Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

【Cổ Trang】 Lục Chính Đế Sống Lại Sủng Nam Thê

1. Cái chết

Lục Tư Uyên chẳng hề bày ra biểu cảm gì khi thấy người đó lấy thân đỡ mình cho hắn 10 nhát kiếm...
Nhìn y nằm trên nền đất lạnh
Những vết thương lớn nhỏ loang lổ máu tươi rải khắp cơ thể y
Hắn lạnh lùng nhìn y sắp chết đến nơi
Tay vẫn ôm lấy vị Viên phi (Dạ Thiên Anh)
Nàng đắc ý cười nham hiểm ....
Thái giám:" Tống tướng quân cầu kiến!"
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Có chuyện gì?
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Hoàng thượng!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Xin hãy cứu sống y
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương cầu Người!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Vì lí do gì nhỉ? Ái khanh nói xem
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Người biết ai đã báo chiến lược chống giặc ngoại xâm của Vương quốc ra ngoài không?
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
chẳng phải tên Mộc Thuần đó sao!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
không
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*khựng*
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Chính người đàn bà bên cạnh Người bây giờ mới là kẻ đã phản bội giang sơn!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ngươi có biết hiện tại người đang xằng bậy điều gì không!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Đó là sự thật! Lời Ninh Dương nói có trời đất chứng giám!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Người đã lấy trộm tiên dược và chấp nhận chịu trừng phạt chỉ để cứu sống bệ hạ cũng chính là y!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Viên phi kia chỉ có dã tâm bằng trời, nhưng lá gan... ha... còn không bằng sâu bọ
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
!
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Không! Ngươi....nói bậy... *hoảng sợ*
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Ta...ta không có
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Chính ngươi tiết lộ hết tin mật ra ngoài, bằng không Ngự lâm quân làm sao có thể bị tiêu diệt dễ dàng như vậy! Chắc chắn có nội gián!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Nên quân sĩ mới không thể chống trả nổi
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Láo xược! Trước mặt Hoàng thượng mà ngươi cả gan dám vu khống bổn nương nương sao!
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Người đâu! Lôi tên này...
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Á!!!
Lục Chính Đế mạnh bạo đẩy ả ngã sang một bên...
Hốt hoảng lao đến chỗ Mộc Thuần đang nằm bất động
Tay chân hắn run rẩy ôm thân thể gầy yếu của y lên...
Đặt lên giường mình...
Hắn run rẩy đặt tay lên miệng những vết thương và truyền cho y chút tiên khí...
Nhưng tu vi của y quá kém, không thể hấp thụ được bao nhiêu...
Y nâng mắt lên yếu ớt khẽ gọi.
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hoàng....Hoàng thượng...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Trẫm đây...Trẫm ở ngay đây...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*lo lắng*
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Người...đang..lo lắng...cho nô sao...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*giọng đứt quãng yếu ớt*
Hắn liên tục gật đầu
Không ngừng cầu xin y
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ngươi cố gắng một chút.
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ta nhất định sẽ cứu được ngươi mà
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Không....không...được đâu...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Dù sao nô...cũng không...không sống được...bao lâu nữa...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Không! Ngươi không được chết..Không được rời xa ta..
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Đây là mệnh lệnh. Cả lời của trẫm ngươi dám khong coi trọng sao!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*Cố dọa*
Nghe hắn nói, y khẽ cười, bỗng chốc rơi nước mắt..
khóe mắt cũng đỏ rần lên hết
Hắn trước giờ rất thích hành hạ y đến khóc lóc thảm thiết...
Nhưng giờ đây...
nước mắt y rơi khiến hắn phải tự kiểm điểm lại mình..
từng giọt nước mắt của y khiến trái tim hắn tan nát..
Hắn hoang mang không biết làm thế nào, đành ôm y vào lòng dỗ dành.
Giọng nói hết sức ôn nhu...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Đừng khóc...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Thuần nhi ngoan...đừng khóc...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Trẫm thương nhiều...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Đừng khóc...
Nụ hôn nhẹ đặt lên trán y tựa lời an ủi...
trấn an tâm hồn bé nhỏ của y...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô...có thể....nói..nói với Người một điều không...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Được.....Ngươi nói đi.....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô...nô...yêu...Người...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hức...hức...
Nước mắt y rơi mang theo lời yêu thương bao nhiêu năm qua y không dám nói..
Hắn nghe xong, trái tim càng quặn thắt...
Bao nhiêu năm qua hắn vì Viên phi mà ghét bỏ y...bắt y chịu đau đớn suốt bao nhiêu năm trời...
Y yêu hắn từ tuổi 15...
đến tận khi y đã 35 tuổi...
dành tặng hắn 20 năm cuộc đời..
làm mọi việc cho hắn...
hy sinh mọi thứ cho hắn...
và giờ y lại chẳng có gì cả...
Hắn im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho y...
Bàn tay vuốt ve gò má y...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Vậy Trẫm...có còn cơ hội...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
để yêu em không.....
Nghe hắn nói, y khóc càng nhiều...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Không cần đâu mà...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*mỉm cười yếu ớt*
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô đời này thấp hèn...mãi mãi đều như thế...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
chỉ mong....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
chỉ mặt dày cầu mong Người...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
cầu Người nhìn nô hiền hòa một chút...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hức. ..
Mộc Thuần
Mộc Thuần
nô sợ ánh mắt lạnh băng của Người...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
cầu Người nói với nô dịu dàng một chút...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Người quát nô...nô sợ....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
cầu Người đừng ghét nô...nô buồn lắm...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hức....
Nước mắt y không ngừng tuôn ra, cả mắt y cũng sưng đến sung huyết, nhưng càng nói, y lại càng không kiềm được nước mắt
Mộc Thuần
Mộc Thuần
cầu xin Người đừng đánh nô...nô đau lắm....đau lắm....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*khụ...khụ...*
Nói rồi y phun ra một ngụm máu...sắc mặt hóa xanh tím trông không còn chút hy vọng nào
Y chỉ cần những điều nhỏ nhặt như vậy thôi sao...
Thế mà hắn chưa từng....nhận ra.
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Được...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Chỉ cần em đừng rời xa ta...ta hứa sẽ không đánh em không quát em, ta tuyệt đối không dám như thế nữa....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ta sẽ đem cả đời yêu thương em, che chở chăm sóc em.....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
cười đùa trêu chọc chỉ mỗi em thôi....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Trẫm sai rồi....Thuần nhi...trẫm biết trẫm sai rồi...Ta xin em...Đừng xa ta...xin em.....
Hắn chẳng ngờ..nước mắt hắn lại rơi...
hắn cứ ngỡ sẽ không bao giờ khóc...vậy mà...
Y đau lòng lau nước mắt cho hắn, càng động, vết thương càng đau, nhưng rồi vẫn là thật cố chấp...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Người đừng khóc....đừng khóc mà....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Số phận của nô đã được định đoạt rồi...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Kẻ như nô...sống đến giờ đã là quá lãng phí rồi...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô cầu xin Người..Đừng khóc nữa mà...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hức...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Dù nô có tan thành mây khói....nô vẫn mãi mãi yêu Người...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô không thể nhìn Người khổ được...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nô khổ quen rồi...đau thương quen rồi...cô đơn quen rồi...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nếu có kiếp sau...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
nô vẫn...vẫn...yêu...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
...Người....
Cuối cùng, đôi mắt đẹp cũng khép lại...
Bàn tay y chưa chạm đến hắn cũng đã vô lực buông xuôi....
Y ngừng thở...trong lòng hắn...
Hắn điên cuồng gào thét..
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Không thể nào....! Ta không tin!!!
Hắn đau đớn ôm lấy thân thể y vào lòng, đau thương rơi lệ
Căm phẫn...Đau lòng...hắn nhẹ lên môi y một cái..
rồi nhẹ nhàng đặt y xuống..
Hắn nhìn sang Viên phi đang đứng đờ người ra bất động
Ánh mắt sắc lạnh nhuốm màu máu giận...
Nàng quỳ rạp xuống đất
Khóc lóc thương tâm
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Hoàng thượng tha mạng
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Nể tình thiếp bên cạnh Người bao nhiêu lâu nay....
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Xin Người...
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Á!!!
Lục Chính Đế không nói không rằng vung tay dùng dây trói ma xiết chặt cổ ả..
Lực siết khiến ả hô hấp khó khăn..mặt mày tái xanh...
trông rất thống khổ ....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Tiện nhân...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Súc vật...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nuôi ong tay áo...
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Hức....thiếp....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
câm mồm ngay cho ta
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*quát lớn*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ninh Dương
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
đem ả nhốt vào đại lao
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
dùng mọi hình phạt tàn nhẫn nhất hành hạ ả
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Dung nhan này....hủy luôn cho Trẫm!
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
Tống Ninh Dương(Đại nguyên soái)
thần tuân chỉ!
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Không.....Thiếp không muốn! Tha cho thiếp! Hoàng thượng! Hoàng thượng!
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Á!!Buông ta ra.....
Tiếng hét xa dần....xa dần...
------
Phong Phong :3
Phong Phong :3
Note: Tất cả là lời nói, vì thế diễn ra rất nhanh á
Phong Phong :3
Phong Phong :3
tại viết ra nên nó dài dị thui
Phong Phong :3
Phong Phong :3
chứ bà phi kia hỏng có đứng hóng chiện đâu nhen🤣

2. Lời xin lỗi muộn màng

Lục Chính Đế không nói không rằng vung tay đuổi tất cả thị vệ cùng cung nữ ra ngoài hết.
Rồi hắn lặng lẽ quay lại giường
Ngồi xuống cạnh y...
rồi ôm y vào lòng...
Chút hơi ấm còn sót lại của y bao trùm lấy hắn...
Hắn đau đớn nhìn y
Nhìn những vết thương to nhỏ loang đầy máu tươi trên tấm thân bé nhỏ của y...
Mà trái tim hắn nhói lên từng hồi....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nếu những vết thương ở trên người ta thì tốt biết mấy * tự nhủ*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Bao nhiêu năm qua...Ta chưa từng nghĩ rằng cũng có ngày hôm nay...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*cười khổ *
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*sờ gò má y*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Chưa từng nhìn ngươi thật kĩ
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
cũng không hề biết rằng...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
ngươi đẹp như thế nào...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nét đẹp của ngươi vô cùng thuần khiết...
Rồi hắn chợt nhận ra..
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Khi ôm ngươi ta thấy rất yên bình
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*cười khổ*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ta đời này ngu xuẩn đui mù...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Một đấng cai trị lại nghe một tiện nhân
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Mặc đúng mặc sai mà trừng phạt ngươi chẳng khác một con vật
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ha~
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*lại cười lạnh*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Có bao giờ ngươi hận ta không?
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Tại sao ngươi lại không muốn được sống?
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ngươi giận Trẫm không thương ngươi phải không?
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*cười đầy thống khổ*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Hay do ngươi đã quá chán ghét cuộc sống này?
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Cũng phải thôi
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Một cuộc sống đầy đau khổ và tối tăm
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Thì có ai muốn sống tiếp đâu chứ!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ngươi đã từng nói...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nếu có định mệnh...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Trẫm chính là định mệnh của đời ngươi
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Vậy tại sao bây giờ ngươi lại nỡ lòng bỏ Trẫm...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nếu như ta nghe theo Mẫu hậu thì mọi chuyện đã không như thế này!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nếu như ta chịu mở rộng trái tim để nhìn nhận ngươi thì đã không phải chịu kết cuộc như vầy...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nếu như ta chịu yêu thương ngươi..
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Thì cuộc đời ta sẽ không u tối như vầy....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Giờ phút này đây....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ta xin lỗi...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*Rơi nước mắt *
Đâu đó trong tim hắn...
vẫn còn biết sai...

3. Vu oan

lúc Mộc Thuần 10 tuổi
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hoàng thượng!
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Nhìn Mộc Thuần này...haha
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Người có thấy Mộc Thuần khéo tay không?
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*cười rạng rỡ*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Rất khéo tay
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*xoa đầu y *
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Thế thì tuyệt quá....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nhưng ngươi làm cho ai vậy
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Bí mật a ~
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ồ!
Mọi chuyện cứ diễn ra thật bình thường
Nhưng đến một ngày phụ hoàng cũng mẫu hậu của hắn đều bị yêu ma giết chết
Hắn đau buồn đến mất lý trí, nghe lời xằng bậy của người khác mà cho rằng chính y xui xẻo
Nên mới hại chết họ
Cuộc sống tươi đẹp của Mộc Thuần
đến năm 15 tuổi liền chấm dứt....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Người đâu
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lôi tên đó ra trừng phạt cho ta
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
đúng là vô dụng!!
Mộc Thuần
Mộc Thuần
Hức...
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*mình hoàn toàn không biết gì hết mà....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*tại sao ?
Mộc Thuần
Mộc Thuần
.....
Mộc Thuần
Mộc Thuần
*hức......
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*hừ lạnh*
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
lôi đi!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
không nghe thấy à?
: vâng thưa Hoàng thượng.....
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Hoàng thượng!!!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*nhìn
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Thiên Anh nhớ Người
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
*cười ngọt ngào
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Đến khi nào Người mới đưa Thiên Anh vào cung phục vụ Người?
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
*tủi thân
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Một tháng nữa thôi
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Trẫm hứa *xoa đầu nàng*
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
Dạ Thiên Anh (Thiên tần)(Viên phi trước)
vâng....
vậy là một lời hứa ngọt ngào....
được thiết lập ra giữa hắn và nàng....
còn y...
bắt đầu chuỗi ngày đau khổ không biết đến khi nào
mới kết thúc....
sự hạnh phúc của một kẻ...
lại bắt đầu đau khổ cho 1 kẻ....
một thang sau...đúng như hẹn ước, Lục chính đế mở hội tuyển tú nữ.
và một trong những cô nương đó...
có Thiên Anh....
một tuần sau khi trở thành Phi tần của Lục Chính Đế
:người đâu....
:mau đi báo cho Hoàng thượng biết Anh phi nương nương ngất xỉu rồi...
:nhanh lên
* Một lúc sau *
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*RẦM (đập bàn)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Ai đã làm
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Nói!!!!
: Dạ, dạ...bẩm Hoàng thượng...
:chúng....chúng nô tài thực sự...không biết....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Một lũ vô dụng!
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Mỗi người các ngươi
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
đến Hình bộ đại lao chịu 50 bản cho ta
: Chúng nô tài....đa tạ Hoàng thượng....khai ân....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Cút
: Vâng....
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*gấp gáp đến Trữ Hiên cung
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Khốn kiếp.... Tốt nhất đừng để ta nghe được người hại nàng là ngươi...
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
*nghiến răng
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Lục Tư Uyên(Lục Chính Đế)
Mộc Thuần....

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play