Khi tớ lên cấp 2, tớ và các bạn của tớ có học thêm tiếng anh một thầy. Bọn tớ học thầy này suốt 4 năm cấp 2 luôn ấy. Lớp của thầy nhỏ lắm chứ không to như bao lớp học khác. Mỗi tháng thầy đều cho bốc chỗ để đổi chỗ ngồi một lần vì thầy nghĩ rằng khi đổi chỗ ngồi các bạn học hỏi thêm được nhiều điều từ các bạn ngồi bên cạnh. Lúc đầu tớ chẳng tin điều đó đâu cho đến năm lớp 9. Năm lớp 9, có một lần thầy cho bốc thăm chọn chỗ tớ có bốc trúng chỗ ngồi bàn 2. Lúc bấy tớ có nghĩ rằng:"thôi chết ngồi bàn 2 nhỡ mình không là được bài thì bị thầy mắng thì sao". Thế mà rồi tự nhiên có 1 chiếc cặp đặt ngay bên cạnh tớ. À thì ra là bạn H, một bạn nam có vẻ được thầy khen rất nhiều trong lớp. Sắp xếp chỗ xong thì bọn tớ bắt đầu học, khi thầy giao bài tớ thấy bạn H làm nhanh lắm ấy. Lúc đó tớ cũng tính hỏi bài bạn nên tớ không dám hỏi. Tớ cứ tưởng tớ với bạn chỉ ngồi cạnh nhau và không bao giờ nói chuyện với nhau cơ, nhưng cho đến một ngày.
Hôm ấy trường tớ cho các bạn học sinh lớp 9 sinh vào cuối năm đi làm cccd. Tớ cứ nghĩ rằng tớ sẽ không gặp được bạn ấy vậy mà không ngời bạn ấy còn nhỏ hơn tớ 1th luôn. Lúc chụp cccd xong thì đã 6h30 chiều vậy nên bụng đứa nào đứa nấy đói meo luôn. Bạn được chụp cccd trước tớ vậy nên bạn có ra bên ngoài mua 1 chai nước với 1 gói bimbim vào để lót bụng. Tớ chụp cccd xong ra xin liền, trong đầu tớ có nghĩ rằng "chắc bạn H không cho tớ đâu". Ấy vậy mà bạn giơ gói bimbim ra bảo:"cứ lấy ăn đi". Thấy vậy tớ bốc liền luôn, vừa ăn tớ vừa hỏi bạn:"thế tối nay H có đi học anh thầy K không?". H liền bảo là "có", xong chúng tớ dừng cuộc nói chuyện ở đây. Tối đó lúc 7h30 tớ đi vào lớp nhưng không thấy H đi học bởi bình thường H luôn đến sớm hơn tớ. Rồi thầy bước vào, thầy nói rằng này H sốt không đi học được. Tối đó tớ liền hỏi fb H để hỏi, tớ nhớ không rõ hình như là câu "nay nghỉ có cần t chụp bài cho không". Ấy vậy mà hơn tuần bạn mới trả lời tin nhắn của tớ. Dù hơi hụt hẫng nhưng tớ vẫn trả lời nhiệt tình luôn. Buổi tiếp theo học tiếng anh tớ với H nói chuyện nhiều với nhau hơn. Qua đó tớ có biết được rằng H từ nhỏ đã mắc bệnh về mắt, H yếu lắm nên rất dễ ốm. Vừa nói bạn vừa cười, nhìn bạn đáng yêu quá hình như tim tớ nhỡ chật 1 nhịp. Bạn có niềng răng mà nhìn bạn cười đáng yêu kinh khủng luôn. Vì muốn kéo dài cuộc trò chuyện trên mess nên tớ hay kiếm lí do nhắn tin hỏi cậu bài cho dù tớ đã biết làm rồi. Ngày đó tớ thích cậu ấy nhiều lắm. Nhưng tiếc rằng giờ chúng tớ không còn liên lạc với nhau nữa rồi.
Tớ tính viết câu truyện này thành 1 truyện dài thì có nên không nhỉ?. Tớ cũng muốn kể câu chuyện của mình cho tất cả mọi người. Cảm ơn bạn nhỏ đã đọc nhé💗