Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Khi Trả Thù Hoá Thành Yêu(RhyCap)

Chap 1: Không chung một con đường

Đức Duy đứng trước gương chỉnh lại chiếc áo sơ mi đã được ủi phẳng. Đó là chiếc áo tử tế nhất em có. Em quay sang Ngọc Nhi, ánh mắt đầy mong chờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm nay về gặp mẹ anh, em đừng lo quá nhé.
Nhi nhìn anh, nở một nụ cười nhẹ nhưng không chạm tới mắt.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Trên đường về, Duy nói rất nhiều. Anh kể về mẹ, về căn nhà nhỏ, về bữa cơm giản dị nhưng ấm cúng. Nhi chỉ im lặng nhìn dòng xe ngoài cửa kính.
Khi bước vào nhà, mẹ Duy đang dọn mâm cơm.
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Duy về rồi hả con?//bà vui vẻ//
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Đây là bạn gái con à?
Duy gật đầu, nắm tay Nhi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ. Ngọc Nhi, con dẫn Nhi về ra mắt mẹ
Nhi cúi đầu chào lễ phép.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Con chào cô ạ!
Mẹ Duy mỉm cười hiền hậu
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Con ngồi xuống đi, nhà cô đơn sơ, con đừng ngại.
Câu nói ấy khiến Nhi khẽ khựng lại.
Trong bữa cơm mẹ Duy gắp thức ăn cho Nhi.
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Nhà cô không có gì nhiều, chỉ mong hai đứa thương nhau.
Duy cười, ánh mắt đầy chắc chắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ. Con thương Nhi thật lòng
Nhi đặt đũa xuống, giọng nhỏ nhưng rõ:
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Duy này... anh có bao giờ nghĩ đến tương lai chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có chứ//Duy đáp ngay//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh sẽ cố gắng làm việc lo cho em.
Nhi cười nhạt
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Chỉ cố gắng thôi...liệu có đủ không?
Không khí bữa cơm bỗng chùng xuống. Mẹ Duy nhìn Nhi, rồi nhìn con trai, không nói gì thêm.
Trên đường tiễn Nhi về, Duy nắm tay cô.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em thấy hôm nay sao?
Nhi rút tay ra.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Duy, em mệt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mệt chuyện gì?
Nhi dừng lại, quay sang nhìn Duy.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Anh tốt, nhưng… em không muốn sống mãi trong cảnh thiếu thốn.
Duy sững người
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ý em là sao?
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Anh nghèo//Nhi nói thẳng//
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Và em không muốn yêu một người nghèo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có thể cố gắng mà...//giọng Duy run lên//
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Em không muốn chờ.//Nhi lắc đầu//
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Mỗi người có một con đường. Chúng ta không chung đường nữa.
Cô quay lưng rời đi, bỏ mặc Duy đứng lặng dưới ánh đèn đường vàng vọt.
Duy siết chặt bàn tay, móng tay ghim sâu vào da. Không phải vì giận, mà vì đau.
Duy không biết rằng, chính từ giây phút bị bỏ rơi ấy, cuộc đời Duy sẽ rẽ sang một hướng khác.

Chap 2: Người mới của em.

Sau hôm chia tay, Đức Duy gần như không ngủ. Ban ngày anh đi làm thêm, tối về học, mọi thứ lặp đi lặp lại như cái máy. Chỉ khác một điều — điện thoại không còn tin nhắn của Ngọc Nhi.
Một buổi chiều, Duy đang đứng trong quán tiện lợi thì nghe thấy giọng nói quen thuộc phía sau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhi?
Ngọc Nhi quay lại, thoáng bất ngờ.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
À...Duy.
Nhưng thứ khiến Duy đứng sững… là người đàn ông đứng cạnh cô. Áo vest đen, dáng người cao, ánh mắt lạnh như không thuộc về thế giới này.
Cô chủ động khoác tay người kia.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Đây là bạn trai mới của em!
Rồi quay sang anh ta.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Quang Anh.
Quang Anh chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua Duy như thể đang đánh giá một món hàng… không mấy giá trị.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chào.
Giọng anh trầm, lặng, ngắn gọn.
Chỉ một từ đơn giản, nhưng khiến Duy sững người. Anh nhận ra ngay gương mặt ấy.
Người mà anh từng gây thù trong một lần hiểu lầm ở trường — một cuộc cãi vã không đi đến đâu nhưng đủ để hai người nhìn nhau bằng ánh mắt lạnh nhạt suốt thời gian dài cho đến khi gặp lại.
Duy cười nhạt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trùng hợp thật.
Quang Anh nhìn Duy, ánh mắt thoáng ngạc nhiên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta...quen nhau?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quen.//Duy đáp//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng chắc cậu không muốn nhớ.
Không khí chợt nặng nề.
Duy nhìn Nhi, ánh mắt không giấu được cay đắng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy là...em không chờ lâu nhỉ.
Nhi nhíu mày.
Ngọc Nhi
Ngọc Nhi
Chuyện của tụi mình kết thúc rồi. Anh đừng nhắc lại.
Quang Anh khẽ liếc sang Nhi, nhưng không nói gì.
Bởi anh không yêu Nhi.
Anh chỉ tìm 1 người để qua mặt ba mẹ.
~~
Tối hôm đó, Duy ngồi cùng nhóm bạn quen.
Thành An đẩy lon nước về phía anh:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nghe nói mày gặp người mới của nhỏ người yêu cũ mày hả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ.//Duy cười lạnh//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là Quang Anh…
Pháp Kiều mở to mắt.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Gì??
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quang Anh là cái tên thời đi học bên khoa kinh tế hả? Cái người mày từng gây lộn đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chính anh ta.
Hùng Huỳnh lắc đầu:
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Đúng là đời biết trêu người ghê
Thành An chóng cằm nhìn Duy:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy giờ mày tính sao?
Duy im lặng một lúc, rồi nói chậm rãi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao không nuốt trôi chuyện này!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ý mày là??
Duy ngẩng lên, ánh mắt tối lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao sẽ tiếp cận Quang Anh.
Pháp Kiều nhướng mày.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Để làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cua nó!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi bỏ mẹ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ! mắc gì
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày biết giờ nó là gì không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hong...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mafia đó mẹ!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
GÌ??
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mô phật ông địa độ con.
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Đụng vào chớ trêu lắm cha ơi.
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Nhỡ đâu ổng biết mày tiếp cận ổng chỉ để…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tao tức.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhi coi thường tao vì nghèo. Tao sẽ cho cô ta thấy… người cô ta chọn cũng có thể rời bỏ.
Pháp Kiều nhìn Duy rất lâu.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày không sợ chế.t à?
Duy cười nhạt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao đã mất hết rồi. Còn gì để sợ nữa?
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Cua người yêu mới của người yêu cũ?
Hùng Huỳnh bật cười nửa ngạc nhiên nửa căng thẳng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải vì thích.//Duy siết chặt tay//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là để trả lại cảm giác bị coi thường.
Không ai biết rằng, từ khoảnh khắc Đức Duy gọi tên Quang Anh với mục đích trả thù, anh cũng đã tự bước vào thế giới của một kẻ lạnh lùng không biết yêu là gì.
Và cũng không ai ngờ… người mafia ấy, sau này, lại là người duy nhất khiến trái tim Đức Duy loạn nhịp.

Chap 3: Kế hoạch cua Mafia.

Đức Duy không phải người liều. Nhưng từ giây phút nhìn thấy Quang Anh khoác tay Ngọc Nhi, anh biết mình đã không còn đường lui.
Trong căn phòng trọ chật hẹp, Duy ngồi giữa ba người bạn.
Thành An khoanh tay:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày nói lại lần nữa đi.
Duy nhìn thẳng vào mọi người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao sẽ tiếp cận Quang Anh.
Pháp Kiều thở dài:
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tiếp cận một người bình thường đã khó, đằng này là mafia.
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Nó không phải loại dễ bị dụ.//Hùng Huỳnh nói thêm//
Hùng Huỳnh
Hùng Huỳnh
Sai một bước là không còn cơ hội sửa.
Thành An nhìn Duy rất lâu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày muốn trả thù hay muốn tự sá.t?
Duy siết chặt tay.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao muốn Ngọc Nhi hiểu cảm giác bị bỏ rơi.
Thành An trầm giọng:
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy thì nghe cho kỹ. Quang Anh là người lạnh, không tin ai. Muốn tiếp cận, mày chỉ có một cách.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cách gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không được giả.
Cả phòng im lặng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mafia ghét nhất là giả tạo//Thành An nói tiếp//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Muốn sống sót, mày phải thật. Thật đến mức nó không tìm ra sơ hở.
Duy gật đầu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao hiểu.
~~
Ba ngày sau, Duy cố tình xuất hiện ở quán bar kín.
Không nhạc ồn, không ánh đèn loè loẹt. Chỉ có mùi rượu nặng và những ánh mắt không thân thiện.
Quang Anh ngồi ở bàn trong cùng.
Chỉ cần anh xuất hiện, cả không gian như tự động chừa ra một khoảng cách vô hình.
Duy hít sâu, bước tới.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cho tôi ngồi không?
Quang Anh không nhìn lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không có thói quen tiếp người quen cũ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy coi như người lạ.//Duy đáp//
Quang Anh lúc này mới ngẩng đầu. Ánh mắt anh sắc bén, lạnh lẽo, như muốn xuyên thẳng vào Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu không sợ à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có.//Duy trả lời thật//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng vẫn muốn thử.
Một giây. Hai giây
Quang Anh bật cười nhạt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi đi.
Chỉ một câu nói, nhưng đủ khiến tim Duy đập mạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu tiếp cận tôi vì Ngọc Nhi?//Quang Anh hỏi thẳng//
Duy không né.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ban đầu là vậy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ thì sao?
Duy nhìn thẳng vào mắt anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giờ là vì anh!
Không khí chợt lạnh xuống.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu biết nói vậy với tôi có thể mất mạng không?
Giọng Quang Anh trầm hẳn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu anh muốn giết tôi, tôi đã không ngồi đây.//Duy đáp//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cho tôi cơ hội.
Quang Anh dựa lưng vào ghế, ánh mắt nheo lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu nghĩ mình có gì để tôi hứng thú?
Duy im lặng vài giây, rồi nói:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không có tiền.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có thế lực.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tôi không bỏ chạy!
Một nụ cười rất khẽ thoáng qua môi Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gan thật.
Đúng lúc đó, một đàn em thân cận của Quang Anh tiến lại, cúi đầu:
Nhật Huy
Nhật Huy
Ông trùm, xe tới rồi.
Quang Anh đứng dậy, khoác áo vest.
Trước khi đi, anh ghé sát Duy, nói nhỏ đủ để chỉ hai người nghe:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng yêu tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu sẽ không chịu nổi đâu.
Duy ngẩng đầu. tim loạn nhịp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh chưa thử... sao biết?
Quang Anh khựng lại trong tích tắc.
Rồi anh bước đi, để lại Duy ngồi đó, tay vẫn run nhẹ.
Duy biết rõ — kế hoạch trả thù của anh đã bắt đầu trượt khỏi quỹ đạo.
Bởi vì lần này, đối phương không chỉ là mafia… mà là một người khiến anh muốn bước tới, dù biết phía trước có thể là vực sâu.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play