Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hợp Đồng Tình Nhân: Sa Vào Vòng Tay Của Ác Ma

Giới thiệu sơ lược.

Mộng muốn thử sức với thể loại mới và đổi khẩu vị để đỡ chán nên quyết định viết bộ này, mong mọi người đọc đừng quên nhấn like ủng hộ Mộng nha. OvO ) Yêu mọi người ~~

Truyện thuộc thể loại: Tổng tài, sủng ngọt, kèm chút ngược cho vui, CÓ YẾU TỐ GIẢ TƯỞNG.

Mọi tình tiết đều là trí tưởng tượng phong phú của tác giả tạo dựng nên, không dựa vào bất kỳ tài liệu nào, đây là thế giới mà tác giả xây dựng, vui lòng không bảo phi logic vì truyện có yếu tố giả tưởng ạ.

Lịch up chương: Ngày ít nhất 1 chương, tùy tâm tác giả hichic.

Chương 1: Ác mộng

Đêm tối, con đường về nhà chỉ có ánh sáng mờ mờ từ đèn đường cũ, thỉnh thoảng bóng đèn còn phát ra âm thanh rè rè giống như tùy thời có thể hỏng. Vân Mộng hơi sợ, cẩn thận cầm con dao rọc giấy trong tay, con gái một mình ra ngoài luôn phải bảo vệ tốt bản thân, huống chi nhà cô còn ở trong hẻm nhỏ.

Đúng lúc Vân Mộng vừa đi vào trong hẻm, một bóng đen bất ngờ xuất hiện kéo lấy cô. Cô hoảng sợ vung tay lên, nhưng lại bị khống chế ngay lập tức.

“Tôi không có ác ý.” Người đàn ông đè thấp giọng.

“Ưm…” Nói thì nói vậy, nhưng anh ta lại bịt chặt miệng Vân Mộng không cho cô kêu, một tay khác giữ lấy tay đang cầm dao của cô.

Vân Mộng sợ đến nỗi không biết phải làm sao, cố gắng vùng vẫy hòng thoát ra. Cô càng như vậy, người đàn ông càng dùng sức giữ lấy cô mà kéo về một hướng.

Lúc này, Vân Mộng liều mạng cắn vào tay người nọ, cắn thật chặt. Người đàn ông dường như không biết đau, bị cô cắn mạnh nhưng vẫn như trước bịt chặt miệng cô, trong lúc giằng co, không hiểu sao tay cô lại bị quẹt trúng, máu tươi lập tức chảy ra.

Cảm giác đau đớn ấy khiến Vân Mộng tỉnh táo lại một chút, nếu cô còn phản kháng nữa, có thể sẽ bị người này giết mất. Cô còn mẹ già và em nhỏ, không thể chết ở đây được. Nghĩ vậy, cô dừng việc phản kháng, trong đầu cấp tốc suy nghĩ xem phải làm sao.

Người đàn ông kia cầm lấy con dao rọc giấy trong tay cô ném sang một bên, tức giận nói:

“Ngu ngốc.”

Mùi máu tươi từ lòng bàn tay truyền ra, Vân Mộng giật mình phát hiện mình bị đứt tay không hề nhẹ. Càng khiến cô sợ chết khiếp là người phía sau đột nhiên hôn lên tay cô, sau đó liếm vết thương của cô.

Dưới ánh sáng mờ nhạt hắt từ cửa sổ của nhà bên cạnh, Vân Mộng thoáng nhìn thấy một đôi mắt màu máu tuyệt đẹp đang nhìn chằm chằm vào mình. Kế tiếp, bên cổ cô truyền tới cơn đau nhức kịch liệt.

“A…”

Tiếng kêu của Vân Mộng bị tắt trong cổ họng, người đàn ông một tay che miệng cô, môi mỏng dán chặt lên phần cổ mềm mại, nhẹ nhàng hút vào. Hút? Chuyện gì vậy?

Hình ảnh trước mắt dần trở nên rung lắc, đảo lộn, Vân Mộng hối hận rồi, cô nghĩ mình sẽ chết trong tay người đàn ông biến thái này. Cô còn chưa báo hiếu cho mẹ, còn chưa nhìn em trai trưởng thành, sao có thể cứ như thế rời đi chứ? Sớm biết thế cô đã gọi taxi về nhà, nhưng mà… hình như taxi cũng không vào được trong hẻm nhỏ. Có lẽ Diêm Vương đã điểm danh muốn cô chết rồi chăng?

Vân Mộng cảm giác thân thể mềm nhũn, sau đó mất đi tri giác, ngã vào vòng tay của người đàn ông lạ mặt. Trước khi ngất đi, cô thoáng loáng nghe được tiếng thở dài sau lưng mình.

Vân Mộng chới với rồi bật dậy từ trên giường, mồ hôi thấm trên trán và ướt đẫm lưng cô. Cơn ác mộng ngày đó liên tục hiện hữu, đã hơn hai tháng rồi mà cô vẫn chưa quên được.

Bất giác sờ lên cổ, Vân Mộng thừ người ra. Ngày đó khi cô tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm trong một khách sạn, trên cổ không hề có vết thương nào cả, cho nên cô nghĩ bản thân gặp ảo giác, chỉ là cô không tài nào quên được cảm giác sợ hãi kia, cảm giác máu toàn thân như nóng lên.

Xuống giường, Vân Mộng vội vã thay quần áo rồi chuẩn bị đi phỏng vấn. Cô đã gửi hồ sơ đến rất nhiều nơi nhưng vẫn chưa được nhận, một thân một mình ở thành phố xa lạ, không có người chống lưng, không có tiền để đút lót mà muốn tìm việc thì nói dễ hơn làm.

Vân Mộng chuẩn bị xong thì bắt buýt đến tập đoàn Lục thị để phỏng vấn, ngồi bên ngoài chờ đợi, cô bắt đầu nghĩ không biết lần này may mắn có đến với cô không.

Một người phụ nữ trung niên mở cửa bước ra rồi nói:

“Tốp kế tiếp, mời số 57 đến số 60 vào trong.”

Tim Vân Mộng đập nhanh hơn, số 58 là cô, đã đến lượt cô vào phỏng vấn rồi. Đêm qua vì quá căng thẳng mà không chợp mắt được, lại còn gặp ác mộng, bây giờ trạng thái có chút không ổn, nhưng vì công việc, vì tương lai trở thành một người phụ nữ thời đại mới vừa giàu vừa giỏi, cô chỉ có thể cắn nhẹ lên đầu lưỡi để tỉnh táo hơn.

Bốn cô gái trẻ cùng nhau đi vào trong rồi ngồi xuống ghế, Vân Mộng còn chưa kịp nhìn rõ mặt của người chịu trách nhiệm phỏng vấn thì một giọng nói có chút quen thuộc truyền vào tai cô:

“Số 60, cô bị loại.”

Vân Mộng và hai cô gái còn lại hơi giật mình quay sang nhìn người vừa vào sau cùng, cũng chính là số 60, không hiểu vì lý do gì mà cô ấy bị loại.

Cô nàng cũng ngớ ra:

“Sao cơ?”

Người đàn ông không thèm nâng mắt nhìn bọn họ lấy một lần, cây bút trong tay nhẹ nhàng di chuyển, đánh một dấu X vào góc hồ sơ.

Người phụ nữ trung niên vừa rồi gọi họ vào phỏng vấn thấy vậy hắng giọng rồi giải thích:

“Cô Lương, ý của Lục tổng là cô không thích hợp với vị trí này, mời cô rời khỏi.”

Cô gái họ Lương nghe xong đỏ hết cả mặt, bản thân tốt nghiệp từ một trường đại học danh giá, muốn học vấn hay nhan sắc đều có, vì sao vừa mới bước vào phòng chưa bao lâu đã bị đuổi ra? Còn chưa có phỏng vấn nữa mà! Cô nàng không cam lòng:

“Tại sao tôi lại bị loại như vậy?”

Lục Cẩn Hiên chậm rãi ngẩng đầu lên, lúc này bọn họ mới nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ đầy câu dẫn của anh, đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách sáng ngời đang quan sát từng người một, con ngươi thâm thúy kia giống như có thể nhìn thấu hết thảy những gì ẩn sâu bên trong họ.

Bị ánh mắt kia quét tới, Vân Mộng không rét mà run. Cảm giác như bị thú dữ nhìn chằm chằm này có chút quen…

 

 

Chương 2: Có từng yêu ai chưa?

Không quan tâm đến sự tức giận của cô gái kia, Lục Cẩn Hiên chỉ đơn giản nói hai chữ:

“Ra ngoài."

Mặc dù tức giận nhưng e sợ sẽ chọc giận giám đốc nổi danh khó tính này, số 60 chỉ có thể cắn chặt răng, giậm chân một cái rồi xoay người rời đi.

Vân Mộng toát mồ hôi, đã hiểu rốt cuộc vì sao những người trước bọn họ phỏng vấn rất nhanh, cô mới chờ một lát liền đến lượt mình. Người đàn ông kỳ lạ này cảm thấy ai không thuận mắt là trực tiếp loại luôn…

Một lần nữa, Lục Cẩn Hiên đánh mấy cái dấu X liền, đuổi hết mọi người ra ngoài, sau đó chỉ còn Vân Mộng. Cô thấy cây bút của anh khẽ dừng rồi chấm vào hồ sơ của mình thì nhấc mông lên chuẩn bị rời khỏi, những người khác đều tốt nghiệp trường nổi tiếng còn không được qua thì cô làm sao mà…

“Có từng yêu ai chưa?”

Câu hỏi đột ngột của Lục Cẩn Hiên khiến động tác của Vân Mộng dừng lại giữa chừng, cô không hiểu sao anh hỏi thế, ngượng ngùng nói: 

“Vâng? Tôi chưa…”

“Cô được nhận, lương trả gấp mười với một điều kiện.”

Lục Cẩn Hiên một tay chống lên cằm, nghiêng đầu nhìn cô. Ánh mắt hững hờ kia như một vòng xoáy hút mất linh hồn cô vào trong, người này, mị lực rất lớn.

Nếu cô không nhầm thì anh ta vừa nói sẽ trả cho cô lương gấp mười? Tim bất giác đập nhanh một cách bất thường, cô cảm thấy có gì đó không ổn lắm, nhưng chỗ nào không ổn nhỉ?

Lục Cẩn Hiên đứng lên và đi về phía Vân Mộng, cô bối rối nhưng vẫn cố thẳng lưng đối diện với anh. Chiều cao của anh thật sự đáng kinh ngạc, so với Vân Mộng thì phải cao hơn chí ít cả cái đầu, trong khi cô đã 1m74. 

“Cô không nghe nhầm, lương gấp mười, nhưng tôi có điều kiện.”

"Điều kiện gì?"

Miễn là không đi ngược lại với tam quan của Vân Mộng, không phạm pháp hay làm việc xấu ảnh hưởng đến người khác thì cái gì cũng được, cô đã nghèo đến mức phát điên rồi.

Lục Cẩn Hiên đột nhiên cúi xuống áp sát vào người Vân Mộng làm cô hơi lo lắng, người đàn ông này muốn làm gì?

Chỉ thấy mặt Lục Cẩn Hiên ngày càng gần, chóp mũi của anh cơ hồ dừng lại cách cổ cô chưa đến một xen-ti-mét, chỉ cần cô nhúc nhích nhẹ một cái thì sẽ chạm vào nó. Cô cố gắng giữ vững tư thế, không dám thở mạnh, đồng thời lục lọi trong ký ức thông tin về Lục Cẩn Hiên. Rất ít, chỉ biết anh ta năm nay ba mươi tuổi, bắt đầu điều hành Lục thị từ ba năm trước, không có sở thích kỳ quặc nào hết. Nhưng hành động của anh ta có chút bất thường…

Lúc này, Lục Cẩn Hiên lui về sau, sau đó lẩm bẩm:

“Đúng là mùi hương này, rất thơm.”

Thơm sao? Vân Mộng nghe được mà hoảng thật rồi, người này chẳng lẽ là tên cuồng sát biến thái thích ăn thịt phụ nữ? Cô… Cô vì tiền có thể làm rất nhiều thứ nhưng không muốn chết đâu! Mới nghĩ đến đây, cô lại nghe người đàn ông kia nói:

“Muốn trở thành thư ký của tôi rất đơn giản, trở thành tình nhân của tôi là được.”

Vân Mộng chớp mắt, không giấu được sự ngạc nhiên:

“Lục tổng, anh xác định anh đang tỉnh táo chứ?”

Luận ngoại hình, mặt mũi Vân Mộng chỉ tính thanh tú, nhờ vào chiều cao xuất sắc và thân hình nảy lửa mới miễn cưỡng sánh ngang với các cô gái khác. Luận học vấn, bằng tốt nghiệp loại A ở một ngôi trường không danh tiếng thì cũng khó mà lọt vào được mắt xanh của Lục tổng đây. Vậy là, do cô thơm sao? Cái lý do này thấy thế nào cũng kỳ cục quá… 

Thấy Vân Mộng im lặng, Lục Cẩn Hiên hỏi lại:

"Cô không muốn?"

“Tôi…"

Vân Mộng lấp lửng, thật ra không có việc này thì tìm việc khác cũng được, nhưng cô đã chật vật cả tháng nay rồi vẫn chưa chỗ nào chịu nhận cô cả. Là một người từ dưới quê lên thành phố lớn lập nghiệp, cô nào có quen biết ai, phía sau tất nhiên thiếu người nâng đỡ. Cho nên trước lời hứa trả lương gấp mười của Lục Cẩn Hiên, cô cảm thấy dao động.

Vân Mộng chưa từng có bạn trai không phải vì cô bảo thủ, ngược lại suy nghĩ và cách sống của cô rất thoáng, chẳng qua không có thời gian yêu đương mà thôi.

Cha mất từ khi cô còn bé, bây giờ sức khỏe của mẹ không tốt, thỉnh thoảng còn ngã bệnh. Gia đình lại phải nuôi em trai học đại học và sau này mua nhà, mua xe cho nó, giúp nó lấy vợ nữa, cô không thể bỏ qua cơ hội tốt thế này được.

Vân Mộng thẳng lưng, ngước mắt nhìn Lục Cẩn Hiên:

"Tôi muốn xem kỹ hợp đồng trước."

Ngộ nhỡ hợp đồng có mấy điều khoản kỳ lạ gì thì sao? Nếu chỉ ngủ, ừ thì... ngủ với người đàn ông này, anh ta chưa có vợ con, bạn gái, vị hôn thê gì đó thì có lẽ cô vẫn chấp nhận được. Mới nghĩ đến đây, cô liền nghe anh nói:

"Tôi độc thân."

"Sao?" Anh ta đọc được suy nghĩ của cô à?

Lục Cẩn Hiên mặt không đổi sắc đi về phía bàn, cầm đến một hợp đồng dày cộm đã chuẩn bị sẵn, nói:

"Xem kỹ."

Vân Mộng nhận lấy hợp đồng mà có chút không biết nên nói thế nào, hóa ra người này từ đầu đến cuối đều đang tuyển tình nhân cho mình chứ đâu phải thư ký. Nhưng sao lại là cô…?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play