[ RhyCap ] Nhà Hội Đồng Nguyễn
#1 Bánh Răng Số Phận
______________________________
Ở đất Nam Kỳ, không ai là không biết tới nhà ông hội đồng Nguyễn. Nghe kể đâu tổ tiên là những kẻ làm ăn buôn bán, bao năm làm gian thương cuối cùng trở thành một thế lực có tiền có quyền tại Nam Kỳ.
Nhà ông Nguyễn đã có tiền còn cậy quyền, nên ở cái đất này không ai là không sợ nhà ông.
______________________________
Đối mặt với người đàn ông lớn tuổi trước mặt, khuôn mặt điềm tĩnh tay đang lần chuỗi kinh phật đều đều
Hoàng Đức Duy
Cha biết cốt cách con trai nhà hội đồng Nguyễn là một kẻ thế nào mà?
Hoàng Đức Duy
Tại sao còn muốn con gả vào đó?
Hoàng Đức Duy
//ứa nước mắt//
Bỗng dưng, ông ta trừng mắt lên cầm tách trà trên bàn vứt mạnh xuống sàn gạch Tàu dưới chân nơi em đang đứng
Ông Hoàng - quan tỉnh
Nuôi nấng con đủ lông đủ cánh
Ông Hoàng - quan tỉnh
Hôm nay biết quát vào mặt ta rồi?
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà Cha ơi...
Ông Hoàng - quan tỉnh
Câm miệng!
Ông Hoàng - quan tỉnh
Ngoan ngoãn lên Sài Gòn học hết kì học này, rồi về chuẩn bị đám cưới
Ông Hoàng - quan tỉnh
Người ta cũng đã mang sính lễ đến rồi
Hoàng Đức Duy
Cha còn bắt con cưới, con chết cho Cha xem!!
Ông Hoàng - quan tỉnh
Có chết cũng đợi gả xong hẵn chết! Mày đừng để Cha phải từ mặt mày!
//lớn tiếng//
Nuốt nước mắt vào trong, nghẹn ứ cùng nỗi uất ức. Em chết đứng nhìn người cha ruột của mình
Hoàng Đức Duy – em hiện là sinh viên một trường danh giá tại Sài Gòn
Đoạn đường đời phía trước lại bị vụt tắt bởi hai từ ‘’liên hôn’’
Chỉ vì củng cố địa vị, gia thế mà Cha em sẵn sàng dùng đứa con trai duy nhất làm vật trao đổi
Đúng! Em khác gì vật trao đổi quyền lực đâu chứ?
Hoàng Đức Duy
Hức...hức.. Con không muốn gả đi.. con muốn đi học
Hoàng Đức Duy
//ôm mặt khóc lớn//
Ông Hoàng - quan tỉnh
Người làm đâu!
Ông Hoàng - quan tỉnh
Nhốt thiếu gia vào phòng, không có lệnh của ông mà đứa nào dám thả ra
Ông Hoàng - quan tỉnh
Ông đập gãy giò!
Hoàng Đức Duy
Cha! Hức.. con không muốn.. Cha ơi!
//khóc lớn//
Khi cậu vừa bị lôi đi, người đàn ông ấy mới buông thả cho giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt hằn vết nhăn
Ông Hoàng - quan tỉnh
‘’Cha xin lỗi con, Đức Duy...”
Ông Hoàng - quan tỉnh
“Nhưng tình hình hiện tại, Cha sắp không giữ nổi chức quan này rồi..”
Ông Hoàng - quan tỉnh
“Đành cậy dựa nhà hội đồng Nguyễn thôi”
______________________________
Khói hương trầm nghi ngút trong gian nhà chính
Điệu bộ một người phụ nữ cốt cách sang trọng, quyền quý với hàng trang sức minh châu đầy trên người.
Thưởng thức tách trà quý cách nhàn nhã
Nguyễn Quang Anh
Liên hôn?
Nguyễn Quang Anh
Nghĩa là con sẽ có vợ?
Nguyễn Quang Anh
Cha má đã hỏi ý con chưa mà tự quyết định?
Ông Hội Đồng Nguyễn
Dù sao ta cũng đã quyết, sính lễ cũng chuẩn bị xong
Ông Hội Đồng Nguyễn
Con nên thuận theo đó đi
Nguyễn Quang Anh
Cha má có còn xem đứa con trai này ra gì nữa không?
Nguyễn Quang Anh
Nếu muốn, thì cha đi cưới về làm vợ lẻ đi
Ông Hội Đồng Nguyễn
Quang Anh!!
Ông Hội Đồng Nguyễn
//đập bàn//
Nguyễn Quang Anh
Con đã nói không cưới là không cưới
Nguyễn Quang Anh
Cha còn ép nữa, đừng trách con giết vợ trong hôn lễ
Nói rồi, hắn hiên ngang bỏ đi
Phóng lên chiếc xe Citroen - niềm tự hào của gia đình hắn mà chạy đi
Ông Hội Đồng Nguyễn
Hừ... con với chả cái!!!
Bà Hội Đồng Nguyễn
Ông à, con nó còn nhỏ..
Bà Hội Đồng Nguyễn
Từ từ rồi mình khuyên bảo
Ông Hội Đồng Nguyễn
Bà cứ chiều nó riết đi!!
Ông Hội Đồng Nguyễn
//tức giận bỏ đi//
______________________________
Đêm khuya buông xuống, trời đất lặng thinh cộng với tiếng ếch nhái ộp ệch làm không gian thêm phần tăm tối
Quang Anh trở về với bộ dạng bết bát
Mặc bộ đồ tay xộc xệch, tóc tai bù xù, người nồng nặc mùi rượu
Bước đến bộ trường kỉ, hắn vẫn thấy ông hội đồng ngồi đó uống trà
Ông Hội Đồng Nguyễn
//nói với giọng có chút bực mình//
Ông Hội Đồng Nguyễn
Chuẩn bị cưới vợ rồi
Ông Hội Đồng Nguyễn
Mà giờ này còn rượu chè bê bết sao?
Nguyễn Quang Anh
Hừ.. //lạnh giọng//
Nguyễn Quang Anh
Cưới vợ hả? Con đâu có muốn cưới vợ?
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là cha má muốn con cưới thôi
Nguyễn Quang Anh
Con còn chưa gặp mặt người đó lần nào mà phải kêu một tiếng vợ
Nguyễn Quang Anh
Ha~ //cười nhạt//
Nguyễn Quang Anh
Nghe có nực cười không chứ?
Men say trong người làm câu từ hắn nói ra có chút không kiểm soát
Ông Hội Đồng Nguyễn
//tức giận//
Ông ta đập tay xuống bàn một cái rõ to, nói với ngữ điệu hơi lớn tiếng
Ông Hội Đồng Nguyễn
Cha má đặt đâu thì con ngồi đó!
Ông Hội Đồng Nguyễn
Mày đừng giở giọng cãi lời ở đây
Ông Hội Đồng Nguyễn
Tao không có ưa đâu
Nguyễn Quang Anh
Thì con lấy...
Nguyễn Quang Anh
Lấy cho cha má dui
Nói rồi hắn lảo đảo đi về phòng, gương mặt bất cần đời lơ là với mọi thứ
Vừa lúc đó, bà hội đồng từ trong nhà đi ra
Bà Hội Đồng Nguyễn
//lắc đầu nhìn hắn//
Bà ngoắc tay cho thằng Sửu – kẻ hầu thân cận của Quang Anh, dìu hắn vào trong phòng
Ông Hội Đồng Nguyễn
Bà lo mà dạy lại nó đi
Ông Hội Đồng Nguyễn
Thật quá quắt!!
Bà Hội Đồng Nguyễn
//cẩn thận dùng khăn ấm lau mặt cho hắn//
Ánh mắt thương cảm chan chứa tình thương bà dành cho con trai mình
Bà Hội Đồng Nguyễn
Đừng làm bộ ra vẻ say khướt nữa
Bà Hội Đồng Nguyễn
Má còn không hiểu con quá hay sao?
Lúc này Quang Anh mở to mắt, vứt bỏ vai diễn ngồi dậy nhìn mẹ mình
Nguyễn Quang Anh
Má muốn nói gì với con?
Bà Hội Đồng Nguyễn
Má biết tại sao con lại cự tuyệt mối hôn sự này
Nguyễn Quang Anh
//nhìn bà hội đồng//
Quang Anh chưa có người trong lòng, càng chưa có ý trung nhân
Chỉ là hắn ghét cảm giác bị ràng buộc
Bị gia đình ép hôn chỉ là nhất thời, cái hắn ghét là cuộc sống hôn nhân sau này
Phải cưới người mình chưa từng gặp
Nguyễn Quang Anh
Con sẽ không cưới, đến tên con còn chưa biết
Bà Hội Đồng Nguyễn
Quang Anh của má, con bình tĩnh nghe má nói
Hắn im lặng, giương đôi mắt chờ đợi nhìn bà hội đồng
Bà quay sang nhấp nhẹ tách trà rồi nhìn con trai mình nhẹ giọng
Bà Hội Đồng Nguyễn
Người con sắp cưới là Hoàng Đức Duy, con trai duy nhất của lão Hoàng ...
Bà Hội Đồng Nguyễn
Lão ta có thể do may mắn
Bà Hội Đồng Nguyễn
Được làm một chức nhỏ trong Tòa Chánh Sứ
Bà Hội Đồng Nguyễn
Khá có tiếng tăm!
Tòa chánh sứ là nơi điều hành kinh tế, chính trị uy tín, quy mô bậc nhất Nam Kỳ lục tỉnh
Được bước chân vào nơi đó, dù chỉ là một chức vụ nhỏ cũng đủ rạng danh cả ba đời
Nguyễn Quang Anh
Cha muốn gài người vào tòa Chánh Sứ, nên mới lập ra cuộc hôn nhân này?
Bà Hội Đồng Nguyễn
//cười//
Bà Hội Đồng Nguyễn
Không sai!
Bà Hội Đồng Nguyễn
Hơn nữa nhà Hoàng đang gặp khó khăn
Bà Hội Đồng Nguyễn
Cần cuộc hôn nhân này để cậy dựa vào nhà ta
Nguyễn Quang Anh
//suy nghĩ//
Nguyễn Quang Anh
Nghĩa là nhà lão Hoàng đang lép vế so với chúng ta?
Bà Hội Đồng Nguyễn
Đúng! Con biết mình nên làm gì rồi chứ?
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần làm cho xong cái đám cưới...
Nguyễn Quang Anh
Cuộc sống của con vẫn tự do như cũ?
Quang Anh ghét cay ghét đắng hình tượng những mụ vợ chua ngoa
Ghen lên ghen xuống rồi kiểm soát hắn
Vì thế nên ban đầu hắn không chấp nhận cuộc hôn nhân này
Bà Hội Đồng Nguyễn
//hừ lạnh một tiếng//
Bà Hội Đồng Nguyễn
Thiếu gia của mẹ, con cứ thoải mái đi
Bà Hội Đồng Nguyễn
Con nhà họ Hoàng đó dám quản con sao?
Bà Hội Đồng Nguyễn
Nhà lão Hoàng đã quá kiệt sức mới phải thế chấp đứa con cậy dựa nhà ta
Bà Hội Đồng Nguyễn
Cùng lắm, con cứ xem như mẹ mang một món đồ chơi về cho con
Nguyễn Quang Anh
Con hiểu rồi, má đừng lo nữa
Chẳng trách sao trên đời lại xuất hiện một kẻ tàn độc, coi trời bằng vung như Quang Anh
Sự dung túng nuông chiều của ông bà hội đồng chẳng khác nào đưa một con quỷ vào xã hội
Làm khổ biết bao mảnh đời
Nguyễn Quang Anh
Má rảnh thì giải quyết con Ngọc ở xóm trên đi
Nguyễn Quang Anh
Hôm bữa con hơi quá tay, lỡ làm nó có bầu
Bà Hội Đồng Nguyễn
Con không định giữ lại? Lỡ là con trai thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Thì cũng giết! Loại nghèo hèn đó chỉ làm bẩn gia phả nhà ta thôi
Bà Hội Đồng Nguyễn
Được rồi! Má sẽ giải quyết
Bà Hội Đồng Nguyễn
Lo chuẩn bị cho hôn lễ sắp tới
Bà Hội Đồng Nguyễn
Khách khứa cũng đông, không thể làm mất mặt nhà ta
______________________________
Nguyễn Quang Anh
“Hoàng Đức Duy sao? Viên minh châu nhà lão Hoàng
Nguyễn Quang Anh
"Thật không ngờ có ngày mày lại rơi vào tay tao?”
Nguyễn Quang Anh
“Tao muốn xem thử điệu bộ một viên ngọc được cưng chiều bị tao dày vò!”
Nguyễn Quang Anh
“Thật đáng mong chờ”
Biết rõ thế lực nhà em lúc này không thể chống đỡ nhà Nguyễn
Hắn lại còn trông chờ mà hành hạ em
Sỏi đá, vạn vật đều bị nghiền nát dưới bánh răng số phận. Kể cả cuộc đời đáng lẽ rất tươi đẹp của em
Hoàng Đức Duy
Hức.. Cha ơi.. Con không muốn cưới
Hoàng Đức Duy
Con không cam tâm sẽ bị chôn vùi trong cái gia đình thối nát đó
Chỉ mới là khúc dạo đầu, mà mây mờ sương gió đã bao phủ phía trước
Liệu đoạn đường đời tiếp theo em phải hứng chịu điều gì?
______________________________
Comments
*_reilyrendii48_*
Tự nhiên thấy ảnh buồn cười tẻn tẻn sao á:))
2024-12-30
221
Khanhlinh
Đùa hả trời người gì kì cục khỏi cưới gì hết anh Duy về với bọn em bọn em nuôi
2025-01-03
210
Chíp Poo🪽🪽
ê khốn nạn zay móa
2024-12-14
197