Có Phải Là Yêu Chăng ?
Chap 1 : Tình Cờ gặp.
Kiến Văn
Trời lại bị đuổi việc.
Kiến Văn
Thế mà hôm nay trời lại nắng gắt nữa chứ.
Kiến Văn
Đúng thật là tức đến điên đầu.
Cậu cầm trong tay cặp hồ sơ lặng lẽ quay lại nhìn cái công ty lúc này mà thở dài.
Kiến Văn
Dù gì thì...Số mình cũng chẳng may mắn gì.
Cậu vẫn là khuôn mặt nhăn nhó bực bội, đi trên mép đường mà cuối đầu nhìn xuống đất như đang suy nghĩ gì đó.
Lúc này cậu vô tình va phải một gã đàn ông, làm cặp hồ sơ rơi xuống đất khiến mọi thứ rời rạc khắp nơi.
Vì đây là những tập hồ sơ quan trọng nên cậu mặc kệ người đàn ông kia mà khom xuống nhặt, người đó thấy vậy cũng vội vã ngồi xuống...
Gia Huy
Cậu có sao không ?
Gia Huy
Để tôi nhặt giúp cho...
Cậu vẫn là im lặng nhặt lại đóng giấy tờ, nhưng khuôn mặt lại để lộ ra vẻ bực bội và khó chịu.
Kiến Văn
Sao hôm nay xui dữ vậy trời ?
Kiến Văn
Không những bị đuổi việc mà còn va phải cái tên này không biết từ đâu chui ra.
Kiến Văn
Làm tất cả giấy tờ xin việc cũng như là lý lịch lộn xộn hết rồi...
Không gian vẫn là im lặng như vậy nhưng ngoại trừ những âm thanh xe cộ, cùng hàng người qua lại tất ngập đang xôn xao.
Thì hai người ai nấy cũng điều bận rộn, cho đến khi hai tay của họ vô tình đặt lên nhau chạm lẫn vào da thịt mềm mại của đối phương, thì bỗng thụt lùi về hai mép giấy đang cầm trên tay.
Họ dường như cảm nhận được một cảm giác nào đó rồi ngại ngùng không nói câu nào thụp tay lại, trong ánh mắt long lanh của người đối diện nhìn chằm chằm vào nhau.
Gia Huy
Anh đừng có trách nhé.
Kiến Văn
Chỉ là vô tình thôi.
Kiến Văn
Thật ra thì tôi cũng có một phần lỗi.
Gia Huy
Mà áo anh bẩn rồi kìa !
Cậu nhìn xung quanh những chẳng thấy gì, lúc này người đàn ông đó dường như không màn liên sĩ còn cậu thì không hiểu gì, mà đứng nhìn hắn đến phủi bụi cho mình.
Kiến Văn
Sao lại chạm vào ngực tôi.
Kiến Văn
Cậu không thấy kỳ à ? Hay cậu là...
Gia Huy
A cậu hiểu nhầm rồi.
Gia Huy
Tôi không phải là loại người biến thái như cậu nói.
Gia Huy
Chẳng qua là lúc này khi đụng vào anh tôi đã vô tình làm bụi bám vào áo anh á.
Gia Huy
Nên phủi hộ có sao đau nhỉ ?
Cậu im lặng không biết nói sao với người đàn ông kỳ lạ này, nhưng cậu cũng không hiểu sao khi vừa mới gặp người đàn ông này lại có một ấn tượng gì đó rất sâu sắc khiến cậu phải chú ý mà tò mò.
Chắc có lẽ là do sự niềm nở ân cần của người ấy, hay thậm chí cũng chỉ là một loại cảm xúc đặc biệt giống hệt duyên khi hai người vô tình va vào nhau, hoặc có thể là khi tay và ánh mắt va chạm với đối phương.
Đang suy nghĩ vẩn vơ người đàn ông đó lại lên tiếng khiến cậu trở nên khó hiểu vì giữa hai người chưa từng quen biết nhau.
Thậm chí là chỉ vừa mới gặp sao lại có thể tùy tuyện bắt chuyện tán gẫu như vậy chứ ? Chắc là người này có âm mưu gì đây.
Cậu im lặng và bắt đầu đề phòng người này.
Gia Huy
À thì là tại tình cờ gặp nhau như thế này thì chắc gọi là duyên nhỉ ?
Gia Huy
Nên...Hhaahhaaha tính hỏi tên để sau này lỡ có gặp lại thì...
Gia Huy
Còn biết gọi tên nhau tán gẫu như lúc này nữa chứ !
Cậu im lặng và lúc này suy nghĩ không biết cái tên đang đứng trước mặt mình bị gì mà lại anh nói hàm hồ như vậy.
Cậu tỏ ra không vui vẻ cho mấy mà phớp lời bỏ đi.
Kiến Văn
Thật là buồn cười.
Cậu nhìn anh không trả lời mà bỏ đi liền hét lớn.
Gia Huy
Tôi là Gia Huy...Đừng quên tên Tôi nha !
Cậu nhìn anh bỏ đi mà thở dài, sắc mặt cậu lúc này tối sầm lại mà buồn bã điều đó để lộ ra rằng dường như cậu rất cô đơn và chỉ có một mình giữa dòng người tất ngập này.
Gia Huy
Chỉ là giỡn chút thôi mà ?
Sao căng thế, lại còn sợ bỏ chạy luôn.
Gia Huy
Anh ta thật là một con người kỳ lạ.
Gia Huy
Nhưng hôm nay mình cảm thấy vui thật.
Gia Huy
Bởi vì gặp được anh ta đã làm vơi đi một vài phần nỗi cô đơn của mình.
Cậu nhìn anh đã dần khuất bóng trên con đường ấy, mà trầm lặng bỏ đi cậu nghĩ không biết rằng một ngày nào đó hai người có thể gặp lại nhau không nhỉ ?
Đây có phải là duyên không ?
Và những cảm xúc lúc nãy khi ở cạnh anh nó lúc này cứ luôn dâng trào mà cảm thấy rất khó chịu.
Gia Huy
Nếu có thể gặp lại anh ta hoặc có thể tán gẫu thêm một chút nữa thì hay biết mấy phải không ?
Cậu cắn chặt lấy môi mình mà lặng lẽ bỏ đi.
Chương 2 : Tấn công 1 Theo dõi
Thời gian cứ thế trôi thật nhanh chớp mắt đã qua một tuần.
Cậu lúc nào cũng đi kiếm việc làm ở các công ty, nhưng vừa nộp hồ sơ vào là bị thải ra ngay.
Dám đốc.
rất tiếc ở chỗ chị không cần những người có trình độ như em...
Kiến Văn
Thôi em xin phép.
Lại là một ngày bực bội nếu trong 1 tuần nữa mà không có công việc để kiếm tiền thì cậu sẽ chết mất.
Không những tiền nhà, điện, nước chưa đóng thì lúc đó có mà bị đuổi ra khỏi nhà.
Với lại về phần ăn uống cũng như là sinh hoạt, nếu không có tiền thì phải biết làm sao chứ ?
Cậu không những phải ra đường ở mà còn phải nhịn đói, chắc lúc đó có mà nằm lăng lóc ngoài đường giống như máy tên ăn mày.
Kiến Văn
Mệt đúng là số phận nguyệt ngã không chừa một ai...
Kiến Văn
Mình phải đành chấp nhận điều này vậy.
Lúc này từ đằng xa có một ánh mắt cứ chăm chăm nhìn vào cậu, cậu dường như cũng không để ý lắm mà thở dài quay đầu lại tính rời đi.
Từ bên cửa hàng phía đối diện, lại là người đàn ông lúc trước đang đưa máy ảnh lên mà bấm máy kêu lên vài tiếng lách tách chụp lén cậu.
Gia Huy
Mình cũng không hiểu sao, kể từ ngày ấy mình lại luôn muốn theo dõi và bám đuôi anh ta nhỉ ?
Gia Huy
Điều đó mang lại cho mình nhiều niềm vui cùng sự hạnh phúc.
Gia Huy
Dường như mình đã...Thích anh ta từ ngay lần đầu thì phải.
Gia Huy
Hahhaaha mày bị làm sao vậy ?
Gia Huy
Sao lại suy nghĩ những chuyện vớ vẩn đấy không biết.
Gia Huy
Chẳng qua là mày thấy tò mò về anh ta nên mới làm vậy đúng không ?
Cậu từ nói và trả lời với bản thân, một mặc thì luôn cho rằng mình theo dõi anh ta vì tò mò và tình cờ gặp trong lúc trước. Mặc còn lại thì cho rằng mình đã vô tình phải lòng anh ấy hoạt nói cách khác là đã vội vàng yêu thầm anh ta.
Sau khi suy nghĩ xong cậu, cậu lại quay người tìm khiến anh trong dòng người tấp nập lúc này anh đã biến mất một lần nữa trong những suy nghĩ của cậu.
Cậu được một nhóm người rủ đi nhậu ở một cửa hàng, lâu rồi không gặp họ bắt đầu nói chuyện và tâm sự với nhau.
Kiến Văn
Này lâu rồi không gặp các cậu có khẻo không ?
Ly Ly
Khẻo chứ sao không !
Đình Trung
À mà tụi này không biết bây giờ cuộc sống của cậu ra sao nhỉ ?
Kiến Văn
Vẫn như bình thường.
Kiến Văn
Vừa tẻ nhạt lại cô đơn.
Ly Ly
Sao lại như vậy chứ ?
Ly Ly
Không phải bố cậu là dám đốc của một công ty lớn à ?
Đình Trung
Đúng vậy sao cậu không dựa dẫm vào ông ta để mà môi tiền.
Đình Trung
Dù gì thì cậu cũng là con của ổng mà.
Cậu lúc này đã say nhìn mọi thứ mơ màn mà cười nhạc lẻo.
Kiến Văn
Cái gì là bố chứ ?
Kiến Văn
Ông ta chẳng quan tâm tớ chỉ biết đến tiền và tiền thôi.
Kiến Văn
Thằng này không cần những đồng tiền thương hại của ông ta.
Kiến Văn
Dù có chết cũng không lấy một cắt.
Vừa nghe xong những lời nói ấy hai người từ thân thiết lúc này bỗng trở mặt, họ tỏ ra khó chịu và tức giận đằm đằm sát khí bỏ đi.
Kiến Văn
Này các cậu đi đau vậy chúng ta vẫn chưa uống xong mà.
Cậu mệt mỏi không còn tính táo gục ngay xuống bàn.
Ly Ly
Đúng là tức chết đi được.
Ly Ly
Tưởng đau quơ được con mồi ngon, không ngờ lại chỉ là mơ tưởng mà thôi.
Đình Trung
Thôi nếu nó đã trở nên như vậy thì mặc kệ đi.
Đình Trung
Dù gì bây giờ nó cũng chỉ là một tên chẳng có gì trong tay, chứ không phải như chúng ta.
Ly Ly
Nhưng em tức lắm anh biết không ?
Ly Ly
Chúng ta còn thiếu 100 triệu nữa đấy.
Hai người vừa nãy chỉ muốn lợi dụng để lấy tiền cậu, nhưng khi biết cậu không có gì trong tay bèn lập mặt tức giận bỏ đi.
Từ bàn kế bên cậu đã ngồi quan sát anh từ lâu :
Gia Huy
Anh ấy nãy giờ sao vậy ?
Gia Huy
Không lẽ đã say rồi à ?
Gia Huy
Còn bọn người kia nữa sao lại bỏ mặc anh ấy như vậy chứ ?
Gia Huy
Đúng thật là đáng trách.
Cậu dần bước đến nhìn anh với khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi lẩm bẩm chua ra trong thật dễ thương mà chợp bậc cười.
Gia Huy
Tôi không ngờ bình thường anh đã đẹp trai rồi mà trong lúc ngủ lại càng dễ thương hơn như vậy.
Gia Huy
Anh yên tâm tôi sẽ không làm gì anh đau, chúng tôi sẽ cùng nhau đến khách sạn ở qua đêm nay nhé.
Gia Huy
Nếu anh có tỉnh dậy mà nhìn thấy tôi ở cùng thì...
Gia Huy
Tôi sẽ giải thích là vì anh say còn tôi thì vô tình gặp được anh nên sẵn tuyện cùng đường nên đưa anh đến đây luôn.
Sau khi suy nghĩ về những điều sẽ diễn ra khi anh thấy cậu đêm nay sẽ phải ở chung với anh thì...
Cậu lúc này mỉm cười một cách tự mãn dìu anh đi trên con đường tấp nập ồn ào, đến một khách sạn gần đó.
Rồi cuối cùng sau khi đi 5m họ cũng đã đến được khách sạn, cậu bước vào nhìn ông chủ nói :
Gia Huy
Chúng tôi muốn thuê một phòng.
Chủ khách sạn
Này tổng cộng hai người là 2 triệu đấy.
Chủ khách sạn
Chìa khóa phòng này.
Cậu đưa tiền cho gã ta rồi lấy chìa khóa từng bước dìu anh lên các bậc thang để đến phòng mang số 103.
Bước vào phòng cậu thả anh xuống, cậu mỉm cười nhìn anh đang say giấc.
Gia Huy
Tôi không biết cảm giác ấy là gì ?
Gia Huy
Nhưng tôi đã vô tình phải lòng anh từ ngay lần đầu gặp mặc.
Gia Huy
Tôi thích anh và muốn ở cạnh anh.
Cậu nằm xuống cơ thể của anh mà đưa môi chạm vào môi của anh, rồi ôm chặt lấy anh dựa đầu vào lòng ngực nhắm mắt lại trong sự sung sướng mà hạnh phúc.
Một lúc sau cậu chợp nhớ ra một điều gì đó, mà lấy điện thoại của anh.
sau đó dùng vân tay của anh để mở nó cậu vào fb của anh sau đó kết bạn và cả lấy số điện thoại của anh.
Gia Huy
Em đã mong chờ ngày này lâu rồi, em muốn theo đuổi anh.
Gia Huy
Mặc kệ là ta chỉ mới vừa gặp nhau lần đầu.
Chap 3 : Tấn công 2: Dục vọng.
Cậu từ trên cơ thể ấm áp của anh ngồi dậy, cậu đưa mắt nhìn anh sau đó đưa tay chạm vào cơ thể anh.
Gia Huy
Mày làm sao thế này ?
Gia Huy
Không được mày không thể, với lại anh ấy mà biết được mày đã chạm vào người anh ấy thì...
Cậu vẫn là ngồi nhìn anh không biết làm gì, nhưng rồi cũng không kìm chế được sự ham muốn mà hôn anh.
Cậu đưa tay của mình bóp chặt miệng anh, khiến nó hở ra mà khom xuống đưa chiếc lưỡi của mình vào trong, mặc kệ là chiếc lưỡi của anh không nhút nhích nhưng cậu vẫn cảm thấy hưng phấn khi làm việc này.
Gia Huy
Mình làm vậy là sai phải không ?
Gia Huy
Mình phải kìm chế bản thân và dục vọng mới được.
Gia Huy
Nếu mình làm vậy thì cái này gọi là cưỡng bức, lúc đó mình sẽ được đưa vào nhà lao ăn cơm tù chắc cũng ít nhất vài năm.
Gia Huy
Làm sao đây nhưng mình...
Không thể kìm chế được dục vọng cậu nhìn chằm chằm vào cơ thể của anh, sau đó đưa tay của mình sờ vào phần bụng vuốt dọc xuống ở dưới cái thứ đó.
Gia Huy
Mày làm sao thế này, không không được.
Cậu lúc này lại lé lên một suy nghĩ :
Gia Huy
Cậu ấy đang ngủ mà, với lại quần áo cũng chưa được thay đổi nữa chứ ?
Gia Huy
Hay là mình thay đồ ngủ cho anh ta nhỉ ?
Gia Huy
Mày bị điên à người ta là trai thẳng đấy.
Gia Huy
Nếu theo suy đoán thì anh ta vẫn là trai tân á.
Gia Huy
Hèn gì nhìn anh ta....
Gia Huy
Nhưng chỉ là thay đồ giúp thôi.
Gia Huy
Chắc không sao đâu nhỉ ?
Cậu nhìn hai bộ đồ ngủ mà chủ khách sạn đã đặc ở đó từ rất lâu.
Gia Huy
Dù gì hai người cũng là đàn ông với nhau, với lại mình cũng là người tốt bụng nên mới đưa anh ấy đến đây.
Không những vậy mình còn chăm sóc anh ấy nữa chứ !
Gia Huy
Mình chắc anh ấy sẽ vì chuyện này mà không trách mình đau.
Cậu lúc này tiếng đến lấy bộ đồ ngủ sau đó đến gần chỗ của anh.
Cậu nhìn anh một lúc lâu mà bối rối rãi đầu.
Gia Huy
Mình...Phải làm sao đây nhỉ ? Mình có nên...
Vẫn là những câu nói cũ cậu như đang nhắc bản thân của mình không nên đi quá giới hạn.
Lúc này nét mặt cậu đỏ ửng nhìn anh, trong căn phòng ngập tràn ánh sáng tĩnh lặng chỉ có hai người.
Cậu đưa tay đỡ anh lên ngồi dậy dựa vào mép dường.
Đưa tay lên tính lột áo anh như lại bối rối mà dường như ngại ngùng chỉ biết đứng nhìn.
Cậu nhắt lại câu nói lúc trước để lấy can đảm lột áo anh.
Gia Huy
Chỉ là cởi áo thôi mà...
Gia Huy
Không sao đâu cậu sẽ chịu được.
Sau câu nói đó cuối cùng cậu cũng mạnh mẽ lột được áo anh ra.
Nhưng lại há hốc mồm mắt mở to mà đứng đờ người như một tên ngốc.
Gia Huy
A thân thể anh ta...Mình không thể...
Cậu nhìn thân hình đầy cơ bắp nỗi trên tay và cả phần dưới bụng, mà như bị cuốn hút cậu đưa tay lên chạm vào.
Cảm giác ấy nó khiến khuôn mặt cậu đã đỏ lại càng đỏ hơn, mồ hôi tuôn ra như mưa tim thì đập rất nhanh.
Gia Huy
Sao mình lại chạm lên cơ thể anh ta chứ ?
Gia Huy
Bình tĩnh không sao chỉ là...Mình nhất định kìm chế được.
Gia Huy
Nhưng...Mình có nên tiếp tục với...
Cậu cắn chặt môi có chút tiết nuối mà quay đầu qua phía cửa như muốn bỏ đi ra bên ngoài.
Gia Huy
Thôi mặc kệ anh ta đi...Với lại mình không nên làm vậy .
Cậu tiến đến cánh cửa muốn mở nó ra, nhưng bấp giác quay đầu lại nhìn dáng vẻ của anh ta lại bậc cười mà dục vọng lại một lần nữa dâng lên.
Gia Huy
Mình thấy hơi kỳ lỡ thay rồi thì thay cho chốt, chứ mới cởi áo ra mà không cởi cả quần để thay đồ lại để như vậy thì...
Cậu im lặng mà bước đến chỗ của anh mà nhìn bộ đồ ngủ dài sọc màu trắng kia thở dài.
Gia Huy
Tôi thật sự không thể kìm chế được dục vọng, như trông anh thật cuốn hút, nó khiến tôi phải mê mẩn và muốn được ở bên anh.
Gia Huy
Tôi sẽ giúp anh nhưng lỡ có việc gì xảy ra thì, anh đừng trách tôi nhé.
Cậu lại đẩy anh xuống giường nhìn qua cơ thể một lượt sau đó đưa tay lên kéo phọp bia tia quần anh ra, mà trậm rãi kéo chiếc quần xuống.
Gia Huy
Nhìn anh ta thật là...
Gia Huy
Mình không kìm chế được nữa.
Theo phản xạ cậu nằm xuống ôm chặt lấy anh, đưa đôi môi mình lên môi anh tay của cậu không nghe lời mà mò mẫn vào bên trong.
Gia Huy
Cái đó của anh ta...Nó to phếp.
Cậu kéo chiếc quần nhỏ của anh ra một chút...Mà đưa mắt nhìn cái thứ đó của anh.
Gia Huy
Chỉ một lần thôi...
Gia Huy
Mình chỉ liếm thử thôi anh ta sẽ không biết đau.
Gia Huy
A sướng phếp nó mới đó mà đã ở cổ họng mình rồi.
2 phút trôi qua cậu cuối cùng cũng đã thỏa mãn dục vọng của mình, nhưng vẫn muốn làm thêm nữa với anh.
Nhưng lại bối rối mà nhanh chóng thay đồ lại cho anh, nhìn anh một lát lâu cậu thở dài sau đó khom xuống hôn lên môi anh rồi lại đưa tay vuốt nhẹ cơ thể đưa vào áo bóp vú anh.
Gia Huy
Cảm xác này thật là...
Gia Huy
Tôi ước gì mình có thể ở bên anh mãi mãi hay nói với một cách khác là :
Gia Huy
Tôi muốn được làm vợ của anh, và muốn anh làm chồng của tôi.
Gia Huy
Hai ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả mọi chướng ngại để ở cạnh nhau.
Cậu thở dài nhìn anh mà biết rằng tất cả cũng chỉ là mộng tưởng của mình.
Kết thúc đêm nay cậu sẽ khó lòng mà ở được bên cạnh anh, thậm chí là sáng mai anh cũng không biết tại sao mình lại ở đây và cũng chẳng biết cậu đã làm gì anh đêm qua.
Bởi vì trong tâm trí của anh thì cậu không bao giờ tồn tại, cậu nghĩ mình như cái bóng hoặc là một kẻ vô hình cứ luôn lén lút bám đuôi anh trong bóng tối mà không lộ mặc.
Cậu bỗng nhắm mắt lại nằm trên mà thiếp đi nhưng trên môi lại nở một nụ cười hạnh phúc.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play