Căn nhà nhỏ vang lên tiếng nhộn nhịp của bữa tiệc sinh nhật
Có hai người con trai và một đứa nhóc khoảng 7 tuổi đang vui vẻ quây quần trên bàn ăn.Chiếc bánh kem sinh nhật cũng đã được bưng lên
Happy Birthday to you,Happy Birthday to you,Happy Birthday to you
/Reng reng/Tiếng chuông điện thoại vang lên,Lưu Diệu Văn nhanh chống bắt máy.Nói chuyện điện thoại một lúc,Anh cất điện thoại vào túi rồi nhanh chống đứng dậy bỏ đi
Thấy Lưu Diệu Văn rời đi,Tống Á Hiên biết ngay điều gì sẽ xảy ra tiếp theo,Câu tức giận đập bàn.
-"Lưu Diệu Văn!Hôm nay sinh nhật con,Anh lại muốn rời đi?"
Khóe mắt Tống Á Hiên ửng đỏ lên,từng giọt nước mắt lăn dài xuống hai bên gò má trắng nõn nà của Cậu.Từng lời nói như từng nhát dao đâm sâu vào bên trong tim của Lưu Diệu Văn.
-"Tổ Quốc cần Anh"
-"Nhưng ba con tôi không cần Anh sao?Đã bao nhiêu cái sinh nhật của con Anh không thể ở nhà đón cùng rồi?Nó lúc nào cũng ao ước tình cảm nhỏ nhoi của Anh,nó lúc nào cũng quan tâm đến Anh,đến sự quan tâm của tôi nó còn cho là rẽ mạt.Anh nói xem,Anh nói tôi nghe xem,rốt cuộc tôi và con đã làm gì sai để không thể nhận được sự quan tâm cùng Anh?"
Trái tim Lưu Diệu Văn nhói lên từng đợt,nước mắt cũng đã rơi xuống từ lâu,Anh kéo mũ xuống để che đi đôi mắt đẫm lệ ấy.
Đến cái ngoảnh đầu cũng không có,Anh vẫn cứ đi cho đến khi chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
-"Anh ở lại thì còn tôi và con,Anh bước ra khỏi cửa tôi và anh cùng nhau ra tòa ly hôn!!"
Đôi chân Lưu Diệu Văn bỗng chốc cứng đờ lại,giữa hạnh phúc gia đình và sự an nguy của nhân dân,nếu đặt lên bàn cân thì sẽ là một sự chênh lệch rất lớn.
-"Tiểu Thiên và ba Hiên cũng cần ba,ba đừng đi có được không?"
-"Tiểu Thiên của ba ngoan,đừng quấy,sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ,ba hứa sẽ về đón sinh nhật cùng con"
Nói rồi Lưu Diệu Văn bỏ đi,Tiểu Thiên thấy ba mình rời đi cũng chạy theo sau,đến khi cửa bị đóng lại một cách tuyệt tình,Nó ngã xuống sàn nhà mà khóc lớn.
-"LƯU DIỆU VĂN!!!"
Tống Á Hiên tức giận mà hét lớn,đã bao nhiêu lần Lưu Diệu Văn hứa lời này rồi,nhưng hết lần này đến lần khác đều thất hứa,chưa bao giờ thực hiện được.
Tiểu Thiên thấy papi nhỏ của mình khóc,cũng đứng dậy chạy thật nhanh rồi ôm lấy chân cậu.
Đây là lần đầu tiên thấy đứa nhóc cần đến sự dỗ dành của cậu,những dịp sinh nhật khác nó không hề khóc mà chỉ biết lặng lẽ bỏ lên phòng,nhưng giờ nó đã lớn và biết suy nghĩ rồi,Nó biết ba Văn của nó luôn bỏ nó vào ngày sinh nhật.
Không chỉ riêng Tiểu Thiên khao khát tình yêu thương của Lưu Diệu Văn,ngay kể Tống Á Hiên cũng vậy.Nếu như nó mong 10 thì Cậu mong gấp 100 lần.
Cái ngày Cậu sinh nó ra,Lưu Diệu Văn cũng không ở bên cạnh vì bận bắt tội phạm buôn ma t.u.ý ở bên biên giới Quốc Gia.
Cậu luôn biết Tổ Quốc cần Anh,nhân dân cũng cần Anh,là một cảnh sát ưu tứ thì không tránh khỏi việc bận rộn.Nó cũng cần Anh cơ mà?
-Có lẽ là anh có tình nhân bên ngoài chứ không thể nào mà trùng hợp đến sinh nhật con mà lại bận như vậy được!?..-
END
________________________________________