00K
00K nhìn em rất ngắn.
Chỉ đủ để xác nhận: em ổn.
Rồi quay đi.
Không chào hỏi.
Không mỉm cười.
Một khoảng cách lạnh lùng nhưng cần thiết.
Đạo diễn
“Chuẩn bị vào vị trí!”
Hai người được sắp xếp đứng cạnh nhau trong khung hình chính.
Khoảng cách giữa họ được đo rất chuẩn: vừa đủ để lên hình đẹp, vừa đủ để không gây nghi ngờ. Đạo diễn hài lòng, không chỉnh sửa thêm.
Ống kính bật sáng.
00K lập tức trở thành phiên bản quen thuộc của mình — giọng nói trầm ổn, biểu cảm tiết chế, từng cử động đều vừa vặn. Cô nói lời thoại trôi chảy, không cần quay lại.
ORM thì phải cố gắng nhiều hơn.
Em làm đúng kịch bản, cười đúng lúc, quay đúng hướng. Nhưng mỗi lần nghiêng đầu, em lại thấy 00K ở quá gần.
Gần đến mức em có thể ngửi thấy mùi nước hoa rất nhẹ trên người chị.
Trong một phân cảnh, ORM phải bước lên phía trước, đưa một đạo cụ nhỏ cho 00K.
Đạo diễn
“Action.”
ORM
ORM tiến lại gần.
Khoảng cách bị rút ngắn ngoài dự kiến.
Khi em đưa tay ra, đầu ngón tay vô tình chạm vào tay 00K.
Chỉ một giây.
Rất khẽ.
ORM
Nhưng ORM giật mình, rút tay lại ngay lập tức. Cơ thể em cứng đờ, tim đập loạn xạ. Em sợ máy quay bắt được khoảnh khắc ấy, sợ ánh mắt mình phản bội cảm xúc trong lòng.
00K
00K thì khác.
Cô không rút tay.
Cũng không nhìn ORM.
Nhưng trong khoảnh khắc đó, 00K cảm nhận rất rõ — sự run rẩy nhỏ bé từ phía em, và chính mình cũng không hoàn toàn bình tĩnh như vẫn tưởng.
Đạo diễn
“Cắt! Tốt!” — đạo diễn nói lớn.
“Giữ năng lượng này nhé.”
ORM
ORM thở ra, quay đi ngay khi cảnh quay kết thúc.
00K
00K đứng yên thêm một nhịp, rồi mới chậm rãi bước về vị trí nghỉ.
Giờ giải lao.
Trường quay trở nên ồn ào hơn. Nhân viên tụm lại nói chuyện, tiếng cười vang lên, ai cũng tranh thủ nghỉ ngơi.
00K đứng ở một góc khuất, giả vờ đọc lại kịch bản. Cô biết có ánh mắt đang nhìn mình.
ORM
“Chị…”
Giọng ORM vang lên phía sau, rất nhỏ, như sợ bị người khác nghe thấy.
00K quay lại.
ORM đứng cách chị một bước. Gương mặt em có chút căng thẳng, đôi tay đan vào nhau.
00K nhìn em vài giây.
“Chị biết.” — cô đáp, giọng thấp.
“Không sao.”
ORM
ORM ngẩng lên, có chút ngạc nhiên. “Nhưng em—”
00K
“ORM.” — 00K ngắt lời, giọng vẫn dịu nhưng nghiêm.
“Ở đây có rất nhiều mắt nhìn.”
“Em nên cẩn thận hơn.”
ORM
ORM im lặng.
Em hiểu.
Hiểu rất rõ.
“Em sẽ chú ý.” — em nói khẽ.
00K gật đầu. Cô muốn nói thêm điều gì đó — rằng em không cần tự trách mình như vậy, rằng chị không hề khó chịu.
00K
Nhưng cuối cùng, 00K chỉ nói:
“Đi nghỉ đi. Đừng để người khác để ý.”
ORM quay lưng bước đi.
Mỗi bước chân như kéo giãn khoảng cách vừa được rút ngắn.
Khi em vừa ra khỏi tầm mắt, điện thoại rung nhẹ trong túi áo
Một tin nhắn mới.
00K
“Tối nay nếu em rảnh… nhắn chị.”
ORM dừng lại.
Em không quay đầu.
Chỉ đứng yên vài giây, rồi khẽ gật đầu, như thể 00K vẫn đang nhìn thấy.
Ở phía sau, 00K hít vào thật sâu.
Giữa ánh đèn, máy quay và hàng trăm quy tắc ngầm của showbiz,
cô biết mình vừa bước thêm một bước —
nhỏ thôi,
nhưng đủ để không thể quay lại như trước nữa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play
novel PDF download
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play