Bệnh S2 Yêu
Giới thiệu
Mạnh Thính có được cơ hội trọng sinh lại vào giai đoạn thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời cô là vào năm lớp 11.
Được cơ hội sống lại lần nữa cô quyết định sẽ sống thật tốt.
Thực hiện lại ước mơ nhảy của mình.
Sẽ không để khuôn mặt mình bị hủy hoại chỉ vì lao vào biển lửa cứu em gái độc ác vô ơn, sẽ giữ gìn nhan sắc của mình.
Càng không dây vào Giang Nhẫn, thiếu niên ác ma sau này cầm dao giết người.
Sau đó vào mùa hè năm lớp 11 ấy, Mạnh Thính quay về lấy sách tiếng Anh.
Ở khúc ngoặt cầu thang, đám thiếu niên hư hỏng tụ tập hút thuốc.
Cô dừng lại không dám đi qua.
Nhưng không ngờ nghe thấy tiếng cười càn rỡ điên cuồng của tên côn đồ Giang Nhẫn: "Ông đây thích mẫu người thế nào à? Mẫu người giống Mạnh Thính đó."
"Anh Nhẫn, không thể nào, hoa khôi trường học khó theo đuổi lắm."
"Ông đây nhịn cả một đời."
Sống vì cô, chết vì cô, hai tay nhuốm đầy máu tươi vì cô, phủi hết cát bụi trên bia mộ vì cô.
PS:
• Nữ chính trọng sinh về thời còn đi học, chăm chỉ học tập, kiên trì với ước mơ của mình, phong cách truyện lạc quan ấm áp.
• Nam chính chỉ vì nụ cười của người đẹp mà không so đo gì.
Mạnh Thính
Tên: Mạnh Thính
Tuổi: 17
Tính Cách: Quyết đoán, khiêm tốn, luôn tránh xa Giang Nhẫn
Giang Nhẫn
Tên: Giang Nhẫn
Tuổi: 18
Tính Cách: cục xúc, dễ tức giận nhưng đối với Mạnh Thính thì luôn kiên nhẫn, nhẫn nại
Thư Lan
Tên: Thư Lan
Tuổi: 16
Tính Cách: hay ghen tị, đua đòi, ham giàu chê nghèo
quay lại năm lớp 11 (1)
Thư Lan
Chị, em xin chị đó. Bên dưới nhiều người như vậy, dù sao chị cũng không mong rằng sau này em ở trường khó mà sống nổi đấy chứ?
cô gần như mất ý thức cho đến khi nghe giọng nói quen thuộc
ngay lập tức cô nắm chặt tay người trước mặt, đau quá Thư Lan gần như là hét chói tai
Thư Lan
CHỊ ƠI ĐAU QUÁ CHỊ BUÔNG TAY EM RA ĐI!
Mạnh Thính kinh ngạc sờ khuôn mặt mình, trên sống mũi là một chiếc kính râm, đôi mắt có chút đau. Mà người trước mặt là Thư Lan nhìn qua khoảng mười sáu mười bảy tuổi, giọng nói có chút non nớt, Thư Lan liếc nhìn cô một cái, cảnh giác nói
Thư Lan
Điều chị đều đồng ý với em, chị sẽ không đổi ý chứ?
Đôi mắt đau đớn của Mạnh Thính nhìn thoáng qua bốn phía, họ đang ở một nơi rất tối, âm nhạc trên sân khấu vang lên, truyền đến phía sau trở nên rất nhạt nhòa. Mạnh Thính cúi đầu nhìn đôi tay của mình, dưới ánh sáng mỏng manh đôi bàn tay trắng nõn yếu ớt trở nên xinh đẹp tinh tế, hoàn toàn không có vết sẹo dữ tợn sau khi bị bỏng, cô không khỏi sững sờ.
Thư Lan
Chị ơi, kỳ sát hạch này rất quan trọng, nếu như không đậu, lỡ mà ba ba biết được rồi đổ bệnh thì làm sao bây giờ...
Cô biết bản thân đã chết rồi. Nhưng sau cái cảm giác mất đi trọng lượng đáng sợ kia, mở mắt ra lại trở về năm năm trước. Bây giờ trước mặt là một Thư Lan non nớt, cảnh tượng cũng rất quen thuộc. Mạnh Thính nhớ rõ một chuyện, năm cô học lớp mười một được Thư Lan xin giúp đỡ vượt qua bài sát hạch văn nghệ.
Mạnh Thính
"Hình như lúc đó Thư Lan nói nếu cô không giúp đỡ, sau này cô ta ở trường sẽ bị người ta coi thường. Thư Lan chỉ học dương cầm được hai năm, hơn nữa cũng không có tài năng đặc biệt nào, cùng lắm chỉ là một đứa gà mờ, bị cô ta năn nỉ thật lâu, vì lo lắng cho sức khỏe của Thư ba ba mà cuối cùng cũng đồng ý giúp em gái lần này."
Mạnh Thính
"Có lẽ là lần đầu tiên làm chuyện xấu, cuộc đời của mình từ đây trở đi đã trở nên hỏng bét."
Mạnh Thính
"Sau này chuyện thay mận đổi đào bị người khác phát hiện, các bạn trong trường đều nhìn mình bằng ánh mắt ý vị sâu xa."
Mà hai tháng sau khi đôi mắt đã tốt hơn, Mạnh Thính bỗng chốc trở thành hoa khôi của trường Thất Trung. Đôi mắt của cô không thấy được ánh sáng đã ba năm, tất cả mọi người đều coi cô là người mù. Nhưng mà vẻ ngoài xinh đẹp của cô ngay trong năm đó không chút nào che giấu cứ vậy mà toát ra sức hút hấp dẫn, rất nhiều nam sinh trong trường thậm chí khi nhìn thấy cô không di chuyển nổi bước chân.
Mạnh Thính lại vì cứu Thư Lan mà bị bỏng hủy đi khuôn mặt, tiếp theo đó Thư ba ba gặp bất hạnh, cô bị người thân xa lánh, cuối cùng chết một cách bi thảm trong trận lở đất.
Nhưng ngay phút này đây, Thư Lan trước mặt cô nhỏ giọng nói
Thư Lan
Chị ơi, em cam đoan với chị, đây chỉ là bài sát hạch mỗi ngày, không ảnh hưởng đến các bạn học khác đâu, chẳng lẽ chị mong em sẽ bị người khác xem thường trong suốt ba năm cấp ba hay sao? Nhà chúng ta vốn nghèo, còn vì mắt của chị...
Cô ta đột nhiên dừng lại, thấp thỏm nhìn Mạnh Thính một chút.
Trong lòng Mạnh Thính khẽ run, trong nháy mắt đã hiểu ý tứ của cô ta – vì chữa trị cho đôi mắt của chị mà bây giờ nhà chúng ta mới trở nên nghèo túng như thế.
Nhưng buồn cười hơn chính là, học phí một năm của Thư Lan ở trường này cao đến đáng sợ.
Hơn nữa sống lại một lần, Mạnh Thính đã biết Thư Lan đang gạt cô.
Mạnh Thính
"Ha, Cái này sao có thể là vì kỳ sát hạch văn nghệ, rõ ràng là vì Giang Nhẫn bên dưới sân khấu. Trong năm này Giang Nhẫn phạm lỗi bị Giang gia ép buộc đuổi đến trường học, tất cả các nữ sinh làm mọi thứ đều là vì muốn lấy lòng anh."
Tác giả
tạm biệt mn nha nhớ ủng hộ mik để có động lực ra thêm nha
Quay lại năm lớp 11 (2)
Cuộc thi so tài nghệ ở buổi khai giảng, Thư Lan vì sỉ diện mà liều chết ghi danh, lâm trận mới biết tài nghệ của mình không dùng được nên mới cầu xin Mạnh Thính thay mận đổi đào.
Tác giả
xin giới thiệu thêm một chút
Tác giả
Nhà họ Giang là một gia tộc trăm năm, ở thành phố ven biển này, hơn phân nửa bất động sản đều thuộc dưới trướng Giang gia. Biệt thự mới xây ở khu vực ven biển cũng là tài sản của Giang gia. Không ai biết Giang Nhẫn đã làm sai cái gì, nhưng cho dù là giết người phóng hỏa, kẻ có tiền thì suốt đời vẫn luôn luôn giàu có như vậy. Giang Nhẫn là người thừa kế duy nhất của nhà họ Giang
Mạnh Thính
"Dù biết anh ko tốt lành gì nhưng vẫn có rất nhiều người lấy lòng anh"
Mạnh Thính
"Đương nhiên Thư Lan cũng không ngoại lệ"
Mạnh Thính
"Cũng không biết từ đâu mà Thư Lan biết được người mẹ của Giang Nhẫn được Giang tổng cực kì yêu thương này"
Mạnh Thính
"Luôn được coi là thục nữ quý tộc"
Mạnh Thính
"Vì thế cô ta muốn dùng tài nghệ để lấy lòng đây mà"
Mạnh Thính
"Nhưng Giang Nhẫn đâu"
Mạnh Thính
"Cậu thiếu niên trèo tường sang đây gặp cô, đuổi theo chiếc xe buýt ba cây số chỉ vì để cô quay đầu liếc nhìn anh một cái"
Mạnh Thính
"Mọi người đều biết Giang Nhẫn rất nóng nảy và không thể kiểm soát được tính khí của mình. Tuy nhiên cô còn biết tình cảm của anh cũng rất bệnh hoạn cố chấp. Kiếp này cô không nên có mối liên hệ nào với anh, theo trí nhớ của cô, mấy năm sau anh sẽ giết người."
Mạnh Thính
"Loại người này không thể trêu vào, nhưng chẳng lẽ không thể trốn nổi sao?"
Đột nhiên tiếng MC vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô
Mc
Mời bạn Thư Lan, lớp 10-8
Nghe thấy Thư Lan liền đội chiếc mũ trắng rồi lấy kính râm khỏi mắt Mạnh Thính
Nhìn thấy nhan sắc sau chiếc kính đen cô ta cũng phải ngỡ ngàng
ai mà lại ngờ được mỹ nhân lại là người mù chứ
Thư Lan
Chị ơi, em đã dặn bạn em chỉnh lại ánh sáng cho dịu nhẹ một tí rồi, nếu lát nữa mắt chị bị đau thì hãy nhắm lại. Chị đã nhớ kỹ phím đàn chưa? Chắc là sẽ không sao đâu, nhờ cả vào chị đấy
Download MangaToon APP on App Store and Google Play