Trong triều đại hưng thịnh của vương triều Tiết, nơi quyền lực và sắc đẹp luôn được tranh đoạt, Tiết Chính An, Tam Hoàng Tử của vương triều Tiết, là một nhân vật nổi bật với trí tuệ và lòng nhân ái. Một ngày nọ, khi đang tham gia một bữa tiệc cung đình, anh tình cờ gặp gỡ Diệp Phàm Dương, một thiếu niên xuất sắc và con quan trong triều đình.
Trong lúc Diệp Phàm Dương bị một nhóm đối thủ âm thầm tấn công, Tiết Chính An đã kịp thời can thiệp. Trong lúc cứu mạng, Chính An nói: "Ngươi sao lại gặp phải nguy hiểm trong cung điện này? Đừng lo, ta sẽ bảo vệ ngươi." Lời nói chân thành của Chính An khiến Phàm Dương cảm thấy ấm lòng và ngưỡng mộ.
Sau sự kiện đó, họ trở thành huynh đệ kết nghĩa. Diệp Phàm Dương, dần dần cảm thấy tình cảm sâu sắc hơn với Chính An. Trong một lần gặp riêng, Phàm Dương thổ lộ: "Chính An, trái tim ta không thể che giấu nữa. Ta yêu ngươi từ sâu thẳm, dù biết rằng ta không thể có được ngươi."
Tuy nhiên, sự thực đau lòng được hé lộ khi Phàm Dương phát hiện Chính An đã có hôn phu, một người được chọn từ gia tộc để củng cố quyền lực và sự ổn định chính trị. Phàm Dương đau đớn và ghen tỵ, phẫn nộ mà nói: "Tại sao ngươi lại để ta yêu ngươi mà không thể đền đáp? Tất cả là trò chơi quyền lực sao?"
Bị tổn thương và cảm thấy bị phản bội, Phàm Dương đã âm thầm xâm nhập vào phủ của Tiết Chính An và tàn sát toàn bộ gia tộc của Chính An. Trước khi rời khỏi, Phàm Dương nhìn thấy Chính An đang đứng ở cổng phủ, với ánh mắt đầy đau khổ và tức giận: "Chính An, ta đã làm những gì phải làm. Ngươi còn gì để nói không?"
Khi Tiết Chính An trở về và phát hiện ra cảnh tượng tàn khốc, trái tim anh như vỡ vụn. Anh đau đớn, đau đớn hỏi: "Tại sao? Tại sao lại làm thế? Tại sao không thể cho ta cơ hội giải thích?"
Cuộc chiến giữa hai người không chỉ là một cuộc chiến giữa thiện và ác, mà còn là cuộc chiến của những trái tim tan vỡ. Chính An quyết định lên đường tìm kiếm Phàm Dương, không phải để trả thù, mà để tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của hành động. Trong một cuộc gặp gỡ cuối cùng, Chính An hỏi: "Phàm Dương, liệu chúng ta có thể tìm lại con đường của mình không? Liệu có thể tha thứ và bắt đầu lại?"
Họ gặp lại nhau không phải như kẻ thù, mà như những linh hồn lạc lối, tìm kiếm sự tha thứ và sự hòa giải. Phàm Dương đáp: "Ta đã sai, và ta sẵn sàng đón nhận mọi hình phạt, nhưng hãy cho ta một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm của mình."