Gun(F) x Daniel(M): thằng con giời đánh
Tác giả: Thanh Mai Phan
Daniel đánh mắt nhìn người phụ nữ đứng ngoài cửa.
- Sao? Tính cho tao dầm mưa hay gì?
Giọng ả cọc cằn nhưng lại khá êm tai, như tiếng rồ rồ đều đều của âm thanh quạt máy. Không hề thanh cao như những người phụ nữ đại Hàn Dân Quốc, cũng chẳng chút dịu dàng và nữ tính.
Nhưng thế cũng hay, y như con người ả. Ai không thẩm thấy được thì ả cũng mặc xác, mà có thì ả cũng chẳng thèm quan tâm.
- Hôm nay lại có kẻ trốn nợ à?
Anh nép sang, nhường đường cho ả bước qua. Đây vốn dĩ chẳng phải là một câu hỏi, đó là một lời khẳng định
- Vâng
Đứa con trai anh, Park Jediova, chất giọng đặc trưng y hệt mẹ nó, đều đều, ồm ồm, như làn tuyết dày đặc lạnh tanh.
Daniel mỉm cười, một nụ cười chẳng hề có chút ý nghĩa, vô vị.
Anh nhanh chóng vô phòng ngủ để soạn đồ cho hai mẹ con, đã thành thói quen.
JongGun ngồi trên ghế sopha trong phòng khách, ả không thay đồ. Daniel lại chẳng có vẻ gì là bận tâm hay khó chịu khi chiếc ghế màu hồng kem ẩm ướt vương mùi đất bùn và máu tanh, anh đặt gọn bộ đồ cạnh ả, quay sang hỏi
- Người không ăn à?
Ả rút một điếu thuốc, mái tóc đen nhánh ẩm ướt buông xõa trên chiếc áo sơ mi trắng tinh, cúc áo bật mở 3 chiếc cúc đầu, để lộ phần xương quai xanh tinh xảo cùng cơ ngục căng tràn. Từng giọt nước lăn đều theo mọi đường nét trên khuôn mặt ả, loang lổ trên làn da trắng tinh khôi tạo nên một lớp nền bóng loáng.
- Không đói.
JongGun lạnh lùng đáp lại, anh rút chiếc bật lửa zippo trong chiếc tạp dề, kề cạnh đôi môi đỏ thẫm pha tông hồng ngọc.
- Chậc
Chẳng biết vì điều gì mà ả lại tặc lưỡi, nhưng cũng kề sát điếu thuốc Kent ướt nhẹp cạnh bên đốm lửa xanh lam. Mùi thuốc lá thoang thoảng cùng mùi bạc hà the lạnh, hòa vào làn khí buốt giá cùng ẩm thấp xung quanh người ả. JongGun mang ý vị khó lường.
- Con không ăn sao, Jedio?
- Không đói
Jediova từ phòng tắm đi ra, thân mặc bộ đồ pijama màu xanh cổ vịt đơn giản nhưng tôn lên vẻ đẹp bí ẩn ngang tàn đặc trưng của nhà ngoại, một làn hơi nóng ẩm bốc lên từ người nó, ánh mắt đầy đăm chiêu nhìn cha mẹ mình.
- Con nên ăn chút gì đi chứ
Daniel tiến tới nhưng nó lại quay đi, vô tâm bỏ lại một câu có lệ trước khi bước lên phòng.
- Không ăn, con còn bài tập.
‘ Rầm’
Cánh cửa lạnh lùng đóng lại, vang xuống theo từng nấc cầu thang.
Daniel đáy mắt vương đầy ưu phiền, nhìn bàn đồ ăn thơm ngon mà anh dày công đang dần nguội lạnh, lòng anh theo nhiệt độ đó mà chùm xuống.
- Daniel, đi tắm với tao.
JongGun ở phía sau, thản nhiên kéo tay Daniel vào phòng. Vệt nước mưa men theo từng nếp gấp quần áo, nhỏ giọt tí tách theo mỗi bước chân của ả, kèm theo là chút máu vương vãi ra sàn.
----------------------------
Căn phòng rộng, đầy các giấy tờ và tài liệu số học, lăn lóc là các bình đựng đa màu và các ống nghiệm trắng đục.
Jediova lạnh người, vò chặt mái tóc, hoang mang tự hỏi
- Không, không thể thế được?!?!?!?!
- Lẽ nào nó không có tác dụng?!?!?!
Không thể thế được. Nó lần tìm tới chiếc hộp kính như cái bể cá, trong suốt, bên trong là hai chú chuột bạch.
Jediova lần lượt kiểm tra từng con, tra đi tra lại, những con chuột trên tay kêu chít chít từng tiếng, yếu ớt hòng thoát khỏi bàn tay đang bóp chặt.
- Không?!! Rõ ràng là chúng vẫn có hiệu quả mà?!?
- Hay là phát tác chậm nhỉ??? Không nhưng đã hơn một tuần rồi mà????
- Hai người họ chẳng có chút biến đổi nào ư???
Jediova cắn cắn móng tay, điên cuồng lật từng trang sách và bản ghi chú.
- Đáng lẽ giờ này thì họ phải có dấu hiệu chuyển đổi giới tính rồi mà?!?!
- Sao lại thế được????
Jediova chẳng còn chút gì là nét mặt lạnh lùng hồi nãy, mà thay vào đó là quả mặt tếu đéo khác gì mấy cái meme trên mạng cả.
Thằng con giời đánh nhà Daniel báo quá báo. Thằng cu nó đem ba mẹ nó làm thí nghiệm. Trông có hiếu không cơ đấy.
Chuyện là nó đang đến tuổi dậy thì. Như bao các bạn cùng trăng lứa, nó cư nhiên sẽ có những biến đổi trong nhận thức và ngoại hình. Khoan đã bàn đến chuyện là nó có cao hơn hay là mặt có mọc mụn nhiều hơn như mấy cậu trai không. Cái đáng nói là bằng một cách thần kỳ nào đấy, thằng con giời đánh họ Park lại nghĩ cha nó bị ức hiếp.
Thôi thì không trách được nó. Từ khi có nhận thức về thế giới xung quanh, nó toàn thấy mẹ nó đè đầu cưỡi cổ ba nó thôi, đến cả các xưng hô cũng thấy được rằng người nắm quyền trong nhà là mẹ nó chứ có phải là cha nó éo đâu. Có ai là vợ chồng với nhau mà xưng hô ‘Em- người’ và ‘tao- mày’ chưa?
Mẹ nó, JongGun Park rất khét, mẹ nó còn là thủ lĩnh của băng đảng yakuza Yamazaki khét tiếng bên Nhật, giờ thì tự lập một công ty đen làm việc với các ông trùm tai to mặt lớn cùng thằng bạn mình. Jediova nó rất là sợ mẹ nó, nó chắc chắn là chẳng thể nào hết sợ với mấy vết sẹo và vết đạn trên cơ thể mẹ mình. Mẹ nó còn rất gắt, rất nghiêm, đánh còn rất đau và rất tàn nhẫn. Bắt đầu từ năm 9 tuổi Jediova đã đi theo mẹ để cố gắng nối nghiệp truyền thống làm xã hội đen của dòng họ ngoại.
Còn cha nó thì sao? Hiền khô như cục đất ấy. Là một giảng viên môn Giáo dục chính trị phát luật tại một trường Cao Đẳng mà nó nhớ không lầm là trường hồi xưa cha nó từng học. Giỏi, có bằng cấp tiến sĩ đàng hoàng, nấu ăn siêu ngon, đảm đang nội trợ. Jediova nó thề luôn, có cả khối người theo đuổi cha nó. Nó hâm mộ cha Daniel lắm luôn. Mà cha Daniel lại toàn bị mẹ nó chửi thôi à, lại còn hay bị đánh nữa. Chỉ độc tôn một việc gu ăn mặc của Daniel mặn mòi vãi cả linh hồn thì cũng bị mẹ JongGun chửi xối xả, không chỉ chửi mà còn chế giễu cha nó.Mà Daniel cũng chỉ đành cười trừ, không chút tức giận mà còn quay sang dỗ ngược mẹ nữa.
Cha nó kiếm tiền không nhiều bằng mẹ nó nên mới bị đè đầu cưỡi cổ đúng không?
Cha nó không đưa tiền cho mẹ nó nên mới bị đánh đúng không?
Jediova thấy rất bức xúc, rất giận mẹ mình.
Và bằng bộ óc thiên tài và cùng sự giúp của bác Jinyoung thì nó cũng thành công chế tạo ra một hợp chất biến đổi mã Gen, biến đổi cơ chế của con người, làm thay đổi giới tính.
Nó muốn cho mẹ Gun phải hiểu cảm giác của cha Daniel, muốn hiểu được cảm giác bị áp bức. Nên là mới có thể nghĩ ra được cái kế hoạch siêu việt này rồi.
…..
Hảo con….
Ngu lồn gia đoạn cuối luôn…
Jediova thương cha nó thật, nhưng nó ngu không biết mối quan hệ giữa cha mẹ nó trước kia là gì cả
Jediova nghĩ cho cha nó thật, nhưng nó không biết hỏi đúng người, ai lại đi hỏi cái con người Goo- xạo lồn-Kim trước kia từng theo đuổi mẹ nó không thành chứ.
Cha mẹ mà nghe được tiếng lòng này của thằng con chắc cũng tự hào lắm nhể? Haha
------------------------------------------------------------------------
- Agh…agh…agh…Gun JongGun
- Đúng rồi. Gọi tên tao đi. Rên rỉ dưới thân tao đi
- Agh agh chậm….chậm….thôi..Agh
Cặp vú ngọt hồng trần truồng đung đưa theo từng cú húc mạnh bạo của chính chủ. JongGun vuốt mái tóc dài ướt đẫm, lực tay nắm trên cặp đùi săn chắc của mình càng thêm chặt.
Daniel ôm chặt lấy cần cổ trắng nõn của vợ mình, toàn thân run rẩy rướn người theo từng cú đâm vào âm hộ. Núm vú sẫm màu bị gặm cắn sưng tấy rung rinh trước mặt ả, dâm đãng mời gọi cắn mút.
Âm đạo tham lam mút lấy con cặc trắng hồng. Bao trọn trong nhiệt độ ấm nóng, cổ tử cung co rút tiết ra dâm dịch.
JongGun cười gằng, chồng ả dâm đãng kêu lên từng tiếng khi bị ả địt đến lênh láng nước, cái lồn khít chặt lấy con cặc giữa hai chân ả.
Ả mạnh bạo hôn lấy đôi môi chồng mình, tay bẻ cặp đùi săn mịn thành một đường 170 độ.
- Agh…Gun ơi….Lồn đau…agh agh agh….Hức…hư agh..
- Vợ ơi….chậm thôi….đau em…Agh….vợ ơi…
Gun thẳng tay tát cặp mông núng nính của chồng.
- Câm mồm, mày chỉ cần banh chân ra để tao địt thì đừng có mà kêu
Đít non đỏ ửng in hằn bàn tay năm ngón, cảm giác tê liệt lan truyền vào bên trong, âm hộ nóng bỏng, cả thân thể anh một đợt rùng mình.
Lồn bị đụ đến nông, hột le từ mảng hồng hào đỏ ửng. Daniel chính xác là bị địt đến bay hồn, lòi cả le ra ngoài chưa thể khép lại.
Gun chính xác là bắn đến lần thứ ba, tử cung đầy ắp tinh dịch ả. Ả bỗng dừng lại, rút lấy côn thịt bự ra ngoài, dâm dịch cùng tinh dịch chẳng còn thứ gì ngăn chặn, ào ào chảy ra từ cái lồn non tơ.
- Ơ ơ Sao thế?
- Kéo lỗ đít mày ra đi
Chưa đạt đến cực khoái, bứt rứt khi sắp được bắn rồi mà vợ mình lại dừng lại. Daniel có đôi chút không muốn nhưng cũng dùng hai tay, banh lỗ đít của mình.
Gun nhìn chồng mình thuần thục móc từng ngón tay vào chiếc lỗ bé xinh, cười gằn một lời khen thưởng.
- Thuần thục quá ta, chồng
‘Chồng’ nghe đầy chế giễu. Ả và anh không phải là vợ chồng, mà là chồng vợ thì đúng hơn.
- Ưm…Gun ơi
- Biết rồi
Ả dựng thẳng hai chân chồng mình gác lên vai, bắt đầu cạ cạ vào lỗ đít đang mấp máy bằng đầu cặc hồng, lỗ lồn non phía trên chảy dài tinh dịch như một chất bôi trơn
- AGH
Cặc bự đâm bất ngờ, Daniel trướng bụng, thở không ra hơi, vương tay bám chặt nắp vệ sinh.
- agh..agh…agh…Gu…Gun…Agh…hức…agh
Ả tận hưởng sự nhớp nháp bên trong lỗ đít. Lỗ hậu nhỏ hơn nhiều so với cái lồn kia, cũng kít chặt hơn. Cặc ả bị mút mạnh như sắp đứt ra. Qủa nhiên, chồng ả chẳng thể dâm nhất mà chỉ có thể dâm hơn.
Gun rên từng tiếng sung sướng, hòa chung tiếng rên rỉ của chồng mình, nhấp mạnh vào lỗ đít nóng ẩm.
Âm thanh nhóp nhép của nước dâm như lọt ra xuống háng hai người, hòa chung với tiếng da thịt va chạm bạch bạch trong phòng tắm.
------------------------------------------------------------------------
- Ha…không biết là chúng ta khi nào mới có thể trở lại bình thường đây
Daniel xoay người, rúc vào hõm cổ thơm mùi bạc hà the lạnh của vợ mình, tay mân mê chiếc nhẫn cưới ngọc trai sáng bóng đang yên vị trên cổ người nọ.
- Tao thấy như thế này cũng được
Ánh mặt trời len lỏi qua những kẽ lá, hắt lên khuôn mặt ả, ánh sáng loang lổ phân tán, dường như đến cả Thượng Đế cũng muốn hòa vào dòng chảy miền viễn ấy, khẽ khàng hôn lên khuôn mặt quá mức mĩ lệ kia.
Chẳng còn cái dáng vẻ khủng bố lạnh lẽo của đêm hôm qua, chẳng còn mang dáng vẻ đầy vô tâm tàn nhẫn của người trưởng nữ băng Yamazaki. Ngay lức này, JongGun là người vợ đầy kiêu kì của Daniel.
Anh hôn lên đôi môi đỏ thẫm kia, mút mạnh, bàn tay hư hỏng mò mẫn xuống phần căng phồng giữa hai lớp chăn.
- Người như thế là không được rồi
Anh cười, đôi mắt cong cong thành hình trăng khuyết, toát lên vẻ ma mãnh dâm dục.
- Ha, chẳng phải là mày cũng rất thích cái âm hộ mới này sao?
Ả nở một nụ cười nhếch mép, bàn tay tinh xảo với những khớp xương rõ ràng vuốt ve yết hầu đang lên xuống, lần theo cần cổ, miết mạnh những vết xanh tím đầy ái muội đang hằn in trên làn da khỏe mạnh của chồng mình.
- Em chỉ cảm thấy hơi kì cục thôi.
- Hửm~~
Ả ngân dài, tiến sát lại gần người thương. Thân thể nóng bỏng nuột mắt trần truồng, như nàng Pandor trong thần thoại Hy Lạp. Quyến rũ uyển chuyển bò sát chồng mình, cặp ngực phổng phao căng sữa đung đưa, lõa thể trước cặp mắt tôn sùng si mê. Dương vật to lớn lại nằm giữa hai chân ả, căng cứng sừng sững như một thứ vũ khí uy nghiêm, thứ vũ khí mà tối qua đã giã chồng mình lênh láng nước.
- Mày thấy kì cục? Nhưng mà mày thấy sướng đúng không?
Ả nghiêng đầu sang một bên, để lộ sườn mặt đẹp đẽ, mái tóc đen dài xõa xuống một bên mắt.
JongGun như vị Chúa từ trên cao. Xinh đẹp rất mực tuyệt trần.
- Phải a~~ Của chị rất nhiều a, và rất sướng~~
Chất giọng đầy từ tính, thanh dịu mà trầm bổng như một thứ âm thanh rót mật vào tai, Daniel nói, đối diện với cặp mắt đen của vợ mình.
Phải. Anh tôn thờ người vợ của mình. Tôn thờ như một kẻ sùng tín, sẵn sàng quy phục như một con chó liếm giày chủ nhân, sẵn sàng hiến dâng cả linh hồn và thể xác như một con chiên tử vì đạo.
Park JongGun là vị Chúa của anh, là đức vua ngự trị trong lòng anh, là hoàng hậu thống lĩnh lý trí anh. Là tình yêu của cả một đời người phàm trần như anh.
Dù không còn dương vật nữa thì sao, Daniel sẵn sàng nằm dưới thân xác vợ mình, dạng chân như một con điếm với cái âm hộ mọng nước tuyệt vời, kéo căng lỗ lồn để đón nhận dòng tinh dịch ấm nóng. Anh chả bận tâm lắm. Vì Gun không xem đó là vấn đề.
- Gọi tên tao đi, tình yêu
JongGun nói, khi bàn tay đê tiện lần mò xuống phía dưới tấm chăn, mạnh mẽ banh chân chồng mình, sẵn sàng để cho hai thứ đó giao hợp.
- Gun, Park JongGun, đến đây. Lại đây với em đi~~