---
Phía nam thành phố Lạc Châu, mùa xuân đến muộn hơn mọi nơi khác. Những cánh hoa mộc lan trắng muốt rơi rụng trên mái ngói cổ, in vệt máu đỏ sẫm như lời nguyền không thể rửa trôi. Trong khu phố cổ Tô Gia Loan, một vụ án mạng xảy ra vào lúc 3 giờ sáng – nạn nhân là Trần Uyển, nữ phóng viên điều tra nổi tiếng, thi thể được tìm thấy trong tư thế quỳ, mắt mở to, một đóa hoa đỏ cài lên tóc.
Đội trưởng đội hình sự Lạc Châu – Tần Mặc – nhận được cuộc gọi vào lúc anh đang nửa tỉnh nửa mê trong căn phòng trọ lộn xộn. Cái tên "Trần Uyển" khiến anh tỉnh táo ngay lập tức. Cô không chỉ là người cung cấp tin cho cảnh sát, mà còn là… người cũ của anh.
Cùng lúc đó, ở một góc khác của thành phố, một người phụ nữ trẻ với mái tóc đen dài, gương mặt lạnh lùng như tượng sáp, đang chăm chú lắp ráp một khẩu súng ngắn. Cô tên là Lăng Diệp – sát thủ số một của tổ chức ngầm "Xích Liên". Nhiệm vụ tiếp theo của cô: ám sát Thẩm Kiều – người thừa kế duy nhất của tập đoàn Kiều Thị, và là vị hôn thê… của Tần Mặc.
---
"Hồ Sát" – biệt danh mà giới ngầm đặt cho những vụ giết người có điểm chung: nạn nhân bị sát hại tàn bạo, hiện trường sạch sẽ như lau, và luôn để lại dấu hiệu một bông hoa đỏ. Không có vết máu vương vãi, không có vân tay. Cảnh sát gọi đó là "hoa máu" – biểu tượng của tử thần.
Ba vụ án trong vòng hai tháng, Trần Uyển là người cuối cùng. Nhưng cô khác với các nạn nhân trước: cô từng nhắn cho Tần Mặc một tin nhắn trước khi chết – "Kẻ giết người không phải người. Đó là hồ."
Tần Mặc bắt đầu điều tra từ chiếc máy ghi âm trong phòng nạn nhân, trong đó có đoạn đối thoại giữa Trần Uyển và một người đàn ông giọng miền Bắc. Nội dung là về một tổ chức buôn bán nội tạng xuyên quốc gia có liên quan đến tập đoàn Kiều Thị.
---
Lăng Diệp nhận lệnh ám sát Thẩm Kiều trong vòng 7 ngày. Cô bắt đầu tiếp cận dưới thân phận một trợ lý tạm thời ở công ty Kiều Thị. Trong quá trình quan sát, cô phát hiện một điều kỳ lạ: Thẩm Kiều bị theo dõi – nhưng không chỉ bởi cô.
Một buổi chiều, khi đi cùng Thẩm Kiều đến một cuộc họp kín, Lăng Diệp chạm mặt Tần Mặc. Ánh mắt anh lạnh như thép. Cô nhận ra anh – người từng suýt bắn chết cô trong một phi vụ tại Myanmar.
Tần Mặc dường như cũng nhận ra cô, nhưng không vạch trần. Thay vào đó, anh âm thầm theo dõi.
---
Cuộc điều tra dẫn Tần Mặc đến một hòn đảo nhỏ phía ngoài khơi Lạc Châu – nơi tập đoàn Kiều Thị lập trung tâm y tế thử nghiệm. Điều kỳ lạ: nơi đó có một khu điều trị kín, không cho người ngoài vào.
Lăng Diệp, từ một sát thủ, dần lung lay. Thẩm Kiều không giống mục tiêu cô từng giết: cô ta tốt bụng, mạnh mẽ, và… đang mang thai. Điều này khiến Lăng Diệp nhớ về người em gái đã chết vì một cuộc thử nghiệm y tế cách đây mười năm.
Tần Mặc bí mật hợp tác với Lăng Diệp sau một lần suýt bị ám sát bởi một sát thủ khác – cũng thuộc tổ chức "Xích Liên". Họ phát hiện ra rằng Trần Uyển từng điều tra vụ buôn bán nội tạng trẻ em, và các nạn nhân bị giết bởi một người trong ngành y – kẻ mang biệt danh "Hồ".
---
Người đứng sau "Hồ Sát" là bác sĩ Lục Trình – giám đốc trung tâm nghiên cứu của Kiều Thị. Hắn bị tâm thần phân liệt và tin rằng việc giết người là một cách để "cứu thế giới" khỏi bệnh tật. Hắn tuyển dụng sát thủ từ "Xích Liên", dùng các cuộc thử nghiệm y tế làm bình phong cho việc cấy ghép nội tạng phi pháp.
Trong một trận đấu súng đẫm máu tại khu nghiên cứu, Tần Mặc bắn hạ Lục Trình, còn Lăng Diệp dùng súng lục của mình kết liễu tên sát thủ phản bội tổ chức.
Thẩm Kiều được cứu, nhưng cái thai không giữ được. Cô rời Lạc Châu, để lại Tần Mặc trong nỗi đau không thể xóa nhòa.
---
Sau vụ án, Lăng Diệp biến mất. Tần Mặc thỉnh thoảng vẫn nhận được những cánh hoa đỏ gửi đến từ những thành phố khác nhau. Không ghi tên, không lời nhắn.
Trên mái ngói Tô Gia Loan, hoa mộc lan lại nở. Gió vẫn mang hương hoa lẫn máu. Nhưng với Tần Mặc, tất cả chỉ còn là ký ức.
---
-Hết-