Chương 4

Hoàng Đức Duy luôn nghĩ rằng tình yêu giữa mình và Nguyễn Quang Anh là không thể thay đổi.
Từ nhỏ đến lớn, họ đã gắn bó như hình với bóng.
Quang Anh yêu cậu, cưng chiều cậu, chưa bao giờ từ chối bất cứ điều gì.
Nhưng hóa ra… vẫn có điều anh chưa từng nói với cậu.
⚡🐑
Chiều hôm ấy, Duy đến công ty của Quang Anh.
Cậu không báo trước, cũng không để thư ký dẫn đường, chỉ thản nhiên đi thẳng vào văn phòng tổng giám đốc.
Thư ký thấy vậy muốn ngăn cản nhưng không ai dám cản Hoàng nhị thiếu.
Cửa mở ra.
Duy bước vào, vừa định trêu chọc vài câu thì ánh mắt vô tình lướt qua người đang đứng trước bàn làm việc của Quang Anh.
Là một người đàn ông.
Hắn không quá nổi bật, không thuộc giới thượng lưu, chỉ mặc một bộ đồ đơn giản.
Nhưng điều khiến Duy chú ý… là ánh mắt của Quang Anh khi nhìn người đó.
Không phải ánh mắt dành cho cậu.
Không phải dịu dàng như khi anh dỗ dành cậu.
Cũng không phải lạnh lùng như cách anh đối xử với người ngoài.
Mà là… hoài niệm.
Giống như đang nhìn thấy một điều gì đó từng rất quan trọng.
Tim Duy đập mạnh một nhịp.
Cậu không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn bọn họ.
Người đàn ông kia thấy cậu, khẽ gật đầu chào.
Quang Anh lúc này mới hoàn hồn, nhanh chóng tiến đến kéo Duy vào lòng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đến sao không báo anh?
Giọng anh vẫn trầm thấp dịu dàng như mọi khi.
Duy không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn người kia.
Quang Anh nhận ra sự khác thường trong ánh mắt cậu, nhẹ giọng giải thích.
Đây là Trần Khôi, một người bạn cũ của anh.
Bạn cũ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[cười nhạt]
Từ trước đến nay, cậu biết tất cả các mối quan hệ của Quang Anh.
Nhưng cái tên này… chưa bao giờ được nhắc đến.
Tại sao?
Người đó có ý nghĩa gì với anh?
Duy không nói gì thêm, chỉ quay sang Trần Khôi, lịch sự gật đầu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chào anh.
Trần Khôi
Trần Khôi
[cười đáp lại]
Trần Khôi
Trần Khôi
Hoàng nhị thiếu rất xinh đẹp.
Quang Anh khẽ siết tay Duy, cắt ngang cuộc đối thoại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đến tìm anh có chuyện gì không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[rũ mắt, giấu đi cảm xúc vừa thoáng qua]
Cậu nâng khóe môi, vẫn là nụ cười nhẹ nhàng thường ngày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có gì, chỉ là nhớ anh thôi.
Quang Anh nghe vậy, ánh mắt dịu xuống.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[nâng tay vuốt nhẹ mái tóc cậu, giọng cưng chiều]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngốc quá.
Duy cười, nhưng trong lòng lại có cảm giác không nói thành lời.
Là khó chịu.
Là bất an.
Cảm giác như thứ gì đó vốn thuộc về mình… lại có một phần đã trôi đi mất.
⚡🐑
Tối hôm ấy, khi đang nằm trong lòng Quang Anh, Duy hỏi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trần Khôi là ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[hơi khựng lại]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một người anh từng quen.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quen như thế nào?
Quang Anh im lặng một chút, rồi đáp khẽ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không quan trọng nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhắm mắt lại, cười nhạt]
Không quan trọng… nhưng lại chưa từng kể với cậu?
Không quan trọng… nhưng ánh mắt khi nhìn hắn lại đầy hoài niệm?
Là yêu sao?
Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, Duy lập tức lắc đầu, tự phủ nhận.
Không thể nào.
Nguyễn Quang Anh chỉ yêu mình cậu.
Anh từng nói, họ sinh ra là để dành cho nhau.
Nhưng đêm hôm ấy, Duy nằm trằn trọc.
Không ngủ được.
Bởi vì lần đầu tiên… cậu cảm thấy giữa họ có một vết nứt rất nhỏ.
Nhỏ đến mức chẳng ai nhận ra, nhưng… đã tồn tại.
Hot

Comments

eiucuahdd?

eiucuahdd?

ngóng chap mới của bà,hay quá chời nhớ ra đều đều nha tg

2025-03-09

2

𝐕𝐞𝐧𝐳𝐢𝐬𝐞🐢🍭

𝐕𝐞𝐧𝐳𝐢𝐬𝐞🐢🍭

"😌" ý là cái mặt này hả?

2025-03-19

1

Hoàng Hương 🐷🍌

Hoàng Hương 🐷🍌

Bà nỡ lòng nào 🥺

2025-03-10

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play