[Jenlisa] Vòng Xoay Con Số_Cover
Nhặt Về
' Cuộc đời em đau thương
Số phận thật là buồn
Vì mang kiếp người lạc loài...
Sâu chẳng ra sâu
Bướm nào phải bướm
Miệng đời sao độc ác
Còn mai mỉa khinh khi.............'
Nhân Vật Chung
Buổi biểu diễn của gánh hát lô tô Cát Tường tới đây là kết thúc, chúng em xin kính gửi đến quý vị khán giả gần xa lời cảm ơn và lời chào tạm biệt nồng thắm nhất.
Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, mọi người đứng dậy mạnh ai nấy ra về, bóng người trên sân cũng từ từ thưa dần rồi thưa dần.
Cuộc sống trong đoàn lô tô là như vậy đó, cứ hễ hết khách là mấy thằng con trai đàn ông trong đoàn có nhiệm vụ đi kéo cao su che chắn lại mấy gian hàng đồ chơi với mấy cái đèn trên sân khấu. Để lỡ nếu có mưa thì cũng không bị ướt, mỗi lần hư hao là sửa lại tốn kém nhiều lắm.
Còn chị em bóng gió thì tụ họp lại ngồi ăn cóc ổi mía ghim vui gần chết, hát hò nhảy múa điên cuồng suốt cả đêm, bây giờ tới cái lúc đếm tiền ta nói nó sướng tê người.
Kim Sa
Ê bà trưởng đoàn, nghe nói bà mới làm ngực phớ hôn, đâu vạch ra cho nghía miếng coi.
Mẫn Đình
[ buông cọc tiền xuống ] Con quỷ Kim Sa, tao là con gái thiệt nhe mậy, tại hơi lép nên tao mới đi bơm lên cho nó bự thôi.
Kim Sa
Xía, tự nhiên đoàn người ta đang bóng không là bóng, cái lọt ra bà với con Trân Ni là bánh bèo hà, ngộ nghĩnh ghê.
Mẫn Đình
Còn Mẫn chồng tao nữa chi mậy?
Diễm Phượng
[ trề môi ] Tụi tui đâu có coi bà Mẫn là phụ nữ đâu, thánh thần ơi người gì mà sức như trâu bò, bữa nào tui sợ bả tát bà cái là bà chết tức tưởi tại chỗ đó.
Mẫn Đình
Con quỷ cái bớt cái mỏ mày lại. Nói mới nhớ con gái tao đi đâu mà giờ này dẹp đoàn rồi cũng chưa thấy mặt mũi nó vậy?
Diễm Phượng
Kìa, con nhỏ về tới kìa bà nội ơi.
Từ ngoài đường lộ đi vô, bóng hình nhỏ nhắn đang chật vật ôm trên tay một thứ gì đó, Mẫn Đình với hội chị em cũng cố gắng banh con mắt ra nhìn thử nhưng vẫn không đoán được là thứ gì.
Kim Sa
[ híp mắt ] Ê bà già, con Trân Ni nó ôm đòn bánh tét phải hong bà?
Mẫn Đình
Bánh tét gì mà gói lá trắng nõn ngộ bây.
Trân Ni
Thưa mẹ con mới về.
Mọi người tá hỏa khi Trân Ni đến gần, trên tay nàng đang ôm một đứa bé chứ bánh tét gì ở đây.
Mẫn Đình
Trời trời phật cơi, con cái nhà ai mà con ôm về đây vậy Trân Ni, đưa mẹ coi coi.
Trân Ni
Dạ, con thấy nó nằm dưới chân cầu sắt ngoài kia kìa, con ngồi đợi mấy tiếng mà cũng hỏng có thấy ba mẹ nó đâu cho nên con mới ẩm nó về đây.
Trân Ni
[ ngồi xuống ghế, lấy ngón tay nhỏ khều khều đôi gò má phúng phính của đứa bé đang được Mẫn Đình bế ]
Nó cười khanh khách ngây ngô nhìn nàng, cặp mắt to tròn long lanh thật đáng yêu biết bao.
Kim Sa
Rồi giờ tính sao bà Đình? Đoàn mình cũng đâu phải giàu có gì, mình mà nuôi thêm nó thì lấy tiền đâu mà trang trải.
Nuôi thêm một đứa nhỏ cũng không phải chuyện dễ dàng, tiền sữa, tiền tã lót, rồi tiền quần áo đồ đạc cho nó.
Sinh hoạt trong đoàn của mấy chị em cũng do một tay Mẫn Đình gồng gánh suốt bao nhiêu năm trời qua. Thú thật thì cũng có bữa đói bữa no chứ không bao giờ được trọn vẹn, thân là người lớn thì còn có thể nhịn cho qua cơn đói được, chứ con nít làm sao mà bỏ đói nó cho đành lòng đây.
Trân Ni
Mẹ à, lúc trước mẹ cũng từng nhận nuôi con như vậy mà không phải sao? Bây giờ mẹ mà bỏ rơi nó thì nó sẽ chết mất.
Mẫn Đình
Ừ thì mẹ cũng thấy tội cho nó.
Trân Ni
[ chợt nảy sinh một ý nghĩ ] Hay là mẹ để con nhận nuôi nó cho, sau này nó sẽ là con của con, gọi mẹ là bà ngoại hén.
Kim Sa
[ méo mặt ] Ông mụ nội ơi, em mới có 14 tuổi thôi đó Trân Ni, tự nhiên có con rồi mai mốt làm sao lấy chồng được trời.
Trân Ni
Em hỏng muốn lấy chồng, em muốn ở như vậy với mẹ với mấy chị suốt đời này hà.
Trong đầu Mẫn Đình suy nghĩ đủ điều, lời đề nghị của Trân Ni đúng là có phần hơi táo bạo. Nhưng thôi kệ, đứa bé cũng là do nàng nhặt về, xem như là hữu duyên với em cho nên việc nàng làm mẹ nó cũng không có gì gọi là quá đáng.
Mẫn Đình
Ừ nếu con muốn thì mẹ cho phép, hi vọng là sau này con sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay.
Diễm Phượng
Ê bà già, nó là con trai hay con gái vậy? Bánh bèo như bà thì bỏ đi nha.
Mẫn Đình
[ vạch khăn ra xem thử ] Con trai.
Diễm Phượng
[ đẩy Kim Sa qua một bên, nhích ghế lại gần đứa bé...] Chồng ơi chồng à, mau mau lớn nhanh nha em chờ nè, ú òa.
Trân Ni
Con trai hở mẹ? Sao con thấy nó giống con gái hơn đấy.
Mẫn Đình
Mẹ cũng thấy nét mặt nó giống con gái lắm à nha.
Diễm Phượng
Trời ơi là trời, con chim cút của chồng tui nằm chần dần một đống nè, con gái đâu mà con gái hai má.
Mẫn Đình và Trân Ni cũng thôi không bàn cãi về vấn đề đó nữa, bây giờ trong lòng nàng đang cảm thấy vui lắm. Vốn dĩ nàng rất thích con nít, trời xui đất khiến cho nàng được nên duyên mẹ con với đứa nhỏ kia quả thật là một điều vô cùng may mắn.
Mẫn Đình
Mà con có định đặt cái tên gì cho nó chưa Trân Ni?
Trân Ni
Dạ Lệ Sa, Lệ Sa được không mẹ?
Mẫn Đình
Gì? Nó là con trai mà con đặt tên Lệ Sa nghe nữ tính dữ vậy.
Trân Ni
Con thấy cái tên này hay mà.
Mẫn Đình
Thôi sao cũng được, con là mẹ nó thì con muốn đặt tên gì đặt đi.
Những ngày tháng sau đó, từ sáng cho đến tối Trân Ni đều quấn quýt bên cạnh Lệ Sa không rời nửa bước. Nàng thật sự xem nó như con ruột của mình mà đối đãi, cái dáng người nhỏ xíu mà lại còn ẩm bồng theo một đứa bé nhìn mà thấy thương làm sao.
Thấm thoát cũng đã trôi qua hơn mười năm, một sự thật kinh hoàng đang dần được hé lộ khi Lệ Sa vừa nhập học vào lớp bảy. Mẫn Đình và cả những chị em trong đoàn đều cả kinh khi nghe Trân Ni thông báo rằng ngực Lệ Sa phát triển y hệt như những đứa bé gái đang trong độ tuổi dậy thì.
Trân Ni lên mạng tìm hiểu tra cứu thông tin ở rất nhiều trang web khác nhau. Chuyện này cũng đã từng xảy ra ở một vài người và Lệ Sa chính là một trong những trường hợp hiếm gặp đó.
Rõ ràng cơ thể, vóc dáng và giọng nói bên ngoài của Lệ Sa vẫn là nữ nhưng chỉ có điều bộ phận sinh dục lại hơi sai lệch, hiển nhiên sức khỏe của Lệ Sa vẫn không bị ảnh hưởng gì nhiều, thật may mắn.
Mẫn Đình
Vậy là nó hỏng sao phải không con?
Trân Ni
[ buông điện thoại xuống, gật nhẹ đầu trấn an Mẫn Đình...] Dạ, có lẽ trời sinh Lệ Sa đặc biệt cho nên mới khác lạ như vậy đó mẹ.
Mẫn Đình
Con lựa lời động viên nó, nói cho nó hiểu để không thôi nó tự xem mình là dị nhân, khác người thì chết nghen con.
Trân Ni
Lệ Sa vẫn bình thường, nó hiểu chuyện lắm cho nên mẹ cứ yên tâm.
Càng lớn, Lệ Sa càng trở nên lạnh lùng khó gần, trở thành một cô nàng cá tính mạnh mẽ trong mắt người khác. Khi đi học cũng được rất nhiều bạn yêu thích, thỉnh thoảng cứ có thời gian rảnh cũng sẽ phụ giúp đoàn lô tô những việt vặt vãnh.
Năm mười lăm tuổi, Lệ Sa đã vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện giữa Trân Ni và mọi người trong đoàn. Những thứ lọt vào tai khiến Lệ Sa sốc đến mức dường như muốn chạy thẳng đến trước mặt nàng mà hét toáng lên rằng đó không phải là sự thật.
Diễm Phượng
Trân Ni, em sỉn rồi đừng uống nữa.
Trân Ni
Em không có sỉn gì trơn á, có phải mấy chị thấy em khốn nạn lắm đúng không? Tại sao em lại đi yêu chính đứa con mà mình nhận nuôi chứ...tại sao?
Kim Sa và Diễm Phượng chỉ biết nhìn nhau rồi lại thở dài, yêu cũng phải thôi, Lệ Sa lớn lên xinh đẹp như vậy nếu nói không động lòng thì cũng rất khó.
Kim Sa
Mắc gì khốn nạn, cưng đâu có phải mẹ ruột của nó, trên giấy tờ cũng là do bà Đình đứng tên nhận nuôi nó chứ đâu phải em.
Diễm Phượng
Con Kim Sa nói phải đó, em với Lệ Sa cách nhau có 13, 14 tuổi hà, thời đại bây giờ người ta yêu người lớn tuổi hơn nhiều lắm.
Trân Ni
Nhưng lỡ nó chỉ xem em là mẹ, em sợ lắm, em sợ một ngày nào đó nó dẫn ai đó về rồi nói với em là người yêu của nó, chắc lúc đó em sẽ chết mất.
Và rồi Lệ Sa lại chọn cách im lặng, thảo nào cô cứ có cảm giác gì đó không đúng mỗi khi Trân Ni ôm lấy cô, hoặc nhiều khi còn hôn vào ngay khóe môi cô vô cùng thấm thiết. Giờ thì mọi hành động bất thường đó đều đã có đáp án, người mà bấy lâu nay Lệ Sa luôn xem là mẹ lại chính miệng nói yêu cô, thói đời bạc bẽo như vậy sao?
Chân Tình
Từ dạo ấy, mọi người trong đoàn và kể cả Trân Ni cũng không còn một ai nghe thấy tiếng gọi ' mẹ ' thân thương phát ra từ miệng Lệ Sa nữa.
Lệ Sa vẫn như vậy, ít nói, lãnh đạm, cô không ghét bỏ Trân Ni hay ghét bỏ thứ tình cảm kia. Chẳng qua là do nhất thời không thể chấp nhận được và điều đáng nói ở đây chính là cô không biết phải đối mặt với nàng như thế nào.
Tốt nghiệp cấp ba xong, Lệ Sa đã bày tỏ nỗi lòng rằng không muốn tiếp bước trên con đường đại học. Không phải vì lười biếng mà là vì hoàn cảnh không cho phép, Lệ Sa hiểu được sự khó khăn của đoàn lô tô, nuôi cô ăn học suốt 12 năm trời như vậy đã là quá đủ rồi.
Mẫn Đình
Kim Sa, Diễm Phượng, Ái My, ba con quỷ cái tụi bây đứa nào ăn cắp cái áo dú mới mua của TAOOOO.....
Chuyện thường ngày ở trong đoàn lô tô là như vậy đó.
Lệ Sa
[ mỉm cười nhìn Mẫn Đình đang hằn học chạy loạn khắp nơi tìm kiếm thủ phạm ăn cắp quần áo của mình ]
Mẫn Đình
Con có thấy ba con quỷ cái đó ở đâu không Lệ Sa?
Lệ Sa
Hồi sáng con thấy ba dì tống ba trên chiếc siêu xe cổ động của đoàn, xong chạy đi mất tiêu rồi.
Mẫn Đình
Mụ nội nó, chắc lại đi nhậu với trai rồi chớ đâu, chuyến này về ngoại mua sẵn hòm chôn tụi nó luôn.
Lệ Sa
Uống cà phê sữa nè ngoại. [ đẩy ly cà phê mới mua về qua cho Mẫn Đình ]
Dập lửa bằng cái này cũng không tệ.
Mẫn Đình
Ừ mà ngoại hỏi này, sao càng lớn ngoại thấy con càng lạnh nhạt với mẹ con vậy?
Lệ Sa
Con vẫn bình thường, chỉ là không thích thể hiện tình cảm ra bên ngoài thôi.
Mẫn Đình
Ý ngoại nói là cái cách xưng hô của con với mẹ con á. Hỡi ơi, có đứa nào nói chuyện với mẹ nó mà xưng tui với mấy người hong?
Lệ Sa
Con hỏng gọi mẹ nhiều khi người ta còn thấy vui hơn nữa kìa.
Khó hiểu, bình thường Lệ Sa đối với Trân Ni không lạnh không nóng, một người thì quan tâm chăm sóc người kia hết sức có thể, còn một người thì xem đó là chuyện dĩ nhiên không có gì đáng để kể lể.
Rất nhiều lần Lệ Sa đã vô tình phát hiện Trân Ni cầm quần lót của cô mà thủ d*m bên trong buồng tắm. Tiếng thở dốc đó như khắc sâu vào tâm trí Lệ Sa, mặc dù rất ngại nhưng cô cũng để yên cho nàng muốn làm gì làm, thậm chí còn âm thầm ngăn không cho người khác nhìn thấy được cảnh tượng này đến khi nàng giải quyết xong.
Trân Ni
[ gom sọt đồ của Lệ Sa đem đi giặt, vừa bước ra đã thấy cô ngồi hì hục chà rửa đôi giày mà mình mua cho ]
Là do bản tính kỹ lưỡng hay là do đang trân trọng món quà của nàng giành tặng đây.
Trân Ni
Bữa nay muốn ăn gì?
Lệ Sa
Nhắm nấu gì ăn không chết đó thì cứ việc nấu.
Trân Ni đã quá quen với cách nói chuyện này của Lệ Sa rồi, không có gì đáng buồn mà ngược lại còn cảm thấy vui khi lúc nào cô cũng giả vờ bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại ấm áp quá đỗi, cơm nàng nấu thì có bữa nào mà cô không ăn hết sạch đâu.
Trân Ni
Quần....ừm quần nhỏ hình như chật hết rồi. Để ngày mai đi chợ mua cho vài cái mới, chịu không?
Lệ Sa
Không mua thì để thả rong luôn cũng được, khỏi mặc.
Trân Ni
[ cố nén cười nhìn Lệ Sa xách giày bỏ đi ]
Bình thường ít nói thì không sao, mà hễ mở miệng ra câu nào là khiến nàng mắc cười câu đó hà, con người gì đâu mà xạo ke.
Buổi chiều, cơm nước đã chuẩn bị xong, Ái My cũng phụ Trân Ni dọn ra cái bàn được dựng bằng mấy khung sắt dài gộp lại mà thành.
Diễm Phượng
Ê thằng ông nội kia, cái bộ đồ bộ đó với cái đầu bum bê là của tao mà, mắc giống chó gì mày lấy quài vậy mậy.
Kim Sa
[ hất hất bộ tóc giả ] Đẹp thì lấy thoai, sao cưng? Ý kiến gì hôn....ủa mà mày kêu ai là thằng ông nội, tao là con gái thiệt nhe.
Diễm Phượng
Tao nói mày thằng á.
Diễm Phượng
Bà này thằng nè.
Cả Kim Sa và Diễm Phượng đồng loạt quay sang chỉ vào Mẫn Đình đang ngồi cạp chân gà, nãy giờ đã cố tình ngồi im không lên tiếng rồi vậy mà cũng bị dính đạn.
Mẫn Đình
Hai con đĩ chó, bị loạn giới tính hả mậy?
Mẫn Đình
[ đẩy đẩy ngực lên...] Tao vầy mà nói tao thằng trời.
Lệ Sa
Hai dì cứ thích ăn hiếp ngoại nhỏ của con miết nha.
Trân Ni
[ vừa nghe giọng nói liền biết là của ai, thoáng nhíu mày nhìn cái con người đang từ ngoài đường lộ đi vô ]
Áo ba lỗ màu trắng, trên vai còn vắt theo một cái áo sơ mi mà không chịu mặc vào, bên dưới là quần thun dài màu vàng. Tóc của Lệ Sa chỉ ngắn ngang vai vì thế cô rất thích đội nón kết, vừa hay khá phù hợp để tạo nên một hình tượng ngầu lòi, nhưng mà làm vậy cho ai xem, cho gái xem à?
Trân Ni
[ hỏi với ngữ điệu bực dọc ] Đi đâu mà ăn mặc kiểu đó?
Lệ Sa
Ngoại lớn rủ đi lai rai vài xị.
Mẫn Đình
Ủa rồi ngoại lớn con đâu sao hỏng về chung với con luôn.
Lệ Sa
Dạ còn ngồi uống với bà tám Thu á ngoại, con kêu mà đâu có chịu về.
Mẫn Đình
Cái gì con mẹ tám Thu nữa hả? Trời ơi là trời chồng với chả con.
Lệ Sa
[ lắc đầu cười nhìn theo bóng dáng Mẫn Đình phóng lên chiếc xe cub 50 siêu cổ điển chạy đi giữ chồng ]
Gấp đến nổi nón bảo hiểm còn chưa kịp đội nữa.
Trân Ni
Ăn cơm đi cười cười gì.
Diễm Phượng
[ giật mình ] Hết hồn mậy, mày la đứa nào thì mày nói tên ra rõ ràng chớ tao yếu bóng vía lắm nghe Trân Ni.
Lệ Sa
Người ta la con đó dì, nhìn tới mặt con là đâu có ưng cái cặp mắt....thôi mọi người ăn đi, con chưa đói lát con bới tô ăn sau.
Trân Ni đang giận vụ Lệ Sa ăn mặc kiểu đó rồi còn đi qua nhà bà tám Thu, nhà bả có nhỏ con gái mê Lệ Sa còn hơn điếu đổ từ thời còn đi học chung tới bây giờ vẫn chưa hết mê.
Mới nói động có một câu đã vùng vằng bỏ đi, như vậy thì hỏi làm sao mà Trân Ni ăn cơm cho ngon miệng đây? Tức đến no luôn rồi.
Buổi diễn tối đêm nay, Trân Ni đích thị là giọng hát chính của đoàn lô tô, như những lần trước nàng cũng rất được mọi người săn đón nhờ ngoại hình xinh đẹp, đoan trang và giọng ca cực kỳ truyền cảm.
Ái My
Ngay tối đêm nay, gánh hát lô tô Cát Tường xin được giới thiệu tới quý vị khán giả một giọng ca đang làm mưa làm gió tại đoàn lô tô chúng em...nữ ca sĩ TRÂN NIIIIIIIII
Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, Trân Ni lộng lẫy trong chiếc đầm đuôi dài màu trắng nhẹ nhàng bước lên sân khấu càng khiến cho bao con tim điêu đứng.
Trân Ni
[ ngồi trên ghế cao đã được chuẩn bị sẵn cùng với chân đế kẹp micro, khẽ lịch sự cúi chào khán giả ]
Trân Ni
' Có rất nhiều, những câu chuyện
Em giấu riêng mình em biết
Cũng bởi vì hạnh phúc của mình
Muốn gìn giữ nên em đành lặng im.
...
Có những lần anh dối em
Em vẫn nhớ những lần như thế
Quá yêu anh, nên em san sẻ một nửa cho ai kia.
Nhiều khi em rất muốn đến bên một ai,
Để nói rằng, anh ấy đang lừa dối
Nhiều khi em rất muốn đến bên một ai,
Để khóc che đi sự yếu đuối..........................'
Trân Ni
[ một ánh mắt, một tấm chân tình giành tặng cho người đang đứng hút thuốc bên dưới khán đài ]
Lệ Sa
[ cũng đang nhìn nàng, dường như tập trung toàn bộ sự chú ý vào trong từng câu hát mà người con gái ấy đang ngầm truyền tải tới mình ]
Đó là gì? Là trách móc, là hờn dỗi, là nỗi cô đơn mà nàng đã ôm khư khư đến nỗi hao gầy cả con tim trong trắng.
Trân Ni
' Em cũng chỉ là con gái thôi
Buồn là khóc hay vui là cười
Em cũng chỉ muốn em như bao người
Được anh yêu thương một mình em thôi.
Nhiều khi em không thể ngờ,
Yêu anh em mạnh mẽ đến vậy
Mạnh mẽ hay là ngốc đây
Em không phân định được điều gì nữa
Khi em quá yêu anh...................................'
Gần mười hai giờ khuya, đóng cửa đoàn, mọi người chia nhau tẩy trang, tắm rửa rồi chuẩn bị đi ngủ.
Trân Ni
[ ngồi trên giường vừa thoa kem dưỡng da vừa híp mắt nhìn Lệ Sa đang vừa bấm điện thoại vừa cười tủm tỉm ]
Sao không bao giờ cười vui vẻ với nàng như vậy đi, tối ngày cứ dí đầu vào điện thoại như đứa khùng.
Trân Ni
Nhắn tin với ai mà cười tủm tỉm đó?
Lệ Sa
[ quăng chiếc điện thoại xuống chân giường, kéo mền đắp lên người rồi nằm nghiêng sang hướng khác đưa lưng về phía nàng ] Mệt quá, xấu như chó xà mâu ai mà thèm quen.
Trân Ni
Ừa, xấu quắc hà cho nên tốt nhất là đừng có quen ai làm khổ con gái nhà người ta.
Trân Ni
[ nói rồi cũng nhanh chóng dẹp hộp kem dưỡng da qua một bên, chui vô mền nằm xuống ôm chặt lấy tấm lưng của người kia, tiện thể còn cố tình cạ cạ vào sau gáy của người ta mà hít hà ]
Trân Ni
Người gì mà tối ngày thơm phức hà, vậy hỏi sao con bà tám Thu hỏng mê chết sống.
Lệ Sa
Chứ hỏng lẽ để mình mẩy hôi như cú.
Trân Ni
Ừ...hôi tui cũng chịu được nữa, thơm để cho ai ngửi chứ có cho tui ngửi đâu.
Lệ Sa
Ngửi nãy giờ chưa đã hả? Ngủ giùm cái đi, khuya lơ khuya lắc rồi.
Trân Ni
[ không nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng ôm Lệ Sa rồi chìm vào giấc ngủ ]
Chung giường với nhau từ khi cô chỉ còn là một đứa con nít còn mặc tã, cũng may là khi lớn lên Lệ Sa cũng chẳng hề có ý định sẽ ngủ riêng, nếu không chắc nàng sẽ vì thiếu hơi mà chết mất.
Ngại Ngùng
Diễm Phượng
Ê Ái My, Kim Sa, tụi bây coi hai mẹ con bà Đình mới tí tởn đi làm tóc về kìa.
Ái My
[ tự gỡ bộ tóc giả của mình xuống xem thử, hình như hơi bết rồi thì phải...] Chả buồn cho cái đầu tao, đội cả tháng nay rồi chắc xíu phải đem đi giặt mới được.
Kim Sa
Cái đầu mà nó đem đi giặt như giặt mền vậy trời đất cơi.
Mẫn Đình
Mấy con trời đánh tụi bây nói xấu gì hai mẹ con tao á. [ ngồi bịch xuống ghế, lấy cái gương nhỏ coi lại thành phẩm ngồi đợi suốt mấy tiếng đồng hồ ở ngoài tiệm làm tóc ]
Bình thường Trân Ni chỉ đi theo để làm móng tay móng chân nhưng tự nhiên hôm nay lại quất nguyên quả đầu màu vàng bạch kim, chắc chắn là có âm mưu gì đó.
Diễm Phượng
[ tạch lưỡi, tấm tắc nhìn nàng mà khen lấy khen để ] Xuất sắc luôn Trân Ni ơi, tóc em đã dài, da đã trắng rồi mà còn nhuộm màu này lên nhìn trẻ quá trời nè.
Trân Ni
Chị này cứ nói quá hà.
Diễm Phượng
Khai thiệt đi, em làm tóc để chuẩn bị ăn sinh nhật tuổi 18 của Lệ Sa phớ hôn. Chuyến này bộ định hốt nó luôn hay gì mà đầu tư dữ vậy cô nương?
Trân Ni
[ da mặt đã sớm đỏ lên, liếc mắt thấy Mẫn Đình vẫn còn mải mê soi gương và dường như không nghe được cuộc nói chuyện ở phía bên này thì mới yên tâm ]
Trân Ni
Mấy chị biết rồi còn hỏi, Lệ Sa đủ 18 tuổi rồi thì em còn chần chờ cái gì nữa chứ.
Diễm Phượng
Phải vậy chứ, trời ơi mày cũng hơn ba chục tuổi rồi, mạnh dạng lên.
Lệ Sa
Thưa ngoại con mới về.
Lệ Sa
[ miệng ngậm điếu thuốc, tay nhét túi quần thong thả đi lại trước mặt Mẫn Đình ]
Hoàn toàn lơ đi sự hiện diện của Trân Ni đang ngồi một đống thù lù gần đó, khỏi nói thì nàng cũng biết là cô vừa mới đi uống cà phê với đám bạn chí cốt về rồi.
Mẫn Đình
Đi chơi mệt không con? Để ngoại kêu mẹ con vô trỏng nấu cơm nấu nước cho con ăn chịu không?
Lệ Sa
Thôi con ăn rồi...à mà ngoại mới làm tóc hả? Hợp với ngoại lắm nhìn trẻ hẳn ra.
Mẫn Đình
Há há mấy con quỷ xà mâu nghe gì chưa? Cháu tao khen tao kìa.
Kim Sa
[ trề môi ] Khen có câu mà bà già làm thấy ghê.
Lệ Sa
Con vô trong nằm đây, ngoại nhỏ với mấy dì ở đây nói chuyện tiếp đi.
Mẫn Đình
Đi đi con, vô trỏng ngủ cho khỏe.
Trân Ni
[ từ nãy đến giờ vẫn im lặng quan sát Lệ Sa, khi thấy cô sắp đi ngang qua mình cho nên cũng lật đật vuốt ve chỉnh sửa lại tóc tai chờ đợi được người ta khen ]
Nhưng rồi một gáo nước lạnh tạt vào mặt Trân Ni ngay tức khắc, Lệ Sa chỉ ban phát cho nàng một ánh mắt hờ hững rồi đi tọt vào bên dưới gầm sân khấu mà chẳng thèm ngoảnh đầu nhìn lại.
Cũng không có gì đáng buồn, nàng đã sớm làm quen với thái độ lạnh lùng đó của Lệ Sa rồi. Ở trước mặt người khác là như vậy đó, còn thật ra ở sau lưng thì luôn luôn kiên nhẫn dõi theo từng cử chỉ, từng hành động của nàng đấy thôi.
Lệ Sa vừa ngả lưng chưa được bao lâu thì Trân Ni đã đi vào.
Trân Ni
[ chìa ra trước mặt cô một cái hộp hình chữ nhật màu đen ]
Trân Ni
Quần xì chứ gì mà hỏi, năm cái đủ năm màu luôn đó.
Lệ Sa
Cảm ơn, quà sinh nhật cũng không tệ.
Trân Ni
[ ngồi xuống mép giường ] Điên hả? Sinh nhật còn mấy ngày nữa, với lại tui chuẩn bị quà khác rồi không phải cái này đâu.
Lệ Sa
Chuẩn bị gì? Chuẩn bị mấy người hả?
Trân Ni
Ừ lấy không? Cho liền luôn nè.
Trân Ni
Nhớ nói chê đó nha, cái đồ khó ưa.
Lệ Sa
[ bật cười nhìn theo cái bóng lưng đang giãy nảy bỏ đi của ai kia ]
Mới nói giỡn có một câu mà giận rồi sao?
Buổi tối gánh lô tô vẫn hát bình thường, riêng Trí Mẫn và Lệ Sa lại trốn đi uống rượu ở dưới chiếc xuồng ba lá đậu cặp mé sông.
Lệ Sa
Ngoại lớn nhậu miết vậy, ngoại nhỏ mà biết là lại la um sùm lên cho coi.
Trí Mẫn
Con thì sướng rồi, mẹ con có la ó tiếng nào đâu, muốn nhậu giờ nào nhậu, muốn đi giờ nào là đi.
Lệ Sa
Con còn cầu cho người ta la con, chửi con như bao người mẹ khác nữa kìa.
Trí Mẫn
[ uống cạn chung rượu trên tay, cắn miếng khô rồi kí vào đầu Lệ Sa một cái đau điếng ]
Trí Mẫn
Bây cũng biết nó thương bây theo kiểu khác mà, nói mẹ con vậy chứ nó hơn con có bao nhiêu tuổi đâu.
Không phải vấn đề tuổi tác, vấn đề ở đây chính là cái danh xưng mẹ con nuôi vẫn còn tần ngần ở đó, muốn vượt qua rào cản này cũng chẳng dễ dàng gì đâu.
Lệ Sa
Hình như ngoại lớn quên một điều rằng ngoại nhỏ vẫn còn chưa biết chuyện hả? Liệu ngoại nhỏ có chấp nhận hay không đây?
Trí Mẫn
[ nghe nhắc đến Mẫn Đình, rùng mình nuốt nước bọt một cái...]
Trí Mẫn
Ừ ừ, cọp cái già thương con dữ lắm, ai đụng tới cháu ngoại bả chắc bả chém chết quá.
Lệ Sa
Vậy đó, nên cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi, tới đâu tới.
Kết thúc cuộc nhậu, hai người dắt díu nhau trở về thì cũng là lúc đoàn lô tô vừa hoàn thành xong một ngày cực nhọc.
Lệ Sa
[ lấy một bộ đồ thể thao rồi đi tắm cho bớt mùi rượu ám trên người ]
Dù sao cô cũng đang ngủ chung giường với Trân Ni, không khéo lại bị nàng cằn nhằn nữa thì mệt.
Kim Sa
Trân Ni ơi Trân Ni, em vô đây giúp chị cởi cái khóa sau lưng với.
Tiếng thét cá heo của Kim Sa văng vẳng bên tai.
Trân Ni
[ đang rửa chén cũng vội lật đật chạy lên xem thử, nhìn qua ngó lại không thấy ai ]
Em đoán là Kim Sa đang thay quần áo bên trong nhà tắm nên cũng không ngần ngại mà xông thẳng vào, chị em với nhau cả mà có sao đâu.
Tấm cao su thay thế cho cánh cửa nhà tắm bị nàng mạnh tay kéo một đường không chút chần chừ.
Kim Sa
Trân Ni ơi, em mận gì mà lâu quá vậy?
Tiếng kêu của Kim Sa vẫn còn đó, chứng tỏ một điều rằng người đang ở trong nhà tắm không phải Kim Sa, vậy thì chỉ có thể là....Lệ Sa mà thôi.
Trân Ni
[ mắt lúc này dường như đã mở to đến cực đại ]
Vì cảnh tượng tuyệt mỹ nào đó.
Lệ Sa
[ không mặc đồ, cả người trần trụi lại còn có chút ướt át bởi những giọt nước vô tình đọng lại trên làn da trắng trẻo ]
Lại còn, lại còn có cái thứ đang dựng thẳng đứng kia nữa, ông trời đúng là muốn giết chết Trân Ni mà, tại sao lại để nàng rơi vào cái địa ngục không lối thoát này?
Lệ Sa
[ chỉ vỏn vẹn một câu ngắn gọn đã lạnh lùng kéo tấm rèm cao su trở lại vị trí ban đầu để tránh khỏi ánh mắt tà đạo của ai kia ]
Nhìn gì mà nhìn không thèm chớp mắt luôn.
Trân Ni
[ đến khi hoàn hồn lại thì đã lững thững đi tới giường của Kim Sa ]
Ái My và Diễm Phượng cũng có mặt ở đó, mọi người đều thấy da mặt Trân Ni dường như đỏ hơn rất nhiều, lạ à nha.
Kim Sa
Trời trời cái gì tới nữa rồi trời.
Ái My
Em bị gì vậy Trân Ni?
Trân Ni
Em vừa thấy cái ấy.
Cả ba người kia cùng nhìn nhau...
Trân Ni
Thì là ấy...ấy đó.
Kim Sa
Thôi dẹp mẹ luôn đi, giải tán hết đi mấy con bóng, ngồi nghe nó nói hồi tao sợ tao tuột máu não tao chết.
Trân Ni
[ về giường nằm mà chỉ dám úp mặt xuống gối ]
Riêng Lệ Sa cũng không nói thêm lời nào, cô biết nàng ngại vì chuyện gì mà, thật tức cười.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play