Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

RhyCap- Dưới Ánh Đèn Vàng

Cuộc Đụng Độ Của Hai Lãnh Chúa

23:45 tại Bar "Black Diamond" —Khu trung tâm. Đây là vùng trung lập, nơi giới thượng lưu và mafia hai phía Đông — Tây thường xuyên lui tới để "so kè"
Tiếng nhạc Techno dập dìu, ánh sáng laser xanh đỏ cắt ngang màn khói đặc quánh. Hoàng Đức Duy ngồi trên ghế cao ngay bàn bi-a trung tâm, một chân gác lên thanh ngang, tay xoay nhẹ ly rượu vang đỏ. Cậu mặc chiếc áo bomber da hàng hiệu, mái tóc bạch kim nổi bật dưới ánh đèn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhếch môi, nhìn gã thiếu gia vừa thua cuộc trước mặt// Chơi không lại thì đừng có gào. Tiền này tôi nhận, coi như phí dạy bảo cho anh biết thế nào là 'đẳng cấp'
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//cười khẩy, đứng tựa lưng vào bàn bi-a// Duy, đừng gắt thế. Để bạn còn đường về nhà chứ
Nguyễn Pháp Kiều
Nguyễn Pháp Kiều
//hất hàm về phía cửa// Duy, nhìn kìa, "chủ nhà" phía đông tới kìa. Đi đứng phô trương thật đấy
Duy liếc mắt ra cửa. Nguyễn Quang Anh bước vào cùng Đỗ Hải Đăng và Trần Đăng Dương. Hắn không mặc vest gò bó mà diện chiếc sơ mi đen lụa cao cấp, khí thế lạnh lùng, bước đi đầy phong thái của một kẻ nắm quyền sinh sát. Đám đông đang nhảy nhót bỗng tự động dạt ra tạo thành một lối đi thẳng tới bàn Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//dừng bước trước mặt Duy, ánh mắt quét từ đầu đến chân cậu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đúng là con người bất kham. Ánh mắt đó....chưa bao giờ biết cúi đầu sao?/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe nói phía Tây có một thiếu gia chưa bao giờ thua trên bàn bi-a. Là cậu à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thong thả nhấp một ngụm rượu, không thèm đứng dậy// Nghe danh đại ca Quang Anh đã lâu, nay mới thấy...cũng chỉ là một kẻ thích nghe đồn thổi. Muốn biết tôi thua hay thắng, sao không tự mình thử?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//cười lạnh// Nhóc con, mày biết mình đang nói chuyện với ai không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bật cười ngạo nghễ, nhảy xuống khỏi ghế cao, đứng đối diện Q.Anh// Biết chứ. Nhưng ở đây không dùng quyền lực để nói chuyện. Ở đây dùng cái này// chỉ vào gậy bi-a//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thú vị nheo mắt lại// Được.Tôi thích cái tính ngông này của em. Đánh một trận không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// tiến lại gần, ghé sát mặt hắn, mùi hương đắt tiền của cả hai hòa quyện vào nhau// Đánh không thì chán lắm. Cược đi. Nếu anh thắng, tôi tặng anh cái garage xe mới nhất của tôi ở ngoại ô. Nếu anh thua...anh phải nhường cho tôi quyền khai thác lô hàng tại cảng phía Đông tháng này.
Đỗ Hải Đăng( cánh tay phải của Q.Anh)
Đỗ Hải Đăng( cánh tay phải của Q.Anh)
//kiểm tra máy tính bảng// Đại ca, lô hàng đó trị giá hàng triệu đô
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//giơ tay ra hiệu cho Đăng im lặng, ánh mắt không rời khỏi Duy// Chơi.Nhưng tôi muốn thêm một điều kiện: Người thắng có quyền yêu cầu người thua làm một việc bất kỳ đêm nay. Không ràng buộc, chỉ là một yêu cầu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhếch mép, thách thức// Chốt

Ván Cược Của Những Cái Đầu Lạnh

Khu vực bàn bi-a VIP — BLack Dimond
Xung quanh bàn bi-a lúc này đã đc giải tỏa, chỉ còn hai bên phe phái đứng đối diện nhau. Lê Quang Hùng và Hùng Huỳnh cũng vừa có mặt, tạo nên một khung cảnh căng thẳng như sắp nổ ra một cuộc chiến giữa hai phe phía Đông và Tây
Q.Anh cầm gậy, tư thế chuyên nghiệp, dứt khoát. Hắn chọc quả bóng đầu tiên, tiếng va chạm khô khốc vang lên, ba quả bóng đỏ rơi vào lỗ cùng lúc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//xoay gậy, nhìn Duy// Đến lượt em. Đừng để tôi thắng dễ dàng quá, sẽ mất vui
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười nhạt,cúi người ép sát mặt bàn//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/hắn định dùng áp lực tâm lý sao? Còn non lắm/
Duy thực hiện một cú đánh xoáy điệu nghệ, bóng trắng chạm băng hai lần rồi mới đẩy bóng đỏ vào lỗ. Cú đánh khó đến mức Hùng cũng phải gật đầu thán phục
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//nói nhỏ với Đăng Dương// *Thằng nhóc này kỹ thuật không thua gì tay chuyên nghiệp. Thằng Anh gặp đối thủ rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//khoanh tay, đắc ý// Duy của tụi tôi đâu phải hạng vừa
Trận đấu kéo dài đến quả bóng cuối cùng
Chỉ còn quả bóng đen quyết định. Duy đang chiếm ưu thế, chỉ cần một cú đánh đơn giản là cậu thắng. Nhưng ngay khoảnh khắc Duy chuẩn bị ra tay, Q.Anh bỗng nhiên bước tới đứng sát phía sau cậu, không chạm vào người nhưng hơi thở nóng hổi của hắn phả nhẹ vào mang tai Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy này, em có biết nếu em thắng, em sẽ chính thức tuyên chiến với cả vùng phía Đông của tôi không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//tay cầm gậy hơi khựng lại, nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh// Tôi sợ anh chắc?
Duy dứt khoát đẩy cơ. Bóng đen lăn đi...nhưng thay vì vào lỗ, nó bỗng đập mạnh vào mép lỗ rồi bật ngược ra ngoài do lực quá mạnh. Duy đã bị xao động bởi lời nói của Q.Anh
tac giả
tac giả
chắc là lỗi kỉ thuật:))
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ, thong thả tiến tới dứt điểm quả bóng đen vào lỗ// Cảm ơn em đã nhường.Coi như tôi thắng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ném gậy xuống bàn, bực bội// Anh chơi đòn tâm lý! Không công bằng!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tiến lại gần, tay đút túi quần,nhìn thẳng vào mắt Duy// Trong giới này, tâm lý cũng là một loại vũ khí. Em thua rồi, thiếu gia
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//hít một hơi sâu, lấy lại vẻ ngạo nghễ vốn có// Được, thua thì chung. Garaga xe ngày mai tôi sẽ cho người giao giấy tờ. Còn "yêu cầu" của anh lad gì? Nói đi, tôi không thích nợ nần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ánh mắt trở nên thâm trầm, hắn tiến lại gần hơn, tây nâng một lọn tóc của Duy lên ngửi nhẹ// Yêu cầu của tôi là...đêm nay, em phải đi dạo phố cùng tôi trên chiếc xe mô tô của em. Chỉ hai ta, không đàn em, không vệ sĩ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khá bất ngờ vì yêu cầu đơn giản này// Chỉ vậy thôi? Anh không muốn tiền hay quyền lợi khác à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười bí hiểm// Tiền tôi không thiếu. Tôi thiếu một người "điên" giống mình để đi dạo đêm thôi
Duy nhìn Quang Anh hồi lâu, rồi bỗng nhiên bật cười. Cậu cảm thấy gã này thật sự thú vị, không hề giống những gã mafia thô lỗ mà cậu từng gặp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lấy chìa khóa xe mô tô ra, xoay tròn trên ngón tay// Được. Nếu anh dám giao mạng giống của mình cho tay lái của tôi...thì đi!

Đường Đua Không Luật Lệ

01:45 Trục đường đại lộ ven sông — Ranh giới tự nhiên giữa khu Đông và khu Tây
Chiếc Ducati Panigale V4 màu đỏ rực của Đức Duy gầm rú xé toạc màn đêm tĩnh mịch. Duy đội mũ bảo hiểm full-face, lớp da áo khoác bóng loáng phản chiếu ánh đèn đường. Q.Anh ngồi phía sau, hai tay đút túi quần, không hề có ý định bám vào eo Duy dù tốc độ đã lên tới 150km/h. Hắn dùng đôi chân dài kẹp chặt lấy thân xe, giữ thăng bằng một cách điêu luyện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nói to qua bộ đàm gắn trên mũ// Sợ thì cứ ôm chặt vào! Tôi không chịu trách nhiệm khi anh văng ra ngoài đâu!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhếch mép, giọng trầm ổn truyền qua bộ đàm của Duy// Cứ chạy đi. Nếu tôi ngã, em cũng không yên ổn với nhà họ Nguyễn đâu. Nhưng tôi tin...em không nỡ để một 'đối thủ' thú vị như tôi biến mất sớm thế này
Duy không đáp, chỉ vặn ga mạnh hơn.Chiếc xe nghiêng mình ôm sát một khúc cua tử thần. Gác chân xe quẹt xuống mặt đường tạo thành một tia lửa dài trong đêm
Sau khoảng 20 phút lạng lách qua những con phố vắng, Duy đột ngột giảm tốc độ và tấp xe vào một bãi đất trống nhìn ra phía con sông đen ngòm. Cậu tháo mũ bảo hiểm, mái tóc bạch kim bị mồ hôi làm bết lại, càng tôn lên vẻ đẹp sắc sảo, bất cần
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thở dốc, ném mũ bảo hiểm lên yên xe// Gan của anh cũng lớn đấy. Ngồi sau xe tôi mà không thèm bám, anh là người đầu tiên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thong thả bước xuống xe, chỉnh lại cổ áo sơ mi vẫn phẳng phiu// Vì tôi biết em sẽ không ngã. Kẻ có đôi mắt tự tin như em sẽ không bao giờ để bản thân thất bại ở những thứ mình làm chủ
Hắn tiến lại gần, dựa lưng vào lan can sắt, lấy ra một bao thuốc lá, rút một điếu đưa về phía Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhận lấy điếu thuốc, để Q.Anh bật lửa cho mình//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/hắn ta nhìn thấu mình sao? Thật khó chịu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng có làm như anh hiểu tôi lắm. Chúng ta mới gặp nhau chưa đầy 3 tiếng đồng hồ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//rít một hơi thuốc, làn khói trắng mờ ảo che bớt ánh mắt thâm trầm// Có những người cả đời không hiểu nhau, nhưng có những kẻ chỉ cần một ánh mắt là biết cùng một loại máu. Em và tôi...đều là những kẻ đứng trên đỉnh cao nhưng lại cô đơn trong chính lãnh địa của mình, đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//khựng lại, ánh mắt có chút dao động nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng// Đừng có dùng những lời sáo rỗng đó để tán tỉnh tôi. Tôi không phải mấy đứa nhóc ở bar đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ, bước tới sát trước mặt Duy, khoảng cách gần đến mức mũi họ gần chạm nhau// Tôi không tán tỉnh. Tôi đang "định giá". Và Duy này...em đắt hơn tôi tưởng rất nhiều
Duy định lên tiếng phản bác thì điện thoại rung lên liên tục
Nguyễn Pháp Kiều
Nguyễn Pháp Kiều
📲 Duy! Về ngay! Garage của mày ở khu phía Tây bị đám người lạ mặt đến gây hấn. Tụi nó đập phá dữ lắm!
Ánh mắt Duy chuyển sang sắc lạnh, sát khí tỏ ra nồng nặc. Cậu vứt điếu thuốc xuống đất, nghiến nát dưới mũi giày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲Gom anh em lại cho tao! Đứa nào chán sống mới dám đụng vào đồ của Hoàng Đức Duy này!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//quan sát biểu cảm của Duy// Có biến à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lên xe, nổ máy gầm vang// Việc của tôi, anh không cần quan tâm. Ván cược đêm nay kết thúc ở đây. Biến đi!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play