Thuốc Súng Và Đôi Mắt Âm Dương
Chương 1.Thiên Hạo và đôi mắt âm dương
Tại một cổ tự tĩnh lặng tọa lạc trên đỉnh núi phía Bắc
Nơi sương mù và gió lạnh bao quanh ngôi chùa trang nghiêm mang đậm nét cổ kính
Nơi quanh năm vang tiếng tụng kinh , mùi hương trầm thoang thoảng trong không khí
Thầy trụ trì
Thiên Hạo//nghiêm mặt//
Dương Thiên Hạo(b)
D-dạ thầy
Thầy trụ trì
Con có thấy ai giống cháu không
Thầy trụ trì
Mọi người đi ngủ hết rồi
Thầy trụ trì
Con giỏi quá mà làm việc này
Dương Thiên Hạo(b)
Con xin lỗi nhma...con thèm xoài
Trên cây xoài cao sai trĩu quả sau sân chùa một cậu nhóc chừng 17-18 tuổi mang treo mình vắt vẻo trên cành cây vươn tay hái xoài đầy chiếc rổ dưới đất
Thầy trụ trì
Đi xuống đây MAU
Dương Thiên Hạo(b)
//nhảy 1 cái đáp xuống đất//
Thầy trụ trì
Biết lỗi chưa
Dương Thiên Hạo(b)
Dạ rùi ạ
Dương Thiên Hạo(b)
Là hái xoài lỡ để thầy phát hiện ạ
Miệng thầy trụ trì giật giật vài cái , đến bất lực với cậu nhóc này
Thầy trụ trì
Đi rửa mặt mũi tay chân liền cho thầy , chỗ xoài này thầy tịch thu//bê rổ xoài//
Dương Thiên Hạo(b)
Ơ ơ thầyyy//nhõng nhẽo//
Thầy trụ trì
Ko có lèo nhèo//đi thẳng vào trong phòng//
Dương Thiên Hạo(b)
Hự//mặt xị ra//
Dương Thiên Hạo(b)
*May là còn giữ 1 quả*//lôi quả xoài xanh từ áo khoác ra//
Dương Thiên Hạo(b)
*Xoài này lắc hay chấm là ngon ta*
Dương Thiên Hạo(b)
//giật mình// Thầyyyyy
Ôn Minh Tâm(b8)
Lại hái trộm xoài bị thầy bắt chứ
Dương Thiên Hạo(b)
Ngươi biết rồi còn hỏi , trêu ngươi ta hay gì
Thêm một cậu nhóc chạc tuổi Hạo tay cầm 1 trái táo tựa vào bức tường mà nhâm nhi , liếc mắt trêu chọc cậu bạn bị phạt phải chép dòng chữ " con xin lỗi vì đã hái trộm xoài" 100 lần mà cười ha hả
Ôn Minh Tâm(b8)
Dạo này mày...còn thấy con bé đó ko vậy//thì thầm với em//
Dương Thiên Hạo(b)
Ờ nhắc t mới nhớ
Dương Thiên Hạo(b)
Dạo này mắt tao ko nhức nữa , thầy phong ấn mắt tao rồi
Dương Thiên Hạo(b)
Ko nhìn thấy đc nữa
Ôn Minh Tâm(b8)
Thế thầy có bảo khi nào đc khai nhãn ko?
Dương Thiên Hạo(b)
//lắc đầu// Không
Dương Thiên Hạo(b)
À hình như lúc thầy muốn xem âm hồn thì chắc sẽ khai nhãn cho tao
Ôn Minh Tâm(b8)
Nhưng chắc gì thầy đã cần đến mày//bĩu môi//
Ôn Minh Tâm(b8)
//giật mình thon thót//
Dương Thiên Hạo(b)
//hồn bay phách lạc//
Dương Thiên Hạo(b)
Thầyyyy
Thầy trụ trì
Thì thầm to nhỏ cái gì
Thầy trụ trì
Thầy không bao giờ khai nhãn cho con đâu mà chắc với ko chắc//nhìn Thiên Hạo//
Thầy trụ trì
Con có biết vì đôi mắt đó mà con đ-
Dương Thiên Hạo(b)
Đã..làm sao ạ
Thầy trụ trì
Bỏ đi ko có gì cả
Thầy trụ trì
Minh Tâm con vào phòng mang mấy tấm vải lụa ra đây giặt đi, chiều mang cho bà Hạch dệt mà đi bán
Ôn Minh Tâm(b8)
Dạ vâng//cắn nốt quả táo rồi lau tay vào áo//
Dương Thiên Hạo(b)
Bẩn thế//nhăn mặt//
Ôn Minh Tâm(b8)
Sao//lườm em//
Em và Minh Tâm là hai cậu bé mồ côi đc thầy trụ trì nhặt về nuôi nấng lớn lên trong chùa
Ăn cơm , mặc áo ở chùa mà sống , đã quen với việc dậy sớm tụng kinh , mùi hương trầm đc thắp lên cùng với 3 hồi chuông đồng hồi 5h sáng
Cả 2 đều mang vẻ đẹp tuyệt sắc giai nhân với nét mặt thanh thuần , ở chùa tụng kinh suốt nên dưỡng đc làn da trắng sáng hồng hào
1 chữ thôi ĐẸP 2 chữ QUÁ ĐẸP 3 chữ ÔI ĐẸP QUÃIII
Cả 2 đều đẹp một chín một mười , ko chỉ về nhan sắc là xuất sắc , 2 người họ đều có những tài năng hiếm người có đc
Dương Thiên Hạo em là cậu bé có đôi mắt âm dương , đôi mắt màu hổ phách long lanh ấy thức chất có thể nhìn thấy âm hồn. Khi có âm hồn ở gần đôi mắt sẽ cảm thức đau nhức , do nhiều lần nhìn thấy âm hồn em đâm ra ám ảnh nên thầy phải phong ấn đôi mắt em lại
Bên cạnh đó Tiểu Hạo còn rất khéo tay , em thường nặn tò he cho mấy đứa trẻ nhà gần đồng lúa , lúc nặn con gà con vịt , lúc thì con ong con chim , rồi còn cô công chúa hoàng tử , natra ...
Còn Ôn Minh Tâm cậu có khả năng chuẩn đoán và chữa bệnh rất tốt , trong chùa cậu có nguyên 1 phòng sắc thuốc , loại thuốc cậu sắc ra ko phải tầm thường mà nó như có phép màu vậy uống 1 lần mà khỏi bệnh lại còn lâu tái phạm
Với đôi tay nhanh nhẹn cậu thường cùng bà Hạch sống dưới chân núi dệt vải may quần áo đem bán dưới chợ , khổ cái tiền công bán vải đều bị Tiểu Hạo vòi vĩnh đòi mua kẹo bông gòn cho
Dương Thiên Hạo(b)
Ngủ sớm đi mai còn đi bán vải với quần áo
Ôn Minh Tâm(b8)
Biết rồi mà
Trong căn phòng vắng lặng chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều
Một giọng nói âm u mà nơn nớt như vọng từ cõi âm văng vẳng bên tai của em khiến em phải mở mắt ra tìm kiếm hướng âm thanh phát ra
Dương Thiên Hạo(b)
Lưu Ly// bất ngờ//
Dương Thiên Hạo(b)
Sao em lại...
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Cứu em , em lạnh lắm , đau nữa , bọn cá dưới hồ xẻ thịt em rồi , nước ở đấy hôi lắm//nức nở//
Dương Thiên Hạo(b)
S-sao anh lại nhìn thấy đc em chứ
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Là do mắt anh chỉ bị phong ấn từ lúc 5h sáng còn sẽ đc khai nhãn lúc 3h đến 4h
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Em phải quỳ xin mấy hồn phách canh cổng chùa 2 ngày nay rồi , mới đc vào gặp anh
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Chỉ anh mới nhìn thấy em thôi
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Xin anh cứu em với
Nhìn linh hồn đứa trẻ chỉ mới 6 tuổi , thân hình mờ mờ ảo ảo ướt nhẹp mùi nước hôi thối bốc lên từ người bé
Gương mặt đẫm nước mắt nhưng nước mặt lại là máu đỏ thẫm , 1 bên chân bị phồng rộp tím tái bên còn lại lỗ chỗ là vết cắn rỉ máu
Dương Thiên Hạo(b)
Đc rồi Lưu Ly đừng khóc
Dương Thiên Hạo(b)
Anh sẽ giúp em , nhất định sẽ giúp
Dương Thiên Hạo(b)
H-hồ đó ở đâu ?
Lưu Ly (âm hồn 1 đứa bé 6 tuổi)
Sau cánh đồng hoang dưới núi , cứu em//dần tan biến//
Dương Thiên Hạo(b)
*B-bốn giờ rồi*//nhìn cơ thể Ly dần tan biến//
Dương Thiên Hạo(b)
*Anh nhất định sẽ cứu em ...để em đc siêu thoát*
Ôn Minh Tâm(b8)
*Chắc lại nhìn thấy cô bé đó rồi*//nhìn bóng lưng em đg ngồi thẫn thờ//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play