Trinh thám: Bí ẩn nhà Số 7
Tác giả: Tiên Nguyễn
Huyền Dị/Phạm tội;Luân lý
#### **Chương 1: Lời Mời Bí Ẩn*
London, cuối thế kỷ 19. Thành phố chìm trong màn sương mù dày đặc, những con hẻm tối tăm và các tòa nhà cổ kính hiện ra mờ ảo dưới ánh sáng yếu ớt của đèn đường. Trong một góc phố yên tĩnh trên đường Baker, căn hộ của thám tử tư Arthur Blackwood toát lên vẻ cũ kỹ nhưng ấm cúng. Người đàn ông với mái tóc màu đen hơi hoa râm, mặc bộ vest đen lịch lãm, đang ngồi trên ghế bành, đôi mắt sắc bén của anh đọc lướt qua những tờ báo buổi sáng.
Cánh cửa bật mở, và John Hargrove, người bạn đồng hành trung thành của Arthur, bước vào với vẻ hối hả. "Arthur, cậu nên xem cái này," John nói, trao cho anh một bức thư có con dấu sáp màu đỏ. Arthur đặt tờ báo xuống, nhận lấy bức thư và bắt đầu đọc.
Đó là một bức thư từ Eliza Thompson, một quý bà góa phụ nổi tiếng với tài sản lớn và quyền lực. Trong thư, cô yêu cầu sự trợ giúp của Arthur để điều tra cái chết bất ngờ của chồng mình, ông Charles Thompson, một thương nhân giàu có đã qua đời trong những tình huống kỳ lạ. Cô nhấn mạnh rằng vụ việc này không thể giao cho cảnh sát vì tính nhạy cảm của nó, và cô tin rằng chỉ có Arthur mới có thể giúp cô khám phá ra sự thật.
"Thú vị đấy," Arthur trầm ngâm. "Chúng ta sẽ gặp cô Eliza Thompson vào chiều nay. Tôi nghĩ đây sẽ là một vụ án đáng chú ý."
#### **Chương 2: Ngôi Nhà Số 7**
Căn nhà số 7 trên phố Crown là một tòa nhà lớn và cổ kính, được bao quanh bởi một khu vườn rộng lớn nhưng u ám. Khi Arthur và John đến nơi, cánh cửa chính mở ra, và một người hầu gái dẫn họ vào phòng khách. Eliza Thompson, một người phụ nữ quý phái với vẻ đẹp sắc sảo và đôi mắt ẩn chứa sự bí ẩn, đứng đợi họ.
"Ông Blackwood, tôi rất biết ơn vì ông đã đến," Eliza nói với giọng nhẹ nhàng nhưng cương quyết. "Cái chết của chồng tôi là một điều mà tôi không thể chấp nhận. Ông ấy chết trong phòng làm việc, một căn phòng bị khóa kín từ bên trong. Không có dấu hiệu của việc đột nhập, và không ai trong nhà nghe thấy điều gì bất thường."
Arthur lắng nghe, đôi mắt anh quét qua từng chi tiết trong căn phòng. "Phòng làm việc của ông ấy nằm ở đâu, thưa bà Thompson?"
"Trên tầng hai, gần phòng ngủ của chúng tôi. Xin mời ông đi theo tôi."
Họ theo Eliza lên cầu thang gỗ, nơi mỗi bước chân phát ra tiếng cọt kẹt. Căn phòng làm việc của ông Charles nằm ở cuối hành lang, với một cánh cửa nặng nề bằng gỗ sồi. Eliza trao cho Arthur chiếc chìa khóa, và anh cẩn thận mở cửa.
Bên trong, căn phòng trông có vẻ gọn gàng, nhưng không khí lại nặng nề. Trên bàn làm việc của ông Charles là một bản thảo cuốn sách chưa hoàn thành, một số lượng lớn tiền mặt được gói kỹ, và một chiếc chìa khóa lạ bằng kim loại. Arthur bước vào, quan sát kỹ từng chi tiết, từ dấu vết trên sàn nhà cho đến bức tường phía sau bàn làm việc.
"Không có dấu hiệu của một cuộc vật lộn," Arthur nhận xét. "Nhưng hãy để tôi xem xét kỹ hơn."
#### **Chương 3: Những Dấu Hiệu Đầu Tiên**
Arthur tiếp tục khám nghiệm căn phòng một cách tỉ mỉ. Anh chú ý đến cửa sổ bị khóa chặt từ bên trong và không có bất kỳ dấu vết nào cho thấy nó đã bị mở ra. Các bức tranh trên tường cũng không có gì bất thường, ngoại trừ một bức tranh phong cảnh được treo hơi lệch.
Arthur di chuyển bức tranh và phát hiện ra một két sắt nhỏ được giấu sau tường. Sau vài phút tìm hiểu, anh đã mở được két sắt và bên trong là một số tài liệu quý hiếm được đóng dấu "Tuyệt mật" cùng với một cuốn sổ tay nhỏ.
"Một người đàn ông có một chiếc két sắt bí mật, chứa tài liệu tuyệt mật, chắc chắn không đơn giản chỉ là một thương nhân," Arthur lẩm bẩm.
Khi họ xem xét cuốn sổ tay, Arthur phát hiện ra những ghi chép về các cuộc gặp gỡ bí mật và các giao dịch mờ ám với những người không rõ danh tính. Những ghi chép này cho thấy ông Charles đang tham gia vào một tổ chức tội phạm nguy hiểm chuyên buôn lậu tài liệu quý hiếm và cổ vật.
Trong lúc đó, John phát hiện ra một vết bẩn nhỏ trên thảm gần bàn làm việc. Khi kiểm tra kỹ hơn, đó là một dấu vết nhỏ của máu khô. Điều này càng củng cố nghi ngờ của Arthur rằng cái chết của ông Charles không phải là một tai nạn hay tự tử.
#### **Chương 4: Kẻ Thù Bóng Tối**
Khi Arthur và John tiếp tục điều tra, họ bị cuốn vào một mạng lưới bí ẩn của những kẻ tội phạm mà ông Charles từng liên kết. Arthur bắt đầu nhận ra rằng cái chết của ông Charles có thể liên quan đến việc ông ta phản bội tổ chức và cố gắng tống tiền những kẻ đã từng hợp tác với mình.
Eliza Thompson, dù ban đầu có vẻ là một người vợ đau khổ, dần lộ ra những mặt tối của mình. Arthur bắt đầu nghi ngờ cô khi phát hiện ra những mối liên hệ của Eliza với một trong những tên tội phạm bị truy nã. Những lời nói dối tinh vi của cô và sự lạnh lùng khi nhắc đến cái chết của chồng càng khiến Arthur tin rằng cô đang che giấu một bí mật to lớn.
Trong một cuộc đột kích vào một nhà kho bí mật ở bến cảng London, Arthur và John phát hiện ra một lô hàng lớn chứa các tài liệu quý hiếm và cổ vật bị đánh cắp. Những tài liệu này khớp với các ghi chép trong cuốn sổ tay của ông Charles, chứng minh rằng ông ta đã tham gia vào hoạt động buôn lậu này. Tuy nhiên, trong lúc điều tra, họ bị phát hiện bởi những kẻ đứng đầu tổ chức và phải chạy trốn khỏi một cuộc tấn công tàn bạo.
#### **Chương 5: Cuộc Đối Đầu Cuối Cùng**
Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, Arthur và John quay lại nhà số 7 để đối chất với Eliza. Họ đã thu thập đủ bằng chứng để buộc tội cô và quyết tâm vạch trần sự thật. Tuy nhiên, khi họ đến nơi, căn nhà chìm trong bóng tối và không khí căng thẳng. Eliza ngồi trong phòng khách, bình thản đối diện với Arthur.
"Ông đã phát hiện ra tất cả, phải không, Mr. Blackwood?" Eliza nói, đôi mắt cô lạnh lùng như băng. "Ông Charles đã ngu ngốc khi nghĩ rằng có thể thoát khỏi những kẻ mà ông ta đã phản bội. Nhưng ông ta không thể làm gì để ngăn chặn tôi."
Arthur nhìn thẳng vào Eliza, không một chút ngạc nhiên. "Cô đã giết chồng mình, không phải vì sợ bị liên lụy, mà vì cô muốn nắm giữ quyền lực trong tay. Cô biết rằng ông Charles đã thu thập đủ bằng chứng để phá hủy tổ chức của mình và có thể tống tiền bất cứ ai, kể cả cô."
Eliza cười khẩy. "Và giờ ông định làm gì? Đưa tôi ra tòa? Ông nghĩ rằng một người phụ nữ như tôi có thể dễ dàng bị buộc tội?"
Arthur tiến lại gần, ánh mắt sắc bén của anh không rời khỏi Eliza. "Sự thật sẽ luôn chiến thắng. Tôi sẽ đảm bảo cô trả giá cho tất cả những gì cô đã làm."
John, từ phía sau, bất ngờ bắt giữ Eliza khi cô cố gắng rút ra một khẩu súng giấu trong váy. Cuộc đối đầu kết thúc với việc Eliza bị còng tay và giao cho cảnh sát.
#### **Chương 6: Sự Thật Phơi Bày**
Với sự bắt giữ của Eliza, tất cả sự thật dần được phơi bày. Ông Charles Thompson đã tham gia vào một tổ chức tội phạm nguy hiểm, buôn lậu tài liệu quý hiếm và cổ vật. Khi ông ta nhận ra rằng những việc làm này đang đẩy gia đình mình vào nguy hiểm, ông đã cố gắng thu thập bằng chứng để phá hủy tổ chức và bảo vệ gia đình mình. Tuy nhiên, chính điều này đã dẫn đến cái chết của ông. Eliza, thay vì hỗ trợ chồng, lại chọn cách lợi dụng tình huống để chiếm đoạt quyền lực và tài sản cho riêng mình. Cô đã sắp đặt mọi thứ một cách hoàn hảo, từ việc giết chồng trong một căn phòng khóa kín, đến việc che đậy các dấu vết, và thậm chí là thao túng cả tổ chức tội phạm.
Sau khi Eliza bị bắt giữ, Arthur Blackwood tiếp tục điều tra sâu hơn, khám phá ra rằng cô không chỉ đơn thuần là một phụ nữ tham lam. Eliza đã từ lâu âm mưu chiếm đoạt toàn bộ tài sản của gia đình Thompson và mở rộng ảnh hưởng của mình trong giới tội phạm. Các tài liệu trong két sắt tiết lộ rằng Eliza đã tiếp cận với nhiều nhân vật quyền lực và tham gia vào các cuộc buôn bán ngầm trên khắp châu Âu.
Cuộc điều tra mở rộng của Arthur không chỉ bóc trần mạng lưới tội phạm mà còn phơi bày một loạt các âm mưu đen tối mà Eliza đã thực hiện trong nhiều năm. Điều này khiến cô bị buộc tội không chỉ giết chồng mà còn là chủ mưu của một loạt các tội ác khác.
#### **Chương 7: Bản Án và Cái Giá Của Công Lý**
Phiên tòa xét xử Eliza Thompson diễn ra trong sự chú ý của toàn thể London. Câu chuyện về một người phụ nữ quý phái trở thành ác quỷ thực sự đã gây chấn động dư luận. Eliza giữ vững thái độ lạnh lùng, không hề tỏ ra hối hận trong suốt phiên tòa. Tuy nhiên, trước những bằng chứng không thể chối cãi do Arthur Blackwood cung cấp, cô bị kết án tử hình vì tội giết người và nhiều tội danh khác.
Vào ngày thi hành án, Eliza vẫn giữ vẻ mặt kiêu ngạo, nhưng trong ánh mắt của cô dường như có một tia nuối tiếc. Khi bị dẫn đi, cô nhìn Arthur lần cuối, không nói một lời, chỉ mỉm cười một cách đầy bí ẩn. Có lẽ cô đã chấp nhận số phận của mình, hoặc cũng có thể cô tin rằng cái chết là một cách để thoát khỏi thế giới mà cô đã tạo ra, một thế giới đầy tội lỗi và âm mưu.
#### **Chương 8: Những Bóng Đen Còn Lại**
Mặc dù Eliza đã bị trừng phạt, Arthur không thể cảm thấy hoàn toàn hài lòng. Anh biết rằng thế giới tội phạm mà cô liên quan vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt. Những kẻ đứng đầu tổ chức mà ông Charles từng làm việc vẫn còn tự do, và chúng sẽ tiếp tục hoạt động nếu không bị ngăn chặn.
Arthur quyết định dành phần lớn thời gian của mình để theo dõi và tiêu diệt những tàn dư của tổ chức này. John Hargrove, người bạn trung thành của anh, không ngừng giúp đỡ anh trong những nhiệm vụ nguy hiểm này. Họ cùng nhau lặn lội qua các ngõ ngách đen tối của London, lần theo dấu vết của những kẻ tội phạm.
Trong một lần điều tra tại một nhà kho bỏ hoang ở bến cảng, Arthur và John đối mặt với một trong những tên cầm đầu tổ chức, một người đàn ông với biệt danh "Quý Ngài Đêm". Đây là một nhân vật nguy hiểm, từng điều khiển các cuộc buôn lậu trong bóng tối, và chính hắn là người đã gây áp lực lên ông Charles, đẩy ông ta đến chỗ chết.
Cuộc đối đầu giữa Arthur và "Quý Ngài Đêm" trở nên căng thẳng. Hắn ta thông minh và xảo quyệt, luôn dẫn dụ Arthur vào các bẫy chết người. Nhưng với sự bình tĩnh và sự quyết tâm của mình, Arthur đã dồn hắn vào chân tường. Cuối cùng, trong một trận chiến ác liệt, Arthur đã kết thúc cuộc đời của "Quý Ngài Đêm", chính thức đóng lại một chương đen tối trong lịch sử của London.
#### **Chương 9: Sự Im Lặng Của Đêm**
Sau cuộc chiến cuối cùng, Arthur và John quay trở lại căn hộ trên đường Baker. Cả hai đều mệt mỏi, nhưng tâm trí họ giờ đây nhẹ nhõm hơn. Thế giới tội phạm mà họ đã đấu tranh trong nhiều tháng cuối cùng cũng đã bị tiêu diệt, và công lý đã được thực thi.
Arthur ngồi trong căn phòng ấm áp, nhấm nháp một tách trà và suy ngẫm về mọi thứ đã xảy ra. Cuộc sống của một thám tử không bao giờ yên bình, và anh biết rằng sẽ luôn có những bí ẩn khác chờ đợi mình. Tuy nhiên, anh cũng hiểu rằng mỗi chiến thắng đều có cái giá của nó, và đôi khi, cái giá đó là sự mất mát và những vết thương tinh thần không thể lành lại.
John bước vào phòng, ngồi xuống bên cạnh Arthur. "Cậu nghĩ gì về tất cả những điều này, Arthur?" anh hỏi.
Arthur nhìn lên, đôi mắt sắc bén giờ đây trở nên dịu dàng hơn. "Đôi khi, công lý không chỉ là việc đưa kẻ ác ra ánh sáng. Nó còn là việc bảo vệ những người vô tội khỏi sự tàn ác của thế giới này. Và dù chúng ta đã làm được rất nhiều, nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm."
John gật đầu đồng tình. "Đúng vậy, Arthur. Chúng ta đã trải qua rất nhiều thứ, nhưng tớ tin rằng chúng ta đã làm điều đúng đắn."
Arthur mỉm cười, lần đầu tiên sau một thời gian dài. "Và tớ cũng tin như vậy, John. Nhưng giờ là lúc chúng ta nghỉ ngơi. Ngày mai, sẽ lại có một vụ án khác chờ đợi chúng ta."
---
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh Arthur và John ngồi bên cạnh nhau, trong căn phòng ấm cúng, chuẩn bị cho những thử thách mới trong tương lai. Đó là một kết thúc mở, để lại cảm giác rằng cuộc sống của họ sẽ tiếp tục là những cuộc phiêu lưu không ngừng nghỉ trong thế giới trinh thám đầy bí ẩn.