Một ngày em thức khuya ông bà tưởng em đã ngủ roi hai ông bà bắt đầu tranh cãi em thầm lặng chứch kiến tất cả khong 1 ai bt em im lặng cố gắn kìm nước mắt em thấy tội cho ba cx tội cho mẹ nhưng...em sợ chị hai nghe đc sẽ buồn em luôn giữ đoạn ghi âm đó khong giám nghe lại lần 2 em khong muốn bame cứ tiếp tục như thế gia đình cứ lục đục.bề ngoài em là kẻ vui tính nhiệt tình bên trong thì chả ai bt chứa những nỗi đau ntn em viết là để giải toả nhưng càng nghe em càng ám ảnh chiều bố có làm tí men em bt bố là ng ntn và em luôn bt câu chuyện cãi vả nà khong bh dừng lại em rất vui khi có 1 GD nv nhưng em tiết chi chị...mất di 1 thiên thần do chính tay bà nó giet em rất sốc nhưng r em dần quen vì vẫn còn nhiều nỗi ám ảnh kinh hơn là em tưởng tượng năm nay em mới mười mấy tủi nhưng... Cái tủi này sẽ làm em nhớ mải đêm đó bame khóc nhìu lắm em vừa muốn 2 ng giải thoát cho nhau nhưng lại khong muốn mất đi GD bé nhỏ này em trân trọng tất cả những gì đang đến vs mình và những gì minh dang có..chao moi nguoi!