[Văn Hiên] Bảo Vệ Cậu Là Bản Năng Của Tôi.

[Văn Hiên] Bảo Vệ Cậu Là Bản Năng Của Tôi.

Nỗi khổ của em

Tống Gia
Đứa trẻ đang nô đùa trên chiếc ghế sofa tại một căn phòng rộng lớn.
Em vô tư với những món đồ chơi vừa mới được ba mẹ mua cho vài tiếng trước:
Thu Nguyệt_ mẹ em: Hiên Hiên, em ra đây, ba mẹ về r nè.
Quản Gia
Quản Gia
Ông chủ, Bà chủ đã về.
Bác quản gia dắt tay em chậm chạp bước xuống lầu. Em bên cạnh háo hức, có lẽ rất muốn gặp anh chị nhà đây rồi.
Em sinh ra đã ở vạch đích, gia tộc phải gọi là vô cùng giàu có. em có tất cả, vẽ đẹp, giỏi giang, lễ phép, học lực phải gọi là con nhà người ta. Nhưng em lại khao khát có được thời gian và sự quan tâm từ ba mẹ em. điều đó đứa trẻ nào cũng có được và nó là dĩ nhiên; nhưng em lại không có. Có lẽ đó là quy luật của một đời người " Không có gì là hoàn hảo".
Chỉ mới gần 3 tuổi em phải sống xa ba mẹ, một tháng gặp vỏn vẹn 3 đến 4 lần. Ba mẹ em bị cuồng công việc lẽ đó...
chỉ có em mới hiểu " công ty là nhà của ba mẹ, công tác ba mẹ đi là một đời"
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Có, em đây.
Ba Tống: lại đây ba có mua quà cho em nè.
Nói không yêu, không thương là không đúng. Ba mẹ Tống dù bị cuồng công việc nhưng mỗi lần về là một món quà cho em.
Ba mẹ Tống luôn suy nghĩ, trẻ con mà mấy món quà là nó vui vẻ liền ấy. Nhưng ông bà đâu biết, Á Hiên em ấy rất giỏi vì vậy em biết mình cần gì. Bề ngoài em luôn năng lượng chào đón ba mẹ, nhưng em không muốn, cũng rất sợ khi ba mẹ đi công tác.
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
em cám ơn ba mẹ Tống. (cười tươi)
Em say mê với những món quà trên ghế sofa rộng lớn mà không biết rằng ba mẹ em đang chuẩn bị cho một chuyến đi công tác xa như thường lệ
Lưu Gia.
Mẹ Lưu gõ cửa phòng của tiểu thiếu gia_ Lưu Diệu Văn.
Mẹ Lưu " lát nữa cùng mẹ qua Tống Gia đón em Hiên nhé"
Lưu Diệu Văn sinh sau em Hiên 6 tháng. Nhưng từ nhỏ đã phải chịu những buổi học của ông Lưu về cử chỉ của con nhà quyền quý vì vậy anh rất ảm đạm, lạnh lùng và rất lễ phép. Học lực khỏi phải bàn.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
khi nào đi đón vậy mẹ( háo hức)
Hân rất thích em Hiên vì vậy khi nghe mẹ nhắc đến em, Lưu Văn liền bỏ máy chơi game của mình xuống mà nhào ra cửa hỏi mẹ liên tục về em Hiên của hắn.
Mẹ Lưu " từ từ, ông bà Tống sẽ đi công tác xa nên em Hiên qua đây ở cùng chúng ta nhé"
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
dạ, con qua nhà em Hiên nha ( đi xuống lầu)
Vui vẻ nhắc đến em Hiên của hắn, hắn có thể vứt bỏ hình tượng lạnh lùng của mình mà thay vào đó là vui vẻ như một đứa trẻ khi nhắc đến em.
Song, Tống Gia lúc này
Quản Gia
Quản Gia
Ông bà định để thằng bé ở đây một mình nữa sao?
Quản Gia
Quản Gia
Thằng bé còn nhỏ hay ông bà tạm gác công việc lại đi, dành thời gian cho thằng bé
mẹ Tống " thôi chị cũng biết tôi không đi làm kiếm tiền thì sau này sao mà lo được cho thằng bé"
Ba Tống " mẹ nó nói đúng đó, công việc rất quan trọng, kiếm tiền là trên hết mà, có tiền r sau này mình lo cho thằng bé được mà dì Hoa"
Quản Gia
Quản Gia
Dì Hoa là quản gia thân cận của Tống gia mỗi lần ông bà đi công tác một tay dì Hoa chăm lo cho em Hiên
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
/ lặng lẽ nép sau cánh cửa phòng/ " công việc quan trọng hơn cả mình luôn sao" /lùi bước/
em định bụng sẽ lên phòng ba mẹ khoe cho ba mẹ coi em phát hiện tính năng mới của trò chơi nhưng lại vô tình nghe được cuộc thoại của họ.
Em khoá trái cửa thu mình lại trên chiếc giường rộng lớn. Em suy nghĩ rất nhiều về tình cảm mà ba mẹ dành cho em là gì?
Tiếng chuông cửa reo lên.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play