[LyhanSara] Vai Diễn Không Kịch Bản
Chap 2
Sau cuộc họp chiều, căn phòng làm việc của Thảo Linh chìm vào tĩnh lặng. Cô ngả người ra ghế, mắt dõi nhìn ra ngoài cửa kính nơi ánh đèn thành phố đã lên, phản chiếu nhẹ trên gương mặt lạnh lùng. Chiếc điện thoại rung nhẹ trên bàn. Tin nhắn đến từ Group riêng của 3 người
Lê Ánh Nhật (Chị)
💬 Sara dễ thương thật ha. Con bé nó nói chuyện lễ phép cực kỳ, nhìn chỉ muốn cưng nựng thôi
Khương Hoàn Mỹ (Y)
💬 Chuẩn luôn, nhân viên mới mà nói chuyện tự tin, đàng hoàng. Lại còn lanh lẹ nữa, chị mày chấm rồi đó Linh ơi
Lê Ánh Nhật (Chị)
💬 Tao ship bé Sara với Linh rồi đó, kiểu mà vibe Chủ tịch lạnh lùng × lính mới ngây thơ = hết nước chấm
Thảo Linh nhìn những dòng tin, khoé môi khẽ cong lên. Không rõ là cười vì sự trêu ghẹo của hai người bạn, hay vì cái tên Han Sara cứ lặp đi lặp lại trong suy nghĩ.
Điện thoại cô sáng lên lần nữa, là thông báo từ instagram
"@orange.97 đã thêm @hansara.official vào nhóm chat: Nhân viên Creative 2025"
Cô mở Instagram, ấn vào tên Han Sara, xem qua một lượt. Ảnh đại diện là hình chụp nghiêng trong nắng, caption các bài post thì giản dị nhưng ấm áp. Story chỉ có mỗi hình cà phê với câu: "mỗi ngày một bức, không gấp"
Trần Thảo Linh (Cô)
"Ngây thơ thật, không biết là thật hay diễn đây"
Cùng lúc đó, tại một căn hộ nhỏ nhưng gọn gàng bên kia thành phố, Han Sara vừa bước ra từ phòng tắm. Mái tóc còn ướt, cô dùng khăn bông lau sơ rồi ném người lên giường. Ánh sáng từ điện thoại khiến Sara hơi nheo mắt.
Thông báo từ instagram:
@__lyhan__ đã bắt đầu theo dõi bạn
Em liền bật dậy, tim đập mạnh
Han Sara (Em)
//Lẩm bẩm// Ủa...chủ tịch? Tự dưng con sói khó gần đó theo dõi mình vậy trời
Em ấn vào xem lại lần nữa cho chắc, đúng là nick của Thảo Linh-tài khoản mà sáng nay Ánh Nhật có nói đến, nổi bật với ảnh đại diện trắng đen, không bio, không story.
Không chần chừ, Han Sara lập tức ấn theo dõi lại
Một phút trôi qua, hai phút
Sara nằm lăn qua lăn lại, rồi lại chống tay suy nghĩ. Chẳng hiểu lấy gan trời đâu ra, em bất ngờ mở instagram
@hansara.official->@__lyhan__
Han Sara (Em)
💬 Chúc sếp buổi tối vui vẻ ạ
Gửi xong, Sara lập tức úp mặt xuống gối, hai chân đạp loạn lên như cá mắc cạn.
Han Sara (Em)
"Trời ơi là trời, mình điên thật rồi. Tự dưng lại nhắn tin cho sếp làm gì chứ"
Sara bật dậy nhìn chằm chằm vào điện thoại. Nhưng... không có gì nữa. Không có phản hồi. Im lặng tuyệt đối.
Em nằm xuống, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà, lòng trống rỗng
Han Sara (Em)
Chắc chị ấy thấy mình phiền rồi...chết tui rồi
Tiếng quạt trần quay đều đều trong đêm. Sara trằn trọc, trở mình liên tục. Điện thoại vẫn đặt bên cạnh, sáng màn hình mỗi khi có thông báo-nhưng không phải từ Thảo Linh.
Han Sara vẫn chưa ngủ được, em ngồi dậy bật laptop, cố gắng hoàn thành phần công việc còn lại. Mắt mỏi, tay chậm dần...thì điện thoại lại rung lên
Tin nhắn từ Instagram : @__lyhan__
Trần Thảo Linh (Cô)
💬 Trễ rồi còn chưa ngủ?
Em ngớ người, nhìn chằm chằm vào tin nhắn
Han Sara (Em)
//Tròn mắt//Trời, một câu như vậy mà mất cả tiếng để trả lời, đúng là nhạt nhẽo mà
Toà nhà Linh Group, 7 giờ 45 sáng
Sara vừa bước vào văn phòng thì đã thấy vài nhân viên nữ đang đứng ở bàn tiếp khách, ánh mắt lướt qua em đầy soi mói.
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 1: Ủa, ma mới tuần trước phỏng vấn xong tuần này đi làm luôn. Siêng dữ
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 2: Ờ, mà chị tưởng em làm bộ phận sáng mai mà ha, bộ tính tạo ấn tượng với sếp hả?
Em gượng cười, cúi đầu chào nhẹ
Han Sara (Em)
Dạ, em được sắp xếp hôm nay đi làm luôn ạ
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 1: Vậy hả? Rồi biết pha cafe không, quản lý Hoàng hay uống đen đá ít đường đó, em pha giùm luôn nha
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 2: Còn chị thích uống trà gừng, đừng nhớ lộn nha cưng
Sara gật đầu, cắn môi nhẹ, bước đi tới phòng làm việc với ly cà phê trong tay
Han Sara (Em)
"Không sao, cố gắng lên, mọi người muốn giúp mình có kinh nghiệm thôi"
Đến trưa, không gian phòng làm việc se lạnh vì máy lạnh, bàn ghế xếp thành từng cụm vuông, ở giữa có vài chậu cây xinh xinh đặt làm cảnh. Tiếng gõ bàn phím lách cách vang đều không khí
Han Sara ngồi ở bàn cuối dãy, ngay cạnh cửa sổ.Áo sơ mi trắng tay ngắn, tóc buộc cao, lưng hơi còng xuống khi đang chăm chú nhập số liệu từ file báo cáo doanh số
Tiếng giày cao gót lộc cộc từ phía sau, là một nhân viên cũ trong phòng, nổi tiếng là kiểu "bà tám" kiêm thích làm khó người mới
Trần Nhã
//Khoanh tay// Ơ? Làm gì đấy cưng
Han Sara (Em)
//Ngẩng đầu//Em đang nhập KPI từ hôm trước lên hệ thống ạ
Trần Nhã
//Nhíu mày// Ai giao cho mày làm cái đó?
Han Sara (Em)
//Chớp mắt// Dạ chị Ánh Nhật... Chị Nhật bảo em nhập rồi gửi file qua mail cho chị
Trần Nhã
//Nói lớn// Trời ơi, mấy bà thấy hông, mới vô mà dám đụng vô file doanh số của phòng luôn rồi ha. Hồi tui mới vô còn phải ngồi nhập mấy cái data linh tinh của phòng đó
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 1: Chắc do dễ thương quá nên được ưu ái chứ gì, kiểu này tui gặp đầy
Han Sara (Em)
Không phải vậy đâu ạ, em chỉ làm theo chị Nhật bảo...
Trần Nhã
//Cắt lời// Biết dùng máy tính không thì nói một tiếng. Mấy cái file doanh số này nhập sai một dòng là mấy sếp ở trên chửi nguyên phòng, mày chịu nổi không? Hay làm xong rồi trốn tránh trách nhiệm? Chậc... Tránh ra cho bà mày xem coi
Han Sara (Em)
//Nhỏ giọng// Dạ không, em kiểm tra kỹ lắm rồi. Em làm xong cũng gửi lại để chị Nhật so...
Em đứng dậy, lui qua một bên nhường ghế. Ả ta ngồi phịch xuống, tay lướt chuột lạch cạch vài cái. Mắt đảo qua bảng số liệu, rồi bất ngờ ả ném nhẹ cây bút xuống bàn
Trần Nhã
//Lớn tiếng// Trời đất ơi, nhìn cái cột này đi. Sao lại nhập số liệu quý 2 vào file quý 1? Bé ơi là bé, làm kiểu này phòng ban khác người ta cười vào mặt hết
Han Sara (Em)
//Sững người// Em nhớ em chọn đúng file mà
Trần Nhã
//liếc xéo// "Nhớ" là không đủ đâu em. Làm việc phải chính xác, không có ai đủ thời gian để sửa lỗi cho em hết
Vài nhân viên xung quanh bắt đầu chú ý
Han Sara (Em)
//Nhỏ giọng hẳn// Em xin lỗi...em sẽ sửa lại
Trần Nhã
//Đứng dậy// Lần sau, chưa biết rõ thì đừng động vào. Cưng tưởng cưng là ai? Ở đây không có chỗ cho kiểu " làm sai rồi khóc " đâu
Sara gật đầu lia lịa, tay bấu nhẹ mép áo sơ mi. Ả quay đi, mặt hả hê. Còn không quên để lại một câu
Trần Nhã
Mấy đứa con gái giờ toàn vậy, tưởng mình là nữ chính chắc? Không chừng nữ phụ bị đuổi thì đúng hơn
Tiếng cười rì rầm nho nhỏ. Em ngồi xuống lại, môi cắn nhẹ. Sara gõ lại từ đầu, tay run run. Không ai bênh vực, không ai hỏi han. Em chỉ là một trợ lý marketing nhỏ xíu trong cái guồng máy khổng lồ này.
Vài phút sau. Sara vẫn ngồi im lặng ở bàn, mắt đỏ hoe, cố tập trung gõ lại từng dòng số liệu như chưa có gì xảy ra. Bàn tay khẽ run, nhưng em cắn môi chịu đựng.
Cánh cửa phòng mở ra nhẹ nhàng. Một bóng người mặc sơ mi đen đơn giản, tóc ngắn cá tính bước vào - là Ánh Nhật, trưởng nhóm chiến lược kiêm người cực kỳ có tiếng nói ở phòng marketing. Cô bước thẳng về phía bàn của Sara
Lê Ánh Nhật (Chị)
Bé Sara, chị có việc cho cưng làm nè
Han Sara (Em)
//Giật mình// Dạ, em chào chị
Lê Ánh Nhật (Chị)
//Đặt một sấp giấy xuống bàn// Chị có việc muốn em hỗ trợ. In giúp chị mấy cái file này, rồi ghép lại thành một báo cáo tổng hợp gửi mail trước 4 giờ chiều nhé
Han Sara (Em)
//Cười// Em làm ngay ạ
Ánh Nhật nhìn em thêm vài giây, thấy ánh mắt cô gái nhỏ trước mặt có phần lạ - mí mắt sưng sưng, giọng nói có vẻ khẽ khàng hơn bình thường
Lê Ánh Nhật (Chị)
//Nhíu mày// Em mới khóc à?
Han Sara (Em)
//Lắc đầu// Dạ hong có
Lê Ánh Nhật (Chị)
//Nghiêng đầu// Ổn mà mắt đỏ hoe vậy hả? Sao, ở đây có ai ăn hiếp em à
Han Sara (Em)
Không có đâu chị, chắc do lúc nãy bụi bay vào mắt em thôi
Lê Ánh Nhật (Chị)
Vậy tối nay em rảnh không?
Han Sara (Em)
//Ngơ ngác// Hả?
Lê Ánh Nhật (Chị)
Tụi chị dẫn em đi ăn. Nhân viên mới cần được chỉ bảo đàng hoàng, chứ không phải kiểu "làm sai là ăn mắng như con". Em chưa quen môi trường thì nói tụi chị biết
Han Sara (Em)
//Bối rối// À...em cảm ơn, tối em rảnh ạ
Phía sau, ả nhân viên vừa nãy đứng ở máy photo, nghe trọn từng câu chữ. Mặt ả sầm lại như trời sắp có giông
Lê Ánh Nhật (Chị)
Vậy tối nay 6 giờ rưỡi, em nhắn địa chỉ chị đưa người đến đón nhé, tạm biệt cưng chị đi làm việc đây //hôn gió//
Han Sara (Em)
//Gật đầu// Dạ vâng ạ
Nhật Ánh rời đi, để lại một luồng khí lạnh nhẹ như gió đông. Sara đứng đó, còn chưa kịp mỉm cười hoàn toàn thì ả nhân viên từ phía sau bước tới, đập một tập giấy xuống bàn.
Trần Nhã
Em làm xong cái file báo cáo doanh số chưa?
Han Sara (Em)
Em làm gần xong rồi ạ
Trần Nhã
//Bĩu môi// Để chị làm cho, em làm vậy chị phải kiểm tra lại từng dòng, mệt lắm đấy. Đưa đây
Han Sara (Em)
Nhưng...chị Nhật giao cho em mà
Trần Nhã
//Nhướng mài// Chị là nhân viên lâu năm ở đây, chị có quyền kiểm tra và chỉnh sửa. Chị Nhật biết em làm sai, em nghĩ ai sẽ bị mắng trước? Chắc không phải chị đâu ha
Em đành cắn môi đưa file ra, ả nhân viên liền giật lấy, miệng còn lầm bầm
Trần Nhã
Mới vô bày đặt được sếp dẫn đi ăn. Mơ lên mây hoài...coi chừng té đau đó cưng
Tối hôm đó, Sara bước ra khỏi phòng, tóc còn ươn ướt. Mặc chiếc váy dài đơn giản nhưng gọn gàng, em đang sấy tóc thì điện thoại sáng lên
Tin nhắn đến từ instagram:
@orange.97_
Khương Hoàn Mỹ (Y)
💬 Gửi địa chỉ đi bé, chị cho người qua đón
Han Sara (Em)
💬 Dạ...vậy thì phiền chị quá
Khương Hoàn Mỹ (Y)
💬 Phiền gì? Em là nhân viên mới mà, phải được ưu tiên trước, biết chưa
Han Sara (Em)
//Khẽ cười//💬 Em gửi rồi đó chị
Khoảng mười lăm phút sau, một chiếc xe đen bóng dừng trước cổng khu trọ. Han Sara bước lên xe, người tài xế gật đầu chào và lái đi. Trái tim em có chút hồi hộp vì không biết tối nay sẽ gặp ai.
Tại một nhà hàng Nhật phong cách sang trọng-phòng riêng. Bên trong đã có vài người ngồi sẵn. Ánh đèn vàng dịu nhẹ, tiếng nói chuyện rôm rả
Han Sara (Em)
//Mở cửa, cúi đầu// Em chào mọi người ạ
Lê Ánh Nhật (Chị)
//Vẫy tay// A, bé Sara tới rồi nè, lại đây ngồi nè em
Khương Hoàn Mỹ (Y)
//Kéo chiếc ghế bên cạnh mình// Qua đây ngồi, chị giữ chỗ cho em nãy giờ đó
Sara ngồi xuống, ánh mắt khẽ đảo quanh. Đối diện em là một người phụ nữ mặc vest trắng đơn giản, ánh mắt sắc lạnh, ngón tay gõ nhẹ vào ly nước - chính là Trần Thảo Linh. Chủ tịch tập đoàn. Người đã trực tiếp phỏng vấn em hôm trước
Han Sara (Em)
//Cúi đầu// Dạ...em chào sếp
Trần Thảo Linh (Cô)
//Gật nhẹ// Ừm, ngồi đi
Ánh mắt cô dừng lại ở Sara một giây, rồi lại rời đi. Không nói thêm gì
Trần Nhã
Cũng biết đúng giờ ha...
Khương Hoàn Mỹ (Y)
//Liếc qua// Đúng giờ là căn bản mà, chị Nhã nhỉ?
Không khí khựng lại vài giây, rồi Ánh Nhật lanh lẹ phá tan sự can thẳng
Lê Ánh Nhật (Chị)
Mọi người order chưa? Có bé Sara mới vô, mình nên kêu món nhẹ nhàng cho em nó trước ha
Nhân Vật Quần Chúng
Nhân viên 1: Em nghe nói sếp Linh hiếm khi đi ăn với nhân viên lắm đó nha, hôm nay chị có mặt là vinh dữ cho Sara lắm rồi đó
Han Sara (Em)
//Ngơ ngác// À...em cảm ơn sếp
Trần Thảo Linh (Cô)
//Nhấp rượu// Tôi chỉ đến để nắm tình hình phòng marketing thôi
Khương Hoàn Mỹ (Y)
//Cười cười// Dạo này em chăm quan tâm phòng chị ghê ha?
Thảo Linh không đáp, nhưng ánh mắt cô liếc qua Sara lần nữa, lần này khá lâu. Không ai để ý trừ... Hoàn mỹ
Trong lúc mọi người ăn uống nói chuyện. Điện thoại em sáng lên
Tin nhắn đến từ Instagram:
@__lyhan__
Trần Thảo Linh (Cô)
💬 Em cười hơi nhiều
Han Sara (Em)
💬 Em chỉ nói chuyện với mọi người thôi ạ
Trần Thảo Linh (Cô)
💬 Biết. Thấy
Han Sara (Em)
💬 Vậy... Có sao không ạ
Trần Thảo Linh (Cô)
💬 Không sao
Em nuốt khan, quay sang nhìn về phía cô. Cô vẫn bình thản nâng ly rượu trong tay, không chạm mắt em... Nhưng có vẻ gì đó như đã nhìn rồi
Trần Thảo Linh (Cô)
💬 Em cười xinh lắm
Han Sara đỏ bừng tai, úp vội điện thoại xuống bàn. Hoàn mỹ ngồi bên thấy vậy, cau mày nhẹ rồi liếc sang cô
Comments
Alex Iu Tỏi ♥︎
còn mày nghĩ mày là cái thá gì mà chửi vợ tao hả đ.ĩ l.ồn mặt thì như con c.ặc dính t.inh giọng thì như mẹ ngta ngta là nhân viên mới chứ đâu phải con mày đâu đ.ĩ già đ.éo biết c.ặc gì thì nín mẹ cái mồm c.hó của mày lại đi nói thêm lại bẩn không khí nha đ.ĩ chó tốt nhất là nên câm mõm chó của mày lại ok?
2025-06-18
5
Alex Iu Tỏi ♥︎
chứ bà khác mẹ gì ngta giao việc cho ai thì để người đó tự làm đi má lỡ bà làm đ.éo đúng thì sao? ai bị chửi lúc vợ tao bị chửi bà có nhận không hả bà già l.ồn? đ.ĩ mẹ tài lanh vừa thôi con c.hó già đ.éo giúp ích được gì cho công ty thì khép cái mỏ dơ dáy của mình lại nha con l.ồn!
2025-06-18
2
Alex Iu Tỏi ♥︎
tr ơi chồng ơi nếu em là Sara 100% em sẽ rung động tr ơi soft thiáaa
2025-06-18
7