Chúng ta cùng tắm sông nhé?
Tác giả: bánh mì
Hack não
Từ ngày nhỏ, Thiện và Tâm là đôi bạn không thể tách rời. Họ cùng lớn lên trong một ngôi làng nhỏ ven sông, nơi mà những ngày hè oi ả luôn được làm dịu bởi những buổi chiều tắm mát dưới làn nước mát lạnh. Ngôi làng nằm khuất trong những cánh đồng xanh mướt, là nơi mà người ta thường nói có một chút huyền bí, nhưng với Thiện và Tâm, nơi đó là thế giới của những cuộc phiêu lưu bất tận.
Thiện và Tâm thường xuyên rủ nhau ra sông, nơi dòng nước trong xanh cuộn trào dưới ánh mặt trời chói chang. Đó là một nơi cả hai đứa trẻ cảm thấy tự do nhất, không có gì phải lo lắng hay bận tâm. Họ cùng nhau nô đùa, cười đùa và chia sẻ những bí mật của thế giới trẻ con. Nhưng vào một ngày hè oi ả, sự việc đã xảy ra khiến cuộc sống của Thiện không còn như trước nữa.
Hôm đó, Tâm và Thiện cùng nhau ra sông để tắm mát như thường lệ. Dòng sông, mặc dù trông rất hiền hòa, nhưng cũng chứa đựng những bí ẩn sâu thẳm mà người dân trong làng chỉ dám truyền miệng về những câu chuyện ma quái liên quan đến nơi này. Tuy nhiên, hai đứa trẻ, với sự ngây thơ và lòng dũng cảm của tuổi trẻ, đã không để ý đến những lời cảnh báo đó.
Họ chơi đùa trong làn nước mát, bơi lội và nô đùa. Tâm, như thường lệ, rất hiếu động và luôn muốn thử thách mình với những trò chơi mới. Hôm đó, Tâm quyết định sẽ thử sức với một trò chơi mới mà cậu nghĩ ra: bơi ra giữa sông và chạm vào một viên đá lớn nằm giữa dòng. Thiện, mặc dù hơi lo lắng, nhưng vẫn đồng ý và cùng Tâm bơi ra giữa sông.
Đang lúc vui vẻ, Thiện đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một cơn gió mạnh thổi qua, làm sóng nước dâng cao. Thiện cố gắng bơi lại gần Tâm, nhưng khi đến nơi, cậu thấy Tâm đã chìm sâu dưới nước, không còn thấy bóng dáng của bạn mình đâu nữa. Thiện hoảng loạn, bơi quay trở lại bờ và kêu cứu. Nhưng dòng nước mạnh mẽ đã cuốn đi cả hy vọng cứu sống Tâm. Mọi nỗ lực tìm kiếm của người dân trong làng đều vô ích. Tâm đã biến mất.
Tâm mất tích không lâu sau đó, cả làng chìm trong không khí đau buồn. Thiện vẫn không thể tin vào sự thật, cậu không thể hiểu tại sao bạn mình lại biến mất đột ngột như vậy. Nhưng rồi, những chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra.
Mỗi đêm, Thiện nghe thấy tiếng mèo kêu rền rĩ và tiếng lạch cạch trong ngôi nhà của mình. Đôi khi, cậu còn cảm thấy như có ai đó đang theo dõi mình. Những hiện tượng kỳ lạ không chỉ xảy ra trong nhà mà còn khắp làng. Động vật chết một cách bí ẩn, nước sông ngày càng trở nên đục ngầu, và những câu chuyện về những hiện tượng kỳ quái lan tràn trong dân làng.
Bố Thiện cũng bắt đầu có những thay đổi lạ lùng trong hành vi. Tính cách của ông trở nên khó chịu, hay cáu gắt, và nhiều khi, ông hành xử như thể đang sống cuộc sống của Tâm. Điều này khiến Thiện cảm thấy lo lắng và không biết phải làm gì. Cảm giác mất mát và sợ hãi khiến cậu ngày càng cảm thấy lạc lõng.
Mỗi đêm, Thiện mơ thấy Tâm. Trong những giấc mơ đó, Tâm luôn gọi cậu ra sông để tắm. Thiện cảm thấy không thể cưỡng lại lời mời đó, nhưng mỗi lần cậu chuẩn bị ra ngoài, mẹ cậu lại kịp thời phát hiện và ngăn cản cậu. Mẹ Thiện cảm thấy điều gì đó không ổn, nhưng không thể giải thích rõ ràng. Sự lo lắng của bà không làm cho Thiện cảm thấy dễ chịu hơn.
Khi tình trạng càng ngày càng nghiêm trọng, gia đình Thiện và dân làng quyết định mời một thầy cúng nổi tiếng về để giúp giải quyết vấn đề. Thầy cúng đến và bắt đầu làm lễ cúng bái, khấn vái để xua đuổi các linh hồn và giải quyết các vấn đề ma quái. Ông xác nhận rằng có một linh hồn không yên ổn đang quấy rối, và nó chính là linh hồn của Tâm.
Thầy cúng thực hiện các nghi lễ theo cách của mình, và sau một thời gian, những hiện tượng kỳ lạ dần dần giảm bớt. Ngôi làng trở lại với cuộc sống bình thường, và gia đình Thiện cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Bố Thiện đã trở lại với bản tính của mình, và Thiện cũng dần dần quên đi những cơn ác mộng.
Cuộc sống bình thường tiếp tục trôi qua cho đến khi Thiện bước vào tuổi 20 và đang theo học đại học ở thành phố lớn. Dù đã cố gắng quên đi quá khứ đau buồn, nhưng đôi khi, những ký ức về Tâm vẫn ám ảnh cậu. Một đêm nọ, khi Thiện đang ngủ say trong ký túc xá, cậu lại mơ thấy Tâm. Trong giấc mơ, Tâm mỉm cười một cách quái dị và nói: “Cùng nhau đi tắm sông nhé.”
Thiện tỉnh dậy với mồ hôi đầm đìa, tim đập loạn nhịp. Cậu cảm thấy sự sợ hãi và hồi tưởng về những sự việc kỳ lạ đã xảy ra trong quá khứ. Đúng lúc đó, điện thoại của cậu reo vang. Thiện vội vàng bắt máy và nghe thấy giọng của bố mình thông báo một tin sốc: “Anh Hoan nhà bác Tí, đã ngã xuống sông và chết đuối. Con về ngay đi.”
Thiện cảm thấy choáng váng, mồ hôi toát ra trên trán cậu. Những ký ức về Tâm và giấc mơ kỳ lạ mới nhất quay lại trong đầu cậu. Mặc dù cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự lo lắng không thể nào nguôi ngoai.
Khi trở về ngôi làng, Thiện cảm thấy không khí xung quanh có gì đó nặng nề và bất an. Dân làng lại bắt đầu nói về những hiện tượng kỳ lạ mới xảy ra. Thiện cảm thấy dường như mọi thứ đang lặp lại, và cậu không thể không liên tưởng đến những gì đã xảy ra trước đây.
Tối đó, khi mọi người đã lắng xuống và mọi việc trở về nhịp sống bình thường, Thiện một lần nữa mơ thấy Tâm. Trong giấc mơ, Tâm đứng ở bờ sông, mỉm cười với một nụ cười ma quái và nói: “Cùng nhau đi tắm sông nhé.”
Thiện tỉnh dậy, cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Cậu biết rằng điều gì đó không ổn và sự việc không chỉ đơn thuần là những cơn ác mộng. Cậu quyết định phải hành động để giải quyết vấn đề này một lần nữa.
Cùng với bố mẹ và thầy cúng, Thiện đã tổ chức một buổi lễ cúng bái và cầu khấn để xua đuổi linh hồn của Tâm. Thầy cúng đã thực hiện các nghi lễ tâm linh và cúng bái, để giúp Tâm tìm được sự yên nghỉ và chấm dứt những hiện tượng kỳ lạ.
Lễ cúng diễn ra một cách trang nghiêm và đầy xúc cảm. Mọi người trong làng đều tham gia, với hy vọng rằng sự bình an sẽ trở lại với ngôi làng của họ. Khi lễ cúng kết thúc, không khí xung quanh trở nên nhẹ nhõm hơn, và sự lo lắng trong lòng Thiện cũng dần dần tan biến.
Nhưng điều đáng sợ là, dù đã qua lễ cúng, trong lòng Thiện vẫn cảm thấy một nỗi lo không thể nào giải thích được. Liệu linh hồn của Tâm có thực sự được giải thoát, hay nó vẫn còn vương vấn và chờ đợi một cơ hội để trở lại?
Cuộc sống của Thiện dần trở lại bình thường, nhưng ký ức về Tâm và những hiện tượng kỳ lạ không bao giờ hoàn toàn biến mất. Dù đã sống cuộc sống của mình và tiếp tục học tập, Thiện biết rằng quá khứ không thể hoàn toàn bị xóa bỏ, và những điều huyền bí vẫn luôn là một phần của cuộc sống mà cậu phải đối mặt.
Khoảng thời gian tiếp theo đối với Thiện và gia đình là một chuỗi ngày học cách làm quen với sự bình yên mới. Những hiện tượng kỳ lạ đã không còn xuất hiện nữa, và cuộc sống dần trở lại nhịp độ bình thường. Cảm giác như một cơn ác mộng đã qua, nhưng Thiện biết rằng vết tích của quá khứ sẽ mãi mãi tồn tại trong tâm trí cậu như một bài học về sự đối diện với nỗi sợ hãi và chấp nhận những điều không thể thay đổi.
Thiện tiếp tục việc học tại trường đại học, quyết tâm không để những ký ức đau buồn làm ảnh hưởng đến tương lai của mình. Những ngày học tập trôi qua với sự chăm chỉ và nỗ lực, và cậu đã dần vượt qua được những ám ảnh của quá khứ. Nhưng dù có cố gắng đến đâu, những giấc mơ kỳ lạ về Tâm vẫn thỉnh thoảng ghé thăm cậu, đôi khi là những cảnh tượng đáng sợ, đôi khi chỉ là những hình ảnh mờ nhạt và không rõ ràng.
Một buổi chiều, khi Thiện đang ngồi thư giãn tại phòng trọ của mình, điện thoại lại reo vang. Cảm giác hồi hộp bao trùm cậu, giống như khi nhận được tin tức quan trọng. Nhấc máy lên, giọng nói của mẹ cậu vang lên, và tin tức mà mẹ mang lại không mấy dễ chịu: "Thiện, có chuyện gì đó xảy ra với cháu nhà bác Tí. Nó đã bị ngã xuống sông và hiện tại đang trong tình trạng nguy kịch. Chúng ta không thể không lo lắng."
Thiện cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cảm giác như cơn ác mộng đang trở lại. Cậu thu dọn đồ đạc nhanh chóng và quyết định quay về ngôi làng để gặp gia đình và cùng nhau đối mặt với tình hình. Trong đầu cậu, hình ảnh của Tâm vẫn hiện rõ, với nụ cười quái dị và lời mời đi tắm sông.
Khi trở về ngôi làng, không khí nặng nề và sự lo lắng của mọi người khiến Thiện cảm thấy như thể mọi thứ đều quay về điểm xuất phát. Tình trạng của cháu nhà bác Tí không mấy khả quan, và những người dân trong làng đều tỏ ra bất lực trước tình hình. Thiện cảm nhận được sự hiện diện của một điều gì đó không rõ ràng, và cảm giác của sự quay lại vào một thế giới mà cậu đã từng cố gắng quên đi.
Với sự hỗ trợ của gia đình, Thiện quyết định tìm gặp thầy cúng một lần nữa. Thầy cúng, người đã giúp gia đình Thiện giải quyết những hiện tượng kỳ lạ trước đó, đồng ý giúp đỡ. Ông chuẩn bị các nghi lễ và phép thuật để xác định nguyên nhân của tình trạng hiện tại. Trong khi các nghi lễ đang được thực hiện, Thiện đứng bên ngoài, cảm giác lo lắng và bất an lấn át mọi suy nghĩ của cậu.
Một buổi tối khi thầy cúng đang thực hiện nghi lễ, Thiện cảm thấy một sự hiện diện kỳ lạ xung quanh mình. Đôi mắt cậu bỗng chốc tìm thấy hình ảnh của Tâm, với vẻ mặt nhợt nhạt và đôi mắt u ám. Tâm đứng ở góc tối, nhìn Thiện với nụ cười quái dị mà cậu đã thấy trong những giấc mơ. Thiện cảm nhận rõ ràng sự lạnh lẽo và âm khí đang bao quanh mình, nhưng cậu quyết tâm không để cho nỗi sợ hãi chi phối.
Thầy cúng, với sự tập trung cao độ, tiến hành các nghi lễ giải trừ tà ma. Những câu thần chú vang lên trong không gian tĩnh lặng, cùng với sự hỗ trợ của các vật phẩm tâm linh, thầy cúng cố gắng thanh tẩy ngôi làng và làm sạch những linh hồn bị kẹt lại. Sự hiện diện của Tâm dần dần trở nên mờ nhạt, và không khí dường như trở nên nhẹ nhõm hơn.
Sau một đêm dài căng thẳng, tình trạng của cháu nhà bác Tí được cải thiện dần dần. Dù không hoàn toàn khỏi bệnh ngay lập tức, nhưng tình hình đã ổn định và gia đình có thể thở phào nhẹ nhõm. Thiện cảm thấy một phần gánh nặng trên vai mình được gỡ bỏ, nhưng cậu biết rằng những ký ức đau buồn của quá khứ sẽ không dễ dàng biến mất.
Khi mọi thứ trở lại bình thường, Thiện dành thời gian để suy ngẫm về những gì đã xảy ra. Cậu hiểu rằng những hiện tượng kỳ lạ và cơn ác mộng không phải chỉ là những trò đùa của số phận, mà là những dấu vết của quá khứ mà cậu cần phải đối diện và giải quyết. Tâm, dù đã chết, vẫn để lại dấu ấn mạnh mẽ trong cuộc sống của Thiện, nhắc nhở cậu về sự quan trọng của việc chấp nhận và đối diện với những điều không thể thay đổi.
Ngày tháng trôi qua, Thiện đã hoàn thành việc học và trở về cuộc sống hàng ngày với những bài học quý giá từ quá khứ. Cậu đã học được cách làm chủ nỗi sợ hãi, cách đối diện với những thử thách và cách sống cuộc sống với sự chấp nhận và bình tĩnh. Những ký ức về Tâm, dù không còn gây ra sự sợ hãi như trước, vẫn là một phần của cuộc sống cậu, nhắc nhở về những điều mà cậu đã trải qua và những người mà cậu đã yêu quý.
Ngôi làng trở lại với sự yên bình, nhưng câu chuyện về Thiện và Tâm sẽ mãi mãi là một phần của lịch sử nơi đây. Những bài học từ quá khứ sẽ tiếp tục được truyền lại cho những thế hệ sau, như một nhắc nhở về sự mạnh mẽ và sự quan trọng của việc đối diện với nỗi sợ hãi và chấp nhận những điều không thể thay đổi.