Anh xin lỗi...Karina !....em có thể cho anh 1 cơ hội bù đắp...có được không ?
Tác giả: Ngân Hany
Học đường;Bắt nạt
Karina Louie, như một đóa hoa dại lạc giữa vườn thượng uyển xa hoa, mang trong mình vẻ đẹp thuần khiết và ý chí kiên cường. Xuất thân nghèo khó không ngăn cản cô vươn lên, đạt được thành tích xuất sắc và giành lấy tấm vé vào ngôi trường quý tộc danh giá. Nhưng chính sự khác biệt ấy lại biến cô thành tâm điểm của sự ghen ghét và đố kỵ. Karina, từ một cô gái hồn nhiên, lạc quan, dần trở nên khép kín, thu mình lại trong vỏ bọc của sự yếu đuối và sợ hãi. Tuyệt vọng và hối hận, hai thái cực cảm xúc giằng xé tâm can, tạo nên một bản giao hưởng bi thương trong câu chuyện của Karina Louie , vốn có xuất thân nghèo hèn lại là trẻ mồ côi từ bé thiếu vắng tình thương của gia đình nên cô nàng khá Nhút Nhát và tự ti may mắn được một người bà cưu mang chăm sóc Nhờ chăm chỉ cô nàng được ưu ái tặng một suất tuyển thẳng vào một môi trường Quý Tộc Ngỡ Đâu tương lai tươi sáng đã rộng mỡ đón chào chẳng ngờ cái ngày cô bước chân vào cổng trường ấy cũng đồng nghĩa với việc cô đã chính thức bước vào cơn ác mộng lớn nhất của đời mình... Câu chuyện của cô không chỉ đơn thuần là một mối tình dang dở, mà còn là lời cảnh tỉnh về bạo lực học đường, sự khắc nghiệt của định kiến xã hội và sức mạnh của sự hối hận. Karina Louie, một học sinh nghèo khó, mang trong mình trái tim thuần khiết và tâm hồn nhạy cảm. Cô bước chân vào ngôi trường quý tộc không phải bằng sự giàu sang phú quý, mà bằng nghị lực phi thường và thành tích học tập xuất sắc. Thế nhưng, sự khác biệt về xuất thân biến cô thành "con ghẻ" của xã hội thượng lưu thu nhỏ này. Bạo lực học đường không chỉ dừng lại ở những lời chế giễu, những trò đùa ác ý, mà còn là sự cô lập, tẩy chay, biến Karina thành cái gai trong mắt đám học sinh con nhà giàu.Badsion Herilotte, kẻ cầm đầu mọi trò bắt nạt, là hiện thân của quyền lực và sự ngạo mạn. Hắn coi Karina như một thứ đồ chơi, một con rối để thỏa mãn thú vui tiêu khiển bệnh hoạn. Thế nhưng, ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng và tàn nhẫn ấy là một trái tim cô đơn và khao khát được yêu thương. Badsion, hoàng tử của ngôi trường, ngạo nghễ và tàn nhẫn. Hắn coi Karina như một trò tiêu khiển, một thứ để giải khuây cho những ngày nhàm chán. Mỗi ngày đến trường là một cơn ác mộng với Karina. Những lời chế giễu, những trò đùa ác ý, những ánh mắt khinh bỉ… tất cả dồn nén, bóp nghẹt trái tim non nớt của cô. Trong những ngày tăm tối ấy, Karina tìm thấy một tia sáng le lói trên mạng. Henry, một người bạn trai ảo, dịu dàng và ấm áp. Họ chia sẻ với nhau mọi điều, từ những niềm vui nhỏ bé đến nỗi buồn sâu kín. Henry như một liều thuốc xoa dịu những vết thương lòng của Karina.cô, và an ủi cô mỗi khi cô buồn. Karina tìm thấy ở Henry sự đồng cảm và thấu hiểu mà cô không thể tìm thấy ở bất kỳ ai trong thế giới thực. Tuy nhiên, sự thật phũ phàng là Henry chính là Badsion, kẻ đã gây ra cho cô biết bao đau khổ.Sự thật vỡ lở, Karina rơi vào trạng thái tuyệt vọng tột cùng. Người cô yêu thương, người cô tin tưởng nhất lại chính là kẻ đã giày vò cô, chà đạp lên lòng tự trọng của cô. Cảm giác bị phản bội, bị lừa dối khiến cô mất niềm tin vào cuộc sống... Tại sao... Tại sao Henry lại chính là Badsion ? Hắn tạo ra Henry như một trò đùa, muốn xem con nhỏ nhà quê kia sẽ phản ứng thế nào khi biết được sự thật phũ phàng này sao ? Nhưng càng nói chuyện với Karina, Badsion càng nhận ra sự khác biệt giữa cô gái yếu đuối ở trường và cô bạn gái ngọt ngào trên mạng. Karina trên mạng thông minh, hài hước và đầy cảm xúc. Badsion dần bị cuốn hút vào thế giới của cô, quên mất mục đích ban đầu của mình. Một ngày nọ, trong một lần Karina vô tình nhắc đến những trò bắt nạt ở trường, Badsion giật mình. Anh bắt đầu âm thầm điều tra và phát hiện ra sự thật kinh hoàng: kẻ bắt nạt Karina chính là anh và đám đàn em của mình. Badsion sững sờ. Anh không thể tin được người con gái mà anh yêu lại chính là người mà anh đã giày vò suốt thời gian qua. Sự hối hận dâng lên như một cơn sóng dữ, nhấn chìm trái tim anh. Anh tìm đến Karina, muốn thú nhận tất cả, muốn xin lỗi cô. Nhưng Karina đã quá sợ hãi và tổn thương. Cô trốn tránh anh, không muốn nghe bất cứ điều gì từ kẻ đã đẩy cô xuống vực sâu tuyệt vọng "Tránh xa tôi ra! Anh là đồ ác quỷ!" Karina gào lên, nước mắt giàn giụa. "Tôi hận anh! Tôi hận tất cả mọi người ở cái trường này!" Badsion đau đớn nhìn Karina bỏ chạy. Anh biết mình đã gây ra một tội lỗi không thể tha thứ. Badsion cố gắng bù đắp cho Karina. Anh ngăn chặn những trò bắt nạt, bảo vệ cô khỏi những ánh mắt khinh bỉ. Nhưng Karina không chấp nhận sự giúp đỡ của anh. Cô căm ghét anh, căm ghét sự giả tạo của anh. "Đừng làm bộ tốt bụng nữa! Anh nghĩ tôi sẽ tha thứ cho anh sao? Không bao giờ!" Karina nói, giọng đầy cay đắng. "Anh đã phá hủy cuộc đời tôi!" Badsion chỉ biết im lặng chịu đựng. Anh biết mình không có quyền đòi hỏi sự tha thứ. Anh chỉ có thể âm thầm dõi theo Karina, mong cô có thể tìm thấy hạnh phúc. Nhưng Karina ngày càng trở nên suy sụp. Cô sống khép mình, không giao tiếp với ai. Những vết thương lòng ngày càng ăn sâu, gặm nhấm tâm hồn cô. Một đêm mưa tầm tã, Karina gọi điện cho Badsion. Giọng cô yếu ớt, đầy tuyệt vọng.
"Henry... em mệt mỏi quá..."
Badsion đau nhói trong tim. Anh biết Karina đang phải chịu đựng những gì.
"Karina, anh xin lỗi. Anh thật sự xin lỗi. Hãy cho anh một cơ hội để bù đắp cho em."
"Cơ hội ư? Anh nghĩ bây giờ còn có cơ hội sao? Tất cả đã quá muộn rồi..." Karina khóc nấc lên. "Em không thể tha thứ cho anh, Henry ạ. Em cũng không thể tha thứ cho chính mình..." Cuộc gọi kết thúc bằng tiếng nấc nghẹn ngào của Karina. Badsion lao đến nhà cô, nhưng tất cả đã quá muộn. Karina đã biến mất, để lại một bức thư tuyệt mệnh. Badsion sống trong sự hối hận suốt quãng đời còn lại. Anh trở thành một người đàn ông thành đạt, lịch lãm, nhưng trái tim anh mãi mãi thuộc về Karina. Anh không bao giờ yêu ai khác, không bao giờ quên được cô bạn gái nhỏ bé mà anh đã đánh mất. Mỗi khi màn đêm buông xuống, Badsion lại nhớ về Karina, về những giọt nước mắt của cô, về những lời nói cay đắng của cô. Anh tự hỏi liệu có thể thay đổi được quá khứ, liệu có thể cứu vãn được cuộc đời cô. Nhưng tất cả đã quá muộn. Karina đã ra đi, mang theo tất cả những ước mơ và hy vọng của anh. Anh chỉ còn lại sự hối hận và nỗi đau vĩnh cửu. Nhiều năm sau, Badsion đứng trước mộ của Karina. Anh đặt lên mộ cô một bó hoa lily trắng, loài hoa mà cô yêu thích nhất "Karina, anh xin lỗi. Anh biết em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, nhưng anh vẫn muốn nói lời xin lỗi. Anh yêu em, Karina. Mãi mãi." Badsion cúi đầu, nước mắt lăn dài trên má. Anh biết rằng dù có làm gì đi nữa, anh cũng không thể xoa dịu nỗi đau trong lòng cô gái nhỏ ấy... Những giọt nước mắt của Karina không chỉ là sự đau khổ về thể xác, mà còn là sự tan vỡ của một trái tim non nớt.Badsion, sau khi nhận ra tội lỗi của mình, đã cố gắng bù đắp cho Karina. Anh ngăn chặn những trò bắt nạt, bảo vệ cô khỏi những ánh mắt khinh bỉ. Nhưng những hành động ấy không thể xóa nhòa được vết thương lòng mà anh đã gây ra cho cô. Karina không chấp nhận sự giúp đỡ của anh, bởi vì cô biết rằng anh chỉ đang cố gắng xoa dịu lương tâm, chứ không thực sự hối hận.Những cuộc tranh cãi giữa Karina và Badsion là những thước phim bi kịch, lột tả sự giằng xé trong tâm hồn của cả hai nhân vật. Karina muốn trút hết nỗi đau, sự căm hờn lên đầu Badsion, nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng cô vẫn còn yêu anh. Badsion muốn được tha thứ, muốn được yêu thương, nhưng anh biết rằng anh không xứng đáng với điều đó. Sự ra đi của Karina là một cái kết đau lòng, nhưng nó cũng là một lời giải thoát cho cô. Cô không thể tiếp tục sống trong một thế giới đầy rẫy sự giả dối và tàn nhẫn. Cái chết của Karina là một đòn giáng mạnh vào lương tâm của Badsion, khiến anh phải sống trong sự hối hận suốt quãng đời còn lại.Badsion trở thành một người đàn ông thành đạt, nhưng anh không bao giờ tìm thấy được hạnh phúc thực sự. Anh sống một cuộc đời cô đơn, không có người yêu, không có bạn bè. Trong trái tim anh luôn vang vọng tiếng khóc của Karina, luôn ám ảnh bởi những lời nói cay đắng của cô. Anh đã đánh mất đi người con gái mà anh yêu thương nhất, và anh phải trả giá cho sai lầm của mình bằng cả cuộc đời , Sự xuất hiện của Henry, một nhân vật ảo trên mạng, đã vô tình vén màn bí mật trong tâm hồn Badsion.Henry, người bạn trai ngọt ngào và ấm áp của Karina, là một hình ảnh hoàn toàn đối lập với Badsion. Anh lắng nghe cô, chia sẻ với cô, và an ủi cô mỗi khi cô buồn. Karina tìm thấy ở Henry sự đồng cảm và thấu hiểu mà cô không thể tìm thấy ở bất kỳ ai trong thế giới thực. Tuy nhiên, sự thật phũ phàng là Henry chính là Badsion, kẻ đã gây ra cho cô biết bao đau khổ.Sự thật vỡ lở, Karina rơi vào trạng thái tuyệt vọng tột cùng. Người cô yêu thương, người cô tin tưởng nhất lại chính là kẻ đã giày vò cô, chà đạp lên lòng tự trọng của cô. Cảm giác bị phản bội, bị lừa dối khiến cô mất niềm tin vào cuộc sống, mất niềm tin vào con người....
// góc nhìn của nữ chính //
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy, khi tôi nhận ra rằng người tôi yêu thương nhất, người mà tôi tin tưởng nhất, lại chính là kẻ đã gây ra cho tôi biết bao đau khổ. Tôi cảm thấy như thế giới sụp đổ dưới chân mình, và tôi không biết phải làm sao để đối mặt với sự thật này. Tôi nhớ như in cái ngày tôi gặp Henry lần đầu tiên, anh ta lắng nghe tôi, chia sẻ với tôi, và an ủi tôi mỗi khi tôi buồn. Anh ta mang đến cho tôi cảm giác an toàn, cảm giác được yêu thương và thấu hiểu. Tôi trút hết những tâm sự, những nỗi đau vào Henry, và anh ta trở thành chỗ dựa tinh thần duy nhất của tôi. Nhưng rồi sự thật vỡ lở, Henry chính là Badsion, kẻ đã gây ra cho tôi biết bao đau khổ. Tôi không thể tin được vào sự thật này. Làm sao mà người mà tôi yêu thương nhất lại có thể là kẻ đã gây ra cho tôi biết bao đau khổ? Tôi cảm thấy như bị phản bội, bị lừa dối. Tôi cố gắng quên đi tất cả những gì đã xảy ra, nhưng những ký ức đau buồn cứ bám lấy tôi, ám ảnh tôi từng đêm. Tôi không thể hiểu tại sao Badsion lại đối xử với tôi như vậy. Tôi không thể tha thứ cho hắn. Badsion cố gắng bù đắp cho tôi, nhưng mọi thứ đã quá muộn. Anh xin lỗi tôi, cầu xin tôi tha thứ, nhưng tôi không chấp nhận. Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh ta nữa. Cuối cùng, tôi quyết định rời đi. Tôi giả chết và bỏ trốn khỏi thành phố. Tôi muốn bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống không có bạo lực, không có dối trá. Tôi đến một bãi biển xinh đẹp và ngồi xuống trên cát trắng mịn. Mặt trời dần dần lặn xuống biển xanh biếc. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi cuối cùng cũng thoát khỏi nỗi đau khổ đó. Nhưng rồi Badsion tìm đến nơi đây. Anh ta khóc nức nở và cầu xin được ở bên cạnh me lần cuối cùng. Anh ta nói rằng anh ta hối hận vì những gì mình đã làm với me và mong muốn được tha thứ. Tôi nhìn vào mắt anh ta và thấy sự hối hận sâu sắc trong đó. Nhưng rồi cuối cùng cũng hiểu rằng việc tha thứ cho anh ta là điều không thể nào làm được. Cuối cùng chúng ta cũng phải chia tay nhau mãi mãi vì chúng ta quá khác biệt nhau về mọi mặt từ tính cách đến suy nghĩ về cuộc sống Badsion quỳ xuống bên cạnh me và nói lời tạm biệt cuối cùng: "Em yêu của anh...anh xin lỗi...xin em hãy cho anh một cơ hội nữa...có được không?" nhưng câu trả lời sẽ mãi mãi là " không ! "..... Trời sập dưới chân, khi sự thật phũ phàng Người yêu thương nhất, hóa kẻ dối gian . Bao nỗi đau khổ, từ anh tràn sang Lòng tin tan vỡ, như cát đổ sụp Người ơi, anh đã mang đến hy vọng
Điều an toàn, yêu thương trong giấc mộng
Nhưng rồi Badsion, tên anh ta xuất hiện
Để lại vết thương sâu thẳm trong tim Xin lỗi không đủ, để xóa tội ác Tha thứ không thể, cho kẻ phản bội Một cuộc sống mới, tôi tìm kiếm nơi đây Bãi biển yên bình, xa rời quá khứ Nhưng anh lại tìm đến, cầu xin tha thứ Hối hận muộn màng, lời tạm biệt cuối cùng "Em yêu... xin em cho cơ hội nữa" Không! Không thể nào! Sự khác biệt quá lớn