Bài thơ "Trong Lời Mẹ Hát" của Trương Nam Hương là một tác phẩm tiêu biểu, thể hiện sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng qua những hình ảnh mộc mạc, gần gũi. Bài thơ không chỉ là lời tự sự của người con về ký ức tuổi thơ êm đềm mà còn là lời tri ân chân thành đối với sự hy sinh thầm lặng của mẹ.
Nội dung bài thơ xoay quanh lời ru của mẹ – thứ nuôi dưỡng tâm hồn người con từ thuở ấu thơ. Lời ru ấy đã chắp cánh cho con bay xa, đưa con đến với thế giới quê hương qua những hình ảnh thân thương như cánh cò trắng, dải đồng xanh, hay con gà cục tác lá chanh. Đây là tấm gương phản chiếu vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam.
Tác giả chuyển mạch cảm xúc để khắc họa hình ảnh người mẹ lam lũ, tảo tần. Những chi tiết như mẹ giã gạo, chiếc áo mẹ bạc phơ, hay tấm lưng mẹ còng dần đã lột tả rõ nét sự vất vả, nhọc nhằn mẹ gánh chịu. Sự đối lập giữa "lưng mẹ cứ còng dần xuống" và "cho con ngày một thêm cao" là minh chứng cảm động nhất cho quy luật hy sinh cao cả của tình mẫu tử. Cuối cùng, người con nhận ra cả cuộc đời mẹ đã gói trọn trong những lời hát ru ấy.
Về mặt nghệ thuật, Trương Nam Hương đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, đậm chất dân gian, tạo nên âm hưởng du dương, tha thiết như chính tiếng ru.
Hình ảnh giàu sức gợi: Tác giả sử dụng hiệu quả các hình ảnh quen thuộc của làng quê và đời sống lao động, khiến bài thơ vừa có tính chân thực, vừa giàu tính biểu tượng.
Biện pháp tu từ: Việc sử dụng nhân hóa (Thời gian chạy qua tóc mẹ) và phép đối (còng - cao) rất tinh tế. Đặc biệt, hình ảnh "Lời ru chắp con đôi cánh" là một ẩn dụ mạnh mẽ, thể hiện vai trò nâng đỡ, tiếp thêm động lực cho con trên hành trình trưởng thành.
Tóm lại, "Trong Lời Mẹ Hát" là một khúc ca bất diệt về tình mẫu tử. Với giọng điệu thiết tha và nghệ thuật điêu luyện, Trương Nam Hương đã mang đến cho người đọc một tác phẩm chạm đến những rung cảm sâu thẳm nhất về lòng biết ơn và sự kính trọng đối với đấng sinh thành.