[CongB×Mason] Khi Trái Tim Không Quay Lại.
Chương 1:Sữa đậu buổi sáng
nhà ráng tạo nội dung
à nhonn
nhà ráng tạo nội dung
sau bao ngày suy nghĩ và lên idea thì tuii-Chi Khánh đã quyết định viết bộ nìi
nhà ráng tạo nội dung
mong duoc các bạn iu thưn ạ 🫶🏻
Buổi sáng mùa đông. Trời có nắng nhẹ. Tuyết đọng mỏng trên mái hiên quán
Nguyễn Xuân Bách
Cho tôi một ly sữa đậu nóng.
Cậu dừng một nhịp, như đang suy nghĩ gì đó
Nguyễn Xuân Bách
…Ít đường.
Xuân Bách bước đến bàn gần cửa sổ. Quán không đông. Tiếng muỗng chạm vào ly thủy tinh vang rất khẽ.
Nguyễn Xuân Bách
//nhìn quanh//
Nguyễn Xuân Bách
Quán này… trước đây đông hơn thì phải?
Không ai trả lời. Cậu tựa lưng vào ghế, rút điện thoại ra.
Trên màn hình là 1 dòng tin nhắn chưa được gửi đi.
Cậu nhìn dòng chữ vài giây.
Ngoài cửa kính, một người đàn ông đứng bên kia đường. Anh ta áp điện thoại vào tai.
Người lạ
Alo… nghe máy đi…
Không có ai bắt máy. Anh ta gọi lại lần nữa.
Người lạ
Làm ơn… bắt máy đi…
Âm thanh tít… tít… vang lên. Người đàn ông cúi đầu, vai run lên.
Ngực cậu bỗng nặng xuống. Cảm giác quen thuộc đến mức khó chịu.
Nguyễn Xuân Bách
Sao mình lại thấy cảnh này… khó thở vậy?
Cậu quay đi, tránh nhìn thêm.
Phục vụ
Sữa đậu của anh đây ạ.
Ly sữa được đặt xuống bàn. Hơi nóng bốc lên.
Cậu cầm ly lên, đầu ngón tay run nhẹ.
Nguyễn Xuân Bách
Trước đây… tôi có hay đến quán này không?
Phục vụ
Dạ… chắc có ạ? Quán mở lâu rồi mà. //cười//
Cậu nhấp một ngụm. Vị quen đến lạ.
Nguyễn Xuân Bách
Lạ thật…
Rõ ràng là lần đầu uống ở đây. //thấp giọng//
Vũ Trường Giang
💬:Cậu đến chưa?
Nguyễn Xuân Bách
💬:Sao vậy?
Vũ Trường Giang
💬:Mình kẹt chút việc..
Vũ Trường Giang
💬:Chắc sẽ đến trễ
Nguyễn Xuân Bách
💬:Không sao
Nguyễn Xuân Bách
💬:Tôi đợi được
Cậu nhìn màn hình vài giây.
Nguyễn Xuân Bách
💬:Giang này.
Xuân Bách gõ chữ, rồi dừng lại.
Nguyễn Xuân Bách
💬:... không có gì
Nguyễn Xuân Bách
//nhìn ly sữa//
Nguyễn Xuân Bách
Mình đã từng bỏ lỡ điều gì ở đây sao?
Câu hỏi rơi vào im lặng. Ngoài trời, nắng vẫn rất nhẹ.
nhà ráng tạo nội dung
kí hiệu cắt nó độc lạ xíu 🖇️
Chương 2: Người được giới thiệu
Buổi trưa cùng ngày. Phòng khách nhà Nguyễn gia. Ánh nắng chiếu qua rèm.
Ba em
Bách, con ngồi xuống đi.
Xuân Bách đặt điện thoại xuống bàn, ngồi đối diện ba. Không khí yên tĩnh hơn bình thường.
Ba em
Hôm nay ba muốn giới thiệu hai người cho con.
Nguyễn Thành Công
Cháu chào bác ạ.
Thành Công mặc áo khoác sẫm màu, dáng cao, đứng thẳng. Ánh mắt dừng lại nơi Xuân Bách lâu hơn một nhịp.
Vũ Trường Giang
Cháu chào bác ạ.
Trường Giang cười nhẹ, giọng ôn hoà.
Ba em
Hai đứa đều là người quen của gia đình.
Ba nghĩ… con cũng nên gặp.
Xuân Bách gật đầu, nhưng bàn tay đặt trên đầu gối hơi siết lại.
/Một khoảng im lặng ngắn/
Nguyễn Thành Công
Lâu rồi không gặp.
Nguyễn Thành Công
Em...dạo này ổn chứ?
Xuân Bách khẽ ngẩng lên.Tim cậu đập lệch một nhịp.
Vũ Trường Giang
Bách lúc nào cũng ít nói vậy ha?
Nguyễn Xuân Bách
Tôi vốn thế.
Trường Giang cười, không để ý.
Ba em
Ba không ép con.
Chỉ là… ba muốn con suy nghĩ nghiêm túc.
/Ba Nguyễn nhìn Xuân Bách/
Ba em
Con có thể chọn một người.
Hoặc xin thêm thời gian.
Không khí trong phòng chùng xuống.
Nguyễn Xuân Bách
//giật mình//
Nguyễn Thành Công
Nếu em chưa sẵn sàng…
Anh có thể đợi.
Giọng nói rất bình thản, nhưng ánh mắt không giấu được căng thẳng.
/Cậu quay sang Trường Giang/
Vũ Trường Giang
Tôi không vội.
Quyết định là của cậu.
Nguyễn Xuân Bách
//cúi đầu//
Nguyễn Xuân Bách
Ba cho con...thêm thời gian suy nghĩ được không? //thấp giọng//
Ba em
Ba cho ba người một khoảng thời gian.
Ba em
Nói chuyện thoải mái với nhau.
Nguyễn Thành Công
Bách… em có nhớ hồi trước—
Nguyễn Xuân Bách
Xin lỗi. //cắt lời//
Nguyễn Xuân Bách
Cho tôi ra ngoài hít thở chút.
Xuân Bách đứng lên, bước nhanh ra ban công.
Thành Công nhìn theo, bàn tay siết chặt.
Nguyễn Thành Công
…Lại là cảm giác này.
Trường Giang nhìn Thành Công, ánh mắt khó đoán.
Vũ Trường Giang
Anh có vẻ… rất để ý cậu ấy.
Nguyễn Thành Công
Không liên quan đến anh.
Vũ Trường Giang
//cười nhạt//
Vũ Trường Giang
Hy vọng là vậy.
Ngoài ban công, Xuân Bách tựa lan can.
Nguyễn Xuân Bách
Mình… không nên chọn anh ấy. //thầm nghĩ//
Lòng nghĩ vậy nhưng tim lại đập nhanh đến lạ...
Chương 3: Người đứng gần hơn
Chiều muộn. Ban công nhà Nguyễn gia. Gió lạnh.
Nguyễn Xuân Bách
Xin lỗi vì lúc nãy.
Tôi hơi… khó thở.
Vũ Trường Giang
Không sao.
Cậu vẫn hay như vậy mà.
Nguyễn Xuân Bách
//quay sang.//
Nguyễn Xuân Bách
Anh biết à?
Vũ Trường Giang
//cười nhẹ//
Vũ Trường Giang
Biết chứ.
Từ hồi còn đi học, mỗi lần cậu căng thẳng là sẽ tìm chỗ có gió.
Nguyễn Xuân Bách
//sững lại//
Nguyễn Xuân Bách
Tôi với anh đâu có thân?
Vũ Trường Giang
Nhưng tôi để ý.
Vũ Trường Giang
Không phải kiểu cậu nghĩ đâu.
Vũ Trường Giang
Chỉ là… quen nhìn cậu từ xa thôi.
Xuân Bách không hỏi thêm. Cậu quay mặt đi.
Nguyễn Thành Công
💬:Em ổn không?
Bên ngoài, điện thoại Xuân Bách rung.
Nguyễn Xuân Bách
//nhìn màn hình//
Vũ Trường Giang
Là Thành Công à?
Vũ Trường Giang
Cậu không thích bị ép chọn?
Nguyễn Xuân Bách
Không phải.
Nguyễn Xuân Bách
Chỉ là...tôi không muốn lặp lại.
Vũ Trường Giang
Lặp lại cái gì?
Nguyễn Xuân Bách
//im lặng//
Nguyễn Xuân Bách
Không biết.
Nguyễn Xuân Bách
Nhưng cảm giác đó... không tốt.
Trường Giang nhìn cậu rất lâu
Vũ Trường Giang
Vậy thì thử chọn thứ khiến cậu dễ thở hơn xem.
Nguyễn Thành Công
💬:Anh không ép em.
Nguyễn Thành Công
💬:Nhưng anh muốn được ở cạnh.
Nguyễn Xuân Bách
💬:Anh đừng làm vậy.
Nguyễn Thành Công
💬:Làm gì?
Nguyễn Xuân Bách
💬:Như thể...chúng ta từng rất thân.
Nguyễn Thành Công
💬:Vì đã từng.
Vũ Trường Giang
Cậu hay đến đây một mình à?
Nguyễn Xuân Bách
Hình như...gần đây thôi.
Nguyễn Xuân Bách
Anh nhớ tôi thích uống cái này?
Nguyễn Xuân Bách
Từ bao giờ?
Trường Giang dừng lại một nhịp.
Vũ Trường Giang
Từ trước khi cậu biết tôi.
Nguyễn Xuân Bách
//hơi khựng//
Nguyễn Xuân Bách
Anh nói chuyện lạ thật.
Vũ Trường Giang
Cậu cứ coi như…
Vũ Trường Giang
Tôi chậm hơn người khác một chút.
Ngoài quán, Nguyễn Thành Công đứng cách đó không xa.
Nguyễn Thành Công
…Đừng đi quá gần như vậy. //thấp giọng//
Anh gạt cần số,phóng xe đi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play