[Trường Học_1x1x1x1 X Shedletsky] Không Cần Đẩy Thuyền Tự Trôi
Chương 1: Khoảnh khắc rất nhỏ
T/g chơi bug
Thì tui thật ra viết truyện cx không hay nhưng vẫn có ng đọc và ủng hộ nên tui ra bộ mới nè
T/g chơi bug
Nói trước 1x1x1x1 da trắng hồng thg nào bảo nigga tao cắt trim, còn con nào bảo nigga nhà con đó sáng nhất đêm ok
T/g chơi bug
đáng lẽ là bộ này là tiểu thuyết nhưng mà
T/g chơi bug
nó phải viết 700 chữ trở lên awwww
Shedletsky và 1x1x1x1 đã là bạn từ rất lâu rồi.
Lâu đến mức cả hai không còn nhớ lần đầu gặp nhau là khi nào—chỉ biết rằng từ lúc quay đầu lại, người kia đã luôn ở đó.
Buổi sáng nào cũng vậy, Shedletsky đến sớm hơn một chút để giữ chỗ gần cửa sổ.
Không phải vì cậu thích ánh nắng, mà vì đó là chỗ 1x1x1x1 hay ngồi.
Và như một thói quen không cần hẹn, vài phút sau, hắn sẽ xuất hiện, đặt cặp xuống bàn, liếc nhìn cậu một cái rồi nói:
1x1x1x1
Hôm nay cũng đến sớm ha.
Shedletsky
Tại ông lúc nào cũng trễ.
Shedletsky cười, đẩy về phía hắn một hộp sữa.
1x1x1x1 không nói cảm ơn, chỉ uống.
Họ thân đến mức không cần khách sáo.
Trong mắt người khác, họ là một cặp bạn rất lạ.
Một người trầm, ít nói nhưng hay quan sát.
Một người lạnh, khó đoán nhưng lại luôn ở cạnh Shedletsky lâu hơn bất kỳ ai.
Giờ ra chơi, Shedletsky tựa lưng vào lan can hành lang, kể những chuyện vụn vặt không đầu không cuối.
1x1x1x1 nghe, thỉnh thoảng đáp lại một câu ngắn ngủi, nhưng chưa từng rời đi giữa chừng.
Shedletsky
nếu một ngày tôi biến mất, ông có đi tìm không?
1x1x1x1 im lặng một nhịp.
Rồi hắn đáp, giọng bình thản như mọi khi:
1x1x1x1
Ông hỏi mấy câu ngốc thật.
Nhưng bàn tay hắn đã vô thức nắm chặt lan can.
Buổi chiều hôm đó, trời đổ mưa bất chợt.
Cậu đứng dưới mái hiên, còn đang loay hoay thì một chiếc ô đã che lên đầu mình.
Con đường về nhà không dài, nhưng mưa khiến nó chậm lại.
Vai họ chạm nhau rất khẽ.
Shedletsky định né sang một chút, nhưng không hiểu sao lại thôi.
Có một khoảnh khắc rất nhỏ—
Khi Shedletsky cười vì một vũng nước bắn lên giày,
Khi 1x1x1x1 nghiêng ô thêm một chút về phía cậu, để vai mình ướt hơn—
Không ai gọi tên cảm xúc đó.
Khoảng cách giữa “bạn thân” và “thích”
Rất nhẹ, rất chậm, và rất ngọt.
Brighteyes
Đủ ngọt chx, hay để cj đẩy thuyền
T/g chơi bug
Hai đứa con trai thân nhau bị đẩy thuyền là chuẩn bài luôn 😚
Ngoại truyện - Kế ước của quỷ Ω Chương 1: Kế ước 18 tuổi
T/g chơi bug
Ngoại truyện sẽ không liên quan gì đến cốt truyện chính đâu
T/g chơi bug
1x1x1x1 ở đây có thể là quỷ cũng có thể là người tùy theo nơi hắn ở để thích hợp với nơi đó
T/g chơi bug
Shedletsky ở đây nhỏ tuổi hơn 1x1x1x1, dễ dàng bị dụ hay lừa
Trước khi cậu được sinh ra, gia đình cậu rất bình thường
Bố Shedletsky
[đang nấu ăn] em có ăn cay không anh bỏ cho nè
Mẹ Shedletsky
Không đâu, thế được rồi [để tay dưới bụng]
Bố Shedletsky
[mang thức ăn ra] em ăn đi nè
Mẹ Shedletsky
bác sĩ bảo khoảng 3 ngày nữa là con mình sẽ sinh ra em lo quá
Bố Shedletsky
Thôi nào em lo không tốt đâu
Gia đình gặp nhiều chuyện không may, bố mẹ thất nghiệp
Mẹ cậu phải vay nợ nhiều nơi, nợ càng tăng không dấu hiệu giảm
Mẹ Shedletsky
Anh à, chúng ta nên làm gì đây
Bố Shedletsky
Anh cũng không biết nữa
Shedletsky
[đi ra] bố mẹ giờ chưa ngủ hả
Giọng nói trong trẻo đó phá vỡ sự căng thẳng đó
Mẹ Shedletsky
Con ngủ trước đi
Shedletsky
Vâng ạ [đi vào phòng]
Họ phải vay nợ nhiều nơi để lấy tiền cho cậu đi học nhưng không đủ
Vào năm 6 tuổi, họ bị nhiều người dòi nở đe đọa đập phá đồ nhưng họ không làm gì được
Họ không nghĩ cậu là tai họa chỉ nghĩ đến sau này cậu sẽ như thế nào
Mẹ Shedletsky
Giờ chúng ta phải sống sao đây [khóc]
Bố Shedletsky
Anh sẽ làm tất cả vì con của mình em đừng lo [an ủi cô]
Vào lúc đó, một giọng nói cất lên
???
Ta sẽ giúp gia đình ngươi
Bố Shedletsky
Ai đang nói vậy
1x1x1x1
[bước ra từ hư không]
Mẹ Shedletsky
Ngươi là ai?
1x1x1x1
Người không cần biết, ngươi chỉ cần biết ta có thể giúp ngươi
1x1x1x1
Ta chưa bao giờ lừa ai
1x1x1x1
Nhưng với điều kiện
Shedletsky
[bước ra từ phòng vì nghe thấy tiếng động] ai vậy [dụi mắt]
Mẹ Shedletsky
điều kiện gì
1x1x1x1
Con của hai người vào lúc nó đủ 18 tuổi nó sẽ làm việc cho ta
Họ suy nghĩ một lúc lâu, nếu không chấp nhận thì con mình sẽ gánh vác nợ gấp nghìn lần, còn chấp nhận nó sẽ nhẹ nhàng hơn
Shedletsky
* Hắn có thể giúp gia đình mình *
Shedletsky
[bước đến chỗ hắn] tôi... tôi đồng ý, miễn có thể giúp gia đình tôi
Một tờ giấy xuất hiện ra từ hư không
Dù chưa được đi học nhưng cậu cũng đã được bố mẹ dạy chữ rồi
Cậu run tay kí vào tờ giấy đó
Bố Shedletsky
* nó có phải sử thật hay chỉ là lừa thôi *
Bút nhấc ra, tờ giấy và hắn đều biến mất
Gia đình cậu phát đạt gặp nhiều chuyện may trả hết khoảng vay và rất hạnh phúc
Dù cậu có đi học muộn hơn nhiều người nhưng vẫn vượt trội nhất lớp
Nhưng điều họ lo nhất đã đến...
Vào ngày 3/2 (mình không rõ ngày sinh nên phét đại) sinh nhật lần thứ 18 của cậu
Sinh nhật không quá lớn nhưng rất hạnh phúc, thời gian trôi qua cậu đã quên mất cái kế ước đó rồi
Nhưng bố mẹ của cậu vẫn nhớ rất rõ, không khí rất sôi động nhưng thật ra chỉ là giấu sự lo lắng trong họ thôi
1x1x1x1
[xuất hiện ra từ đằng sau cậu]
Shedletsky
Chú là bạn của bố hay mẹ cháu hả
1x1x1x1
[không nói gì chỉ bước đến ngôi bên cạnh cậu]
1x1x1x1
[đưa cho cậu một hộp quà nhỏ]
Mẹ Shedletsky
[nhìn hắn run lên]
Bố Shedletsky
[như vợ mình]
Shedletsky
[mở ra] hư, kế ước gì đây [cầm tờ giấy lên]
bỗng cậu ngất đi, hắn bế cậu lên cười nhẹ, không vui, không tức, chỉ là một nụ cười khi có thứ mình chờ đợi bao lâu
1x1x1x1
kế ước thành công giờ nó là của ta [biến mất]
Còn hai người họ chỉ biết khóc ( nhắc trước lúc Shedletsky bị bắt đi thì, cậu chưa học xong lớp 11 vì sau hè mới lên 12 mà sinh nhật cậu trước hè và cậu học muộn hơn những người cùng tuổi)
Trần cao, tường tối, ánh sáng không đến từ đèn mà từ chính không khí một thứ ánh sáng mờ lạnh, khiến thời gian như đứng yên
Không có cửa sổ. Không có đồng hồ. Không có tiếng động
Shedletsky
[đứng dậy] đây là đâu [nhớ đến cái kế ước đó và người kí là tên của cậu] mình...
Hắn nhìn cậu ánh mắt lạnh như băng
Shedletsky
[nhìn hắn] anh bắt tôi đến nơi này làm gì, bố mẹ tôi đâu
1x1x1x1
Chưa đọc sao mà còn hỏi [bước tới chỗ cậu]
Shedletsky
Tôi muốn trở về
1x1x1x1
[Trừng mắt lên sát khí tỏa ra]
áp lực mạnh đến nỗi hắn chưa chạm vào cậu thì cơ thể cậu đã quỳ xuống
Shedletsky
[ngước lên nhìn hắn] anh...anh làm gì vậy
1x1x1x1
Chưa biết luật thì ta đọc cho biết
1x1x1x1
1. Chỉ gọi ta là ngài mọi lúc mọi nơi
2. Không được thoát khỏi tầm mắt của ta
3. Không được nói dối vì ta có thể biết hết lời nói dối đó và nếu không trả lời thì coi như chống đối ta
4. Không được làm trái lời của ta
5. Phục vụ ta khi ta cần
Shedletsky
Nhưng nếu tôi làm trái
1x1x1x1
Ta phạt và càng ngày càng mạnh [thu lại sát khí]
1x1x1x1
Nghe lời đi, đừng làm ta thất vọng
Shedletsky
[đứng dậy ngồi trên giường]
1x1x1x1
[rời đi để cậu ở một mình]
T/g chơi bug
Ngoại truyện này sẽ vừa ngọt vừa ngược nha
T/g chơi bug
và thông báo trước tui đã viết xong bộ này rồi
T/g chơi bug
Chỉ cần sửa thôi
T/g chơi bug
Nhưng không biết cần bao nhiêu thời gian nữa
T/g chơi bug
Cảm ơn đã đọc, bye bye
Chương 2: Người nhìn ra trước
T/g chơi bug
Em giao việc đẩy thuyền cho cj cố lên
Brighteyes
để chị ra tay là việc nào ra đó, không cần phải lo
Bright Eyes là kiểu người chỉ cần liếc một cái đã thấy được điều mà hai người trong cuộc cố tình không nhận ra.
Cô ngồi đối diện Shedletsky trong căn-tin, chống cằm nhìn cậu ăn mà chẳng nói gì.
Ánh mắt đó khiến Shedletsky hơi rờn rợn.
Shedletsky
Sao nhìn tôi dữ vậy?
Bright Eyes cười, nụ cười rất “biết chuyện”.
Brighteyes
Không có gì. Chỉ là…
Cô liếc sang bàn bên cạnh, nơi 1x1x1x1 đang ngồi một mình, đọc sách,
Brighteyes
…tự nhiên thấy hai người dạo này thân quá.
Shedletsky
Bọn tôi thân từ trước giờ mà?
Brighteyes
nhưng trước là kiểu bạn thân. Giờ là kiểu… khác.
Bright Eyes không trả lời ngay. Cô đứng dậy, cầm khay đi về phía 1x1x1x1.
Cô đặt khay xuống trước mặt hắn,
Brighteyes
cho tôi ngồi ké được không?
1x1x1x1 ngước lên, hơi ngạc nhiên, rồi gật đầu.
Brighteyes
Cậu với Shedletsky quen nhau lâu chưa?
Brighteyes
Là lâu kiểu… nếu cậu không đến lớp, người kia sẽ thấy thiếu à?
1x1x1x1 im lặng một nhịp.
Hắn không trả lời ngay, nhưng ngón tay đang lật trang sách thì khựng lại.
Brighteyes
Tôi hỏi chơi thôi.
Brighteyes
À mà nhớ giữ ô cẩn thận nha, mấy hôm nay hay mưa lắm.
Hắn nhìn theo cô, rồi nhìn sang Shedletsky đang giả vờ không nghe nhưng tai đỏ lên thấy rõ.
Chiều hôm đó, khi cả hai cùng về, Bright Eyes cố tình đi chậm phía sau, lấy điện thoại ra nhắn tin:
Brighteyes
📲 Bright Eyes:
Hai người đi sát vào chút nữa là thành một rồi đó :)
Shedletsky đọc được, suýt đánh rơi điện thoại.
Shedletsky
Không có! Ý tôi là—không có gì quan trọng!
Hắn nhìn cậu một lúc, rồi bất ngờ đưa tay chỉnh lại quai balo bị lệch trên vai Shedletsky.
1x1x1x1
Đi đứng cho đàng hoàng.
Giọng vẫn bình thản, nhưng động tác lại nhẹ đến lạ.
Bright Eyes đi phía sau, che miệng cười.
Brighteyes
*Cái thuyền này,*
Brighteyes
*Không cần đẩy mạnh đâu… tự trôi rồi.*
Brighteyes
[Hất tóc+nhếch mép] 50 chục
Brighteyes
Hay để cj đục thuyền *đọa nó tí, ai mà đục thuyền đâu hehe*
T/g chơi bug
Cj nên nhớ em là t/g, và cj nghĩ gì em bt ht nhưng không sao [đưa cho Brighteyes 75k]
Download MangaToon APP on App Store and Google Play