[RhyCap] Tình Yêu Không Trọn Vẹn..!?
1. Mẹ Yêu
Người mẹ đứng lặng dưới bếp, dáng quen thuộc giữa làn khói mỏng bay lên từ nồi cơm sôi lục bục
Đôi tay mẹ thoăn thoắt, lúc vo gạo, lúc thái rau, từng động tác chậm rãi mà thuần thục như đã làm suốt cả một đời
Gian bếp nhỏ ấm dần lên bởi hơi lửa và mùi cơm chín thơm nồng, quyện cùng tiếng dao chạm thớt nghe thân thương đến lạ
Ánh đèn vàng hắt xuống khiến bóng mẹ in dài trên nền gạch
Mồ hôi lấm tấm trên trán, mẹ khẽ lau vội rồi lại cúi xuống bếp, chẳng một lời than
Trong khoảnh khắc ấy, gian bếp không chỉ có bữa cơm đang nấu, mà còn đầy ắp sự tảo tần, yêu thương âm thầm mẹ dành trọn cho gia đình
Trên lầu, có một cậu bé nhỏ nhắn chậm rãi bước xuống, mỗi bậc thang vang lên tiếng cộc cộc khe khẽ dưới bàn chân trần
Cậu nắm hờ tay vịn, dáng đi còn ngập ngừng, như sợ phá vỡ sự yên tĩnh trong nhà
Ánh sáng từ dưới bếp hắt lên, soi rõ gương mặt non nớt với đôi mắt còn vương chút buồn ngủ
Cậu dừng lại nơi đầu cầu thang, khẽ nghiêng đầu nhìn xuống gian bếp ấm mùi cơm chín, nơi bóng lưng mẹ đang cần mẫn bên bếp lửa
Trong khoảnh khắc ấy, cậu bé đứng im, nhỏ bé giữa không gian quen thuộc, như mang theo cả sự an tâm và yêu thương lặng thầm của ngôi nhà
Mẹ chợt quay người lại, giọng dịu dàng vang lên từ gian bếp
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
Cục Dàng của mẹ dậy rồi hả? Lên kêu anh hai dậy đi, sắp ăn cơm đó
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
Dạa mẹ
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ quay lại, đi lên lầu ]
Cậu bé khẽ dạ một tiếng, giọng còn mềm và nhỏ. Cậu quay lưng bước lên cầu thang, từng bậc gỗ lại vang lên nhịp quen thuộc
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
buồn ngủ quá đi
[ dụi mắt ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
[ nhìn bóng dáng em đi lên, khẽ cười ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
"thằng bé vẫn dễ thương như ngày nào"
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ cầm cái gối ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
THẰNG HAIII
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
dậy mauu
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ kêu kìaa
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
má mày cái thằng này??
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
[ ngồi bật dậy ]
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
làm gì vậy?
Hoàng Đức Minh, lúc 9 tuổi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ kêu anh hai dậy xuống ăn cơm
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
kêu từ từ không được à
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
sao mày đánh tao??
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
plè
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ đánh thêm một cái ]
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
má thằng này, mày chết với tao
[ xuống giường ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
aaaaa mẹ ơii
[ bỏ chạy ]
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
chạy hả? Đứng lại tao mà tóm được mày, mày không yên đâu
[ đuổi theo ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
aa mẹ mẹ, mẹ oi anh hai đánh con
[ mếu, núp sau lưng mẹ ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
tch-.. nè nhe nè nhe
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
sáng sớm giỡn hớt rồi
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
thằng Duy!!
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ ơi mẹ ơi
[ nắm góc áo mẹ ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
sao đánh em?
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
mẹe
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
tại nó
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
mẹ kêu nó kêu con, mà nó lấy gối đánh con kìa mẹ
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
con hông biết đâu
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
rồi rồi
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
để đó mẹ xử
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
đi đánh răng rửa mặt rồi ra ăn
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
mệt hai đứa bây quá
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
hong chịu
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
mẹ xử liền cho con
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
plè
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ yêu em hơn anh hai rồii
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
mẹeeeee
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
[ rưng rưng ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
ơ rồi rồi
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
trời ơi khổ chưa
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
thằng Duy ra đây coi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ..
[ giọng mềm, nhỏ ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
RA ĐÂY!!
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ giật mình, buớc ra ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
con làm như vậy là không được nghe chưa?
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
kêu anh hai thì kêu đàng hoàng
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
giờ anh hai làm con y chang vậy con chịu không?
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
dạ.. con.. hong
[ bấu tay ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
xin lỗi anh hai liền
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
nhanh lên
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
anh hai ơi..
[ giọng như sắp khóc ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
anh hai cho Duy xin lỗi.. Duy hong làm vậy nữa đâu
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
anh hai cũng xin lỗi em
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
rồi, hai đứa ôm nhau cái đi
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
[ dang tay ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ ôm Minh ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ buông nhanh ra ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
ọee
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ ơi anh hai hôi nách quá à
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
[ phụt cuời ]
Bữa cơm nhanh chóng được dọn ra, cả nhà quây quần bên mâm cơm còn nghi ngút khói, chén canh nóng tỏa mùi thơm quen thuộc
Hai anh em ngồi đối diện nhau, ăn ngon lành sau giấc ngủ dài, thỉnh thoảng khẽ cười vì một câu nói vu vơ
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
[ dọn bát đĩa ]
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
Đi học nhớ cẩn thận, anh Hai nhớ trông em, đừng la cà dọc đường, vô lớp thì lo học, nghe chưa
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
dạ, con biết rồi mẹ
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
lên đó không có ăn hiếp em nghe chưa?
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
dạ dạ
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
thưa mẹ con đi học
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
thưa mẹ con đi học ạa
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
ừm.. đi đi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ khoác cặp lên vai ]
Hoàng Đức Minh [ Anh Trai Duy ]
[ khoác cặp lên vai ]
Trước khi ra cửa, mẹ còn gọi với theo một câu quen thuộc, giản dị mà đầy thương yêu, tiễn hai đứa bước ra ngoài trong buổi sáng yên bình của ngôi nhà nhỏ
Hoàng Kim Châu [ Mẹ Duy+Minh ]
baii mấy đứa nha
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ vẫy vẫy ]
2. trêu?
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ đứng truớc lớp ]
...
Đặng Thành An [ Negav ]
íiii Duy ơiii
Đặng Thành An [ Negav ]
[ chạy ra, kéo tay em vào ]
Đặng Thành An [ Negav ]
vào nhanh đi, thầy sắp vô rồi đó
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
à.. ừm
[ đi vào ]
Em khẽ gật đầu, nắm chặt quai cặp, theo An vào trong. Căn lớp học lớp hai giản dị với bảng xanh, những dãy bàn gỗ còn in vết thời gian, mùi phấn trắng thoang thoảng trong không khí
Em và An ngồi xuống chỗ quen thuộc, tiếng ghế kéo nhẹ vang lên, mở đầu cho một buổi học bình thường nhưng đầy ắp những điều nhỏ bé đáng nhớ của tuổi thơ
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ lấy sách ra ]
Cánh cửa lớp mở ra, thầy giáo bước vào với dáng người cao gầy, bước chân dứt khoát
Cả lớp lập tức im bặt, những tiếng xì xào vội tắt
Đặng Thành An [ Negav ]
CẢ LỚP ĐỨNG DẬY
cả lớp : chúng em chào thầy ạa
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
ừm.. ngồi xuống đến đi
Gương mặt thầy nghiêm nghị, đôi lông mày lúc nào cũng hơi chau lại, ánh mắt sắc và khó đoán lướt qua từng dãy bàn như đang kiểm tra mọi cử động nhỏ nhất
Thầy đặt cặp xuống bàn giáo viên, tiếng va nhẹ vang lên khô khốc. Giọng thầy cất lên trầm và cứng, không lớn nhưng đủ khiến ai cũng phải ngồi thẳng lưng
Thầy không la mắng ngay, nhưng sự nghiêm khắc toát ra từ từng ánh nhìn, từng cử chỉ, khiến cả lớp hiểu rằng đây là người không dễ dãi, và buổi học hôm nay sẽ không có chỗ cho sự lơ là
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
cả lớp, lấy sách ra, chúng ta cùng vào tiết nhé
___________________________
Tiếng trống ra chơi vang lên tùng… tùng… khắp sân trường, phá tan bầu không khí căng thẳng trong lớp
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
Cả lớp ra chơi
Thầy giáo khép sổ, nói ngắn gọn một câu rồi bước ra ngoài. Cả lớp như được thở phào, những chiếc ghế xê dịch, tiếng nói cười bắt đầu rộn ràng trở lại
Đặng Thành An [ Negav ]
phù phùu
Đặng Thành An [ Negav ]
nhìn thầy sợ chết khiếp í
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ cười ngượng ]
Đặng Thành An [ Negav ]
ê Duy
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hả?
Đặng Thành An [ Negav ]
đi chơi nèe
Đặng Thành An [ Negav ]
tui thấy bạn suốt ngày cứ ở trong lớp íii
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
ơ.. nhưng mà.. tớ..
Đặng Thành An [ Negav ]
ơ ơ gì hỏng biết nữa
Đặng Thành An [ Negav ]
đi nè
An kéo tay cậu chạy ra sân, nơi nắng đã lên cao hơn, sân trường bỗng chốc đầy ắp tiếng cười
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ cuối mặt ]
Đặng Thành An [ Negav ]
bạn sao vậy Duy??
[ nghiên đầu, gương mặt khó hiểu ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
à.. tớ.. tớ.. không sao
Em đứng giữa sân, nhỏ nhắn nhưng ánh mắt sáng lên, hòa vào niềm vui hồn nhiên của giờ ra chơi
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, trường học không còn là nơi nghiêm khắc nữa, mà trở thành thế giới tuổi thơ đúng nghĩa đơn giản, ồn ào và đầy tiếng cười
Đặng Thành An [ Negav ]
Duy ơi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hả
Đặng Thành An [ Negav ]
bạn đi căn tin với tui không?
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
ờ.. chắc là.. tớ không đâu
Đặng Thành An [ Negav ]
sao vậy??
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
tớ sợ chỗ đông người lắm
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
với lại.. sáng đi vội, tớ không có đem tiền
Đặng Thành An [ Negav ]
úi zùii
Đặng Thành An [ Negav ]
thế bạn đứng đây nha
Đặng Thành An [ Negav ]
tui vô mua, nay tui bao bạn
Đặng Thành An [ Negav ]
mẹ tui cho tui tận 15 nghèn á
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ gật nhẹ đầu ]
Đặng Thành An [ Negav ]
nhớ nha, đứng đó đợi tui nha
[ chạy đi ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ nhìn bóng lưng An chạy đi ]
Em đi chậm quanh sân, nhìn các bạn chơi đùa, lòng nhẹ nhõm theo từng bước chân
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
la la là la lá la
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
ba thương con, thì con giống mẹ
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mẹ thương con thì con giống b-..
Bất chợt, hai bạn cùng lớp từ phía sau tiến lại, cười cợt rồi buông mấy câu trêu chọc vô ý
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
ê thằng kia, ba mày đâu?
Em khựng lại, tiếng ồn ào xung quanh như nhỏ dần đi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ nắm góc áo, cuối mặt ]
Gương mặt em thoáng tái, đôi tay siết chặt góc áo. Em cúi đầu, không đáp, chỉ đứng im giữa sân đầy nắng
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 2
Sao không trả lời vậy thằng không có ba
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1+2
[ cười lớn ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 2
Lêu lêu thằng không có ba kìa
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
...
Thấy em chỉ im lặng, hai bạn kia lại quay sang trêu tiếp, lời nói mỗi lúc một khó nghe hơn
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
thằng mồ côi, không có ba kìa
[ cười lớn ]
Những câu cười cợt vô tư của trẻ con cứ dồn dập, chạm đúng vào chỗ yếu mềm nhất trong lòng em
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
...
Em cúi gằm mặt, môi run lên. Nước mắt bắt đầu rơi, nhưng sự tủi thân nhanh chóng biến thành bực tức
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
h-hức.. hic..
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
t-tớ.. có.. bố mà.. hức
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
các bạn.. không được.. trêu tớ.. hức.. như thế
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
THẰNG KHÔNG CÓ BA
Em bật khóc thành tiếng, rồi trong cơn ấm ức, em lao tới, tay đẩy mạnh, vừa khóc vừa đánh loạn xạ vào hai bạn kia
Đó không phải là những cú đánh mạnh mẽ, mà là phản ứng vụng về, bộc phát của một đứa trẻ lớp hai không biết phải làm gì ngoài việc xả hết nỗi đau đang nghẹn trong lòng
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hức.. oaaaa
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ đấm loạn xạ ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 2
Aaaa... đau.. sao mày đánh tao
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
[ đánh lại em ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
mày khùng hả
[ đánh lại em ]
Hai bạn kia bất ngờ, lùi lại, tiếng khóc của em vang lên giữa sân trường khiến vài bạn khác quay sang nhìn
3. phạt
Em vẫn còn khóc, tay vung lên trong hoảng loạn thì một bạn khác hoảng hốt chạy đi méc giáo viên
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hức.. TỚ CÓ BỐ MÀ... hức... oaaa
Chỉ ít giây sau, thầy giáo từ hành lang bước nhanh ra sân, gương mặt nghiêm lại khi thấy cảnh trước mắt
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
NÀY!!?
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Duy!!
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
em làm gì đấy? Đừng đánh bạn nữa
Thầy tiến tới, tách em ra khỏi hai bạn kia, một tay giữ nhẹ vai em để em bình tĩnh lại
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hức... oaa
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 2
"thằng này bị điên hả"
Em nấc lên từng tiếng, nước mắt chảy dài, người run run. Hai bạn bị đánh đứng nép sang một bên, im bặt, không còn cười cợt như trước
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
thầy ơi..
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hức.. oaaa... hic.. hic..
Thầy quét ánh mắt nghiêm khắc qua cả ba đứa, hỏi ngắn gọn chuyện gì đã xảy ra
Sân trường xung quanh dần lắng xuống, vài ánh nhìn tò mò hướng về phía đó
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
cả ba lên phòng giáo viên cho thầy
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ vừa khóc vừa đi theo thầy ]
Đặng Thành An [ Negav ]
ủa?
Đặng Thành An [ Negav ]
bạn Duy đâu mất tiêu rồii?
Đặng Thành An [ Negav ]
[ nhìn xung quanh ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
[ nhìn thẳng vào mắt em ]
Tại sao em lại đánh bạn?
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
...
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
dạ.. tại hai bạn đó trêu con
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
hai bạn trêu con không có ba
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ lau nước mắt ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
nên con bực quá con không biết nên con đánh bạn
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
nhưng mà.. hic.. nhưng mà bạn trêu con truớc mà thầy
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ rưng rưng ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Còn hai em, tại sao trêu bạn như thế?
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
thầy ơi, không có đâu thầy
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
nó nói xạo đó
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 2
dạ đúng rồi thầy, tự nhiên nó đánh tụi con mà
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
thầy ơi con không có
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ ánh mắt hoảng loạn ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Bạn Học 1
Con đi ngang bạn, xong bạn tự nhiên vô đánh con..
Thầy giáo nghe, nét mặt càng lạnh đi
Có lẽ vì dáng vẻ lặng lẽ, khóc lóc của em, thầy cho rằng em chỉ đang tìm cớ biện minh
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
Duy!! Em nói dối đúng không?
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
thầy.. con không c-...
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
KHÔNG CÃI!!
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
thầy phạt em, ra giữa sân đứng đến khi ra về
Em lặng người, nước mắt lại rơi, nhưng không dám khóc thành tiếng
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ siết chặt góc áo ]
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
* rõ ràng là hai bạn đó sai mà*
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
* tại sao mình lại chịu phạt chứ*
Thầy đưa em ra giữa sân trường và bắt đứng yên một chỗ
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
Đứng đây đi
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
...
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
dạ
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ giọng em nhỏ ]
Trời lúc ấy đã nắng gắt, ánh nắng chiếu thẳng xuống khoảng sân trống không một bóng cây
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
[ bỏ đi ]
Em đứng lọt thỏm giữa không gian rộng lớn, dáng người nhỏ nhắn càng trở nên bé xíu hơn
Lần đầu tiên em cảm nhận rõ cảm giác oan ức khi nói thật nhưng không được tin
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
A.. nóng quá đi
Nắng làm mắt em cay xè, mồ hôi rịn ra sau lưng áo, nhưng em không dám nhúc nhích
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
mỏi quá..
Xung quanh, vài bạn đi ngang nhìn rồi quay đi, có ánh mắt tò mò, có ánh mắt thương hại, nhưng không ai dám nói gì
Giờ ra chơi vẫn tiếp diễn, tiếng cười nói vang lên ở những góc sân khác, đối lập hoàn toàn với sự im lặng của Em đang bị phạt
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
...
[ nhìn mọi nguời ]
- vừa lắm, này thì tự nhiên đánh người ta
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
[ cuối mặt ]
Em đứng đó, vừa nóng, vừa mệt, vừa tủi thân, trong lòng chỉ mong tiếng trống vào lớp vang lên thật nhanh
Để nỗi oan ức này không còn bị phơi ra giữa nắng trưa và bao ánh nhìn nữa
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
"sao nay ra chơi lâu quá vậy"
Hoàng Đức Duy [ CapTain Boyy ]
"mọi lần nhanh lắm mà.. "
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
ê An, biết gì chưa?
Đặng Thành An [ Negav ]
hả? Vụ gì
Đặng Thành An [ Negav ]
à mà, thấy Duy đâu không?
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
trời, tao định nói vụ thằng đó luôn nè
Đặng Thành An [ Negav ]
hả? Duy sao
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
nay Duy đánh nguời ta, bị thầy phạt đứng dưới kia kìa
Đặng Thành An [ Negav ]
GÌ!!
An quay ra cửa sổ nhìn xuống, thấy dáng người quen đứng im giữa nắng mà lòng bồn chồn không yên
Đặng Thành An [ Negav ]
trời đất ơi, sao vậy? Tự nhiên đánh nhau
Đặng Thành An [ Negav ]
hèn gì nãy tao không thấy
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
mà tao khuyên mày
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
đừng chơi với D-..
Đặng Thành An [ Negav ]
tao dả một cái là lòi bản họng nha
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nữ ]
xùy..
Thời gian trôi chậm chạp. Gần một tiếng đồng hồ sau, nắng ngoài sân vẫn chói chang
Trong lớp thì tiếng giảng bài đều đều
Không ai để ý rằng ngoài kia, em đã bắt đầu choáng váng, đứng không vững nữa
Rồi em khuỵu xuống, ngã nhẹ trên nền sân nóng, nằm im lìm giữa khoảng trống rộng, không một ai hay biết
Đặng Thành An [ Negav ]
Thầy ơi
[ dơ tay ]
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
An có việc gì em?
Đặng Thành An [ Negav ]
Dạ.. cho con xin đi vệ sinh
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
Tch-.. đi nhanh đi rồi vào học
[ nhăn mặt ]
Đặng Thành An [ Negav ]
dạ dạ
[ đi nhanh ra lớp ]
Đến khi An xin phép đi vệ sinh, vừa bước ra hành lang, An vô tình nhìn xuống sân
Đặng Thành An [ Negav ]
ủa?? DUY!!?
Tim An thắt lại. Giữa sân trường, cậu bé không còn đứng nữa em nằm đó, bất động
Đặng Thành An [ Negav ]
[ chạy lên lớp ]
Đặng Thành An [ Negav ]
thầy ơi, Duy ngất xĩu rồi kìa thầy
Nhân Vật Bí Ẩn [ Nam ]
Thầy Giáo:
em nói gì??
[ hốt hoảng chạy xuống ]
Đặng Thành An [ Negav ]
"tại ông không đó"
Download MangaToon APP on App Store and Google Play