Bao lâu rồi cậu chưa được ôm ????
Ý tớ là một cái ôm kéo dài ít nhất 8 giây, một cái ôm để hai trái tim cùng cảm nhận nhịp đập, để hai hơi thở mình hoà vào nhau, chẳng cần lên tiếng nhưng tâm hồn mình vẫn đồng điệu và bình an! Ý tớ là cái ôm như thế đó…
Bao lâu rồi? Cậu có còn nhớ chính xác không…
Hmmm, tớ…thật lòng cũng chẳng nhớ nổi bao lâu. Tháng tháng ngày ngày cứ trôi đi trong vội vã, lòng tớ bộn bề những suy nghĩ và lo toan. Để rồi, tớ…..quên thật những cái ôm cậu à!
Cho đến ngày nọ, tớ ngã một cái thật đau, tủi thân và bất lực, tớ ngồi khóc lóc, chờ đợi một bờ vai để tựa, chờ đợi một cái ôm để xoa dịu những tổn thương…Mệt quá, tớ thiếp đi.
Và trong giấc mơ, tớ gặp “tớ của ngày lên 5” - đứa trẻ ấy ngây thơ và đáng thương vô cùng, chỉ dám đứng nem nép một góc, ánh mắt nhìn tớ lạ lẫm và chứa đựng những tổn thương ở sâu bên trong. Tớ đến bên em, ôm em vào lòng, thì thầm với em rằng:
“Thương lắm! Xin lỗi đã để em phải trải qua những cảm giác này! Làm ơn hãy tha lỗi cho tôi! Tôi yêu em!”
Bất chợt tớ cảm thấy ấm áp đến vô cùng, thật khó lòng mà diễn tả được cảm giác lúc ấy. Tớ choàng tỉnh, tớ tự ôm lấy mình, ôm lấy tâm hồn và trái tim, ôm lấy những nỗi đau đã hằn thành vết sẹo, vỗ về, xoa dịu và yêu thương!
Và tớ hiểu rằng đứa trẻ ấy đến để nhắc nhở tớ rằng chẳng cần chờ đợi những cái ôm từ bất kỳ ai, cái ôm đầu tiên và ấm áp nhất là TỰ ÔM LẤY CHÍNH MÌNH ❤️ Chỉ khi biết ôm mình thì bạn mới đủ hơi ấm để ôm lấy những người xung quanh!
Thương!
Love and Light ❤️