---
**Căn Phòng Trống**
Nhi, một sinh viên năm nhất, vừa chuyển đến sống trong ký túc xá của trường đại học. Vì đến muộn, cô được xếp vào căn phòng cuối hành lang, nơi mà các sinh viên khác đều nói có "điều gì đó không ổn". Tuy nhiên, Nhi không tin vào những câu chuyện ma quái và quyết định sẽ ở lại đó.
Đêm đầu tiên, Nhi cảm thấy hơi lạnh và rùng mình khi bước vào phòng. Căn phòng có một chiếc giường cũ, một bàn học và một tủ quần áo lớn. Trên tường có một chiếc gương lớn, với những vết xước mờ nhạt. Nhi không để tâm và dọn dẹp đồ đạc của mình.
Khi Nhi đang chuẩn bị đi ngủ, cô nghe thấy tiếng gõ nhẹ từ tủ quần áo. Cô nghĩ đó chỉ là âm thanh của ngôi nhà cũ và không để ý. Nhưng khi tắt đèn, tiếng gõ trở nên rõ ràng hơn và âm thanh như có ai đó đang cố gắng thoát ra. Nhi bật đèn và tiến lại gần tủ. Cô mở cửa tủ nhưng không thấy gì ngoài một khoảng trống đen tối.
Đêm thứ hai, tiếng gõ lại xuất hiện. Lần này, Nhi quyết định chạm vào bức tường bên trong tủ. Cô cảm nhận được một làn gió lạnh thổi qua, và khi nhìn kỹ, cô thấy một khe hở nhỏ dẫn đến một căn phòng bí mật phía sau.
Cô tò mò và cẩn thận đẩy tấm vách ra. Bên trong là một căn phòng nhỏ, tối tăm và ẩm ướt. Trên sàn nhà, có những vết bùn đất lạ lùng, và ở góc phòng, có một chiếc rương cũ kỹ. Nhi cảm thấy tim mình đập mạnh nhưng vẫn tiến lại gần chiếc rương. Khi cô mở nắp, một mùi hôi thối xộc lên. Bên trong là những mảnh giấy cũ kỹ, viết bằng chữ tay và một cuốn nhật ký.
Nhi mở cuốn nhật ký và đọc. Đó là của một cô gái từng sống trong căn phòng này nhiều năm trước. Cô gái ấy đã bị nhốt trong căn phòng bí mật này bởi một người đàn ông ác độc, và cô ấy đã chết trong cô đơn và đau đớn. Những dòng chữ cuối cùng viết rằng: "Nếu ai đó đọc được những dòng này, xin hãy giúp tôi thoát khỏi nơi đây. Linh hồn tôi bị mắc kẹt và không thể yên nghỉ."
Ngay lúc đó, Nhi cảm thấy có ai đó đang nhìn cô. Cô quay lại và thấy trong gương lớn, phản chiếu một bóng người mờ ảo. Bóng người đó từ từ tiến lại gần cô, với ánh mắt đầy oán hận. Nhi hoảng sợ, ném cuốn nhật ký xuống và chạy ra khỏi căn phòng. Cô lao ra ngoài, nhưng cánh cửa chính không mở được.
Trong tuyệt vọng, Nhi cảm thấy có bàn tay lạnh lẽo chạm vào vai cô. Cô quay lại và thấy bóng người đó đứng ngay sau lưng cô. "Xin hãy giúp tôi," giọng nói vang lên, lạnh lẽo và đầy đau đớn.
Nhi hiểu rằng cô gái đó chỉ muốn được giải thoát. Cô vội vã đọc lại cuốn nhật ký và làm theo những chỉ dẫn cuối cùng. Cô thắp một ngọn nến và đọc những lời cầu nguyện mà cô gái đã viết. Khi ngọn nến tắt, bóng người biến mất, và Nhi cảm thấy không khí trong phòng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Sáng hôm sau, Nhi chuyển đến phòng khác. Cô biết rằng mình đã giúp linh hồn cô gái ấy được yên nghỉ, nhưng cô không bao giờ quên được đêm kinh hoàng trong căn phòng trống đó.
---