Tại một ngôi làng nhỏ hẻo lánh nằm sâu trong một cánh rừng rậm, có một ngôi nhà cũ kỹ đã bị lãng quên qua thời gian. Ngôi nhà này đã tồn tại hàng thế kỷ, và từ lâu đã trở thành mục tiêu của những câu chuyện ma quái và truyền thuyết đáng sợ. Các cư dân trong làng đều biết đến sự kỳ lạ của nó, và không ai dám lại gần. Tuy nhiên, một gia đình từ thành phố đã không nghe theo những cảnh báo đó và quyết định chuyển đến sống ở đây.
Gia đình này bao gồm một cặp vợ chồng trẻ và hai đứa con nhỏ. Họ tìm thấy ngôi nhà với giá rẻ đến bất ngờ, điều đó khiến họ nghĩ rằng mình đã tìm được một cơ hội tốt để bắt đầu cuộc sống mới. Ngôi nhà có vẻ bề ngoài cổ kính và tàn tạ, nhưng họ nghĩ rằng với một chút sửa chữa, nó có thể trở thành một nơi lý tưởng để sinh sống.
Ngày đầu tiên khi họ chuyển vào, không có gì bất thường xảy ra. Nhưng khi đêm đến, những điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mặc dù trời không gió, nhưng có tiếng gõ cửa liên tục. Những âm thanh đó cứ lặp đi lặp lại, mặc dù không ai đứng trước cửa khi họ mở ra. Đêm đó, cả gia đình đều cảm thấy sợ hãi, nhưng họ cố gắng nghĩ rằng đó chỉ là những âm thanh do cấu trúc của ngôi nhà gây ra hoặc đơn giản là sự tưởng tượng của họ.
Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó. Những tiếng gõ cửa tiếp tục xuất hiện mỗi đêm, và ngày càng rõ ràng hơn. Người mẹ, Anna, cảm thấy lo lắng. Một đêm, khi tiếng gõ cửa trở nên cực kỳ dữ dội, cô không thể chịu đựng được nữa và quyết định mở cửa. Nhưng khi mở ra, bên ngoài chỉ là bóng tối, không có ai đứng đó. Một cảm giác lạnh lẽo như từ trong lòng đất tràn vào, và Anna cảm thấy như có ai đó đang theo dõi mình.
Sáng hôm sau, Anna và chồng, John, quyết định hỏi thăm người dân trong làng về ngôi nhà và những hiện tượng kỳ lạ này. Họ tìm đến bà lão Hạnh, người sống gần đó và được biết đến với những hiểu biết sâu rộng về lịch sử của ngôi làng. Bà Hạnh không ngần ngại kể cho họ nghe về ngôi nhà và những điều đã xảy ra.
"Ngôi nhà đó từng thuộc về một gia đình sống ở đây cách đây nhiều năm," bà Hạnh bắt đầu, giọng bà run rẩy. "Gia đình ấy không hạnh phúc. Có điều gì đó không đúng với họ. Một đêm nọ, khi người ta tìm thấy họ, cả gia đình đều đã chết trong tình trạng kỳ lạ và đáng sợ. Từ đó, ngôi nhà trở thành nơi cư ngụ của những linh hồn không yên."
Anna và John nghe xong cảm thấy lạnh gáy, nhưng họ quyết định không rời khỏi ngôi nhà ngay lập tức. Họ muốn tìm hiểu thêm về sự thật và có thể giải quyết vấn đề. Một đêm, khi mọi người trong gia đình đã đi ngủ, John quyết định kiểm tra tầng hầm của ngôi nhà, nơi anh cảm thấy có điều gì đó ẩn chứa.
Tầng hầm của ngôi nhà u ám và bẩn thỉu. Ánh sáng từ đèn pin của John chỉ làm nổi bật những bức tường ẩm ướt và những chiếc rễ cây đã mọc thành hình người. Trong một góc tối tăm của tầng hầm, anh tìm thấy một chiếc hộp gỗ cũ. Trong hộp có một cuốn nhật ký với trang giấy đã ố vàng. John mở nhật ký ra và đọc.
Cuốn nhật ký thuộc về người cha của gia đình đã mất tích. Những dòng chữ trong nhật ký miêu tả sự hoảng loạn và sợ hãi của tác giả. Ông viết về những hiện tượng kỳ lạ và những giấc mơ đáng sợ mà gia đình đã trải qua trước khi họ biến mất. Trong trang cuối cùng, có một lời cảnh báo rõ ràng: "Nếu bạn nghe thấy tiếng gõ cửa lúc nửa đêm, đừng bao giờ mở cửa."
Khi John quay trở lại phòng ngủ, anh nhận thấy điều kinh hoàng nhất—cả gia đình đã biến mất. Cửa chính của ngôi nhà mở rộng, và những tiếng gõ cửa vẫn vang vọng trong đêm. Cả ngôi nhà đều chìm trong im lặng đáng sợ, ngoại trừ tiếng gõ cửa không ngừng nghỉ.
Ngôi nhà cũ vẫn đứng đó, không ai dám lại gần. Người dân trong làng vẫn kể câu chuyện về ngôi nhà với sự sợ hãi, và các thế hệ sau này vẫn coi đó là một nơi cấm kỵ. Những người mới đến thường nghe về câu chuyện và cảnh giác không bao giờ dám đối mặt với những điều không thể lý giải. Ngôi nhà đã trở thành một biểu tượng của những bí ẩn không thể giải đáp và là một lời nhắc nhở về sự thận trọng khi đối diện với những điều mà chúng ta không hiểu được.