[ Văn Hiên ] Khoảng Cách Giữa Hai Ta
Tác giả: yennhii💫
---
Đêm đã buông xuống, và phòng tập của nhóm giờ đây trở nên vắng lặng. Mọi người đã ra về, chỉ còn lại Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên ngồi lại trong không gian rộng lớn, đầy tĩnh mịch của căn phòng. Ánh đèn mờ nhạt chiếu qua cửa sổ, phản chiếu lên những chiếc ghế và máy móc không còn được sử dụng nữa. Họ đã kết thúc buổi tập luyện đầy căng thẳng và giờ đây, trong không khí yên tĩnh ấy, tất cả những gì còn lại là sự im lặng và những cảm xúc chất chứa bên trong.
Diệu Văn ngồi ở góc phòng, ánh mắt mông lung nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng thật ra anh chẳng thấy gì ngoài những suy nghĩ rối bời trong đầu. Mấy tháng nay, anh đã cố gắng dồn hết tâm trí vào công việc, vào nhóm nhạc, nhưng cảm xúc của anh đối với Tống Á Hiên cứ như một làn sóng ngầm, âm thầm dâng lên, không thể nào dập tắt được.
Anh nhìn Á Hiên đang đứng bên cạnh, thu dọn đồ đạc một cách nhẹ nhàng, anh nhận ra rằng dù cố gắng quay lưng lại với cảm xúc của mình, mỗi khi ánh mắt chạm vào Á Hiên, mọi thứ trong anh lại xáo trộn. Á Hiên luôn là người đứng đầu, là trưởng nhóm tài năng, người mà không ai có thể rời mắt. Nhưng đối với Diệu Văn, anh không chỉ là một người đồng đội, mà là một người mà trái tim anh đã trao gửi từ lâu, một tình cảm anh không dám thổ lộ.
Lúc này, ánh sáng mờ ảo từ đèn phòng tập khiến không gian thêm phần tĩnh mịch, chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai. Diệu Văn khẽ thở dài, rồi bất ngờ lên tiếng:
"Anh Hiên, anh nghĩ sao về... tình yêu?" – giọng anh nhẹ như một làn gió thoảng qua, nhưng lại đầy sự nghiêm túc.
Tống Á Hiên giật mình quay lại, ánh mắt anh lấp lánh, đầy sự ngạc nhiên. Anh không thể ngờ rằng Diệu Văn lại đột nhiên hỏi một câu như thế. Á Hiên đứng im một lúc, cố gắng hiểu rõ ý nghĩa đằng sau câu hỏi ấy. "Tình yêu?" Anh lặp lại, như thể muốn xác nhận lại câu hỏi, rồi bước đến ngồi cạnh Diệu Văn. "Em hỏi vậy là sao, Diệu Văn?"
Diệu Văn hơi im lặng, ánh mắt anh lảng tránh, nhưng rồi không thể giấu được cảm xúc đang dâng lên trong lòng. "Em nghĩ tình yêu có thật không?" Anh quay sang nhìn Á Hiên, ánh mắt đầy bối rối, khó xử. "Liệu chúng ta có thể yêu một người mà chúng ta đã ở bên cạnh lâu đến thế, như anh, anh Hiên?"
Tống Á Hiên nhìn vào em, không nói gì, nhưng trong ánh mắt anh lại ánh lên sự quan tâm sâu sắc. Anh không nghĩ Diệu Văn lại nói ra những lời này. Mọi thứ trong lòng anh cũng bắt đầu dậy sóng, nhưng anh vẫn giữ sự điềm tĩnh của mình. "Diệu Văn," Anh bắt đầu, giọng anh trầm lắng, "tình yêu là một cảm xúc không thể dùng lý trí để giải thích được. Nhưng anh tin rằng nếu chúng ta thật sự yêu một người, thì không có gì phải sợ hãi cả. Mọi thứ sẽ đến một cách tự nhiên."
Diệu Văn ngồi im lặng, lắng nghe từng lời nói của Á Hiên, và trong khoảnh khắc đó, một cảm giác lạ lùng trào dâng trong anh. Anh không thể phủ nhận rằng mình đã yêu Á Hiên, không phải yêu theo cách của những người bạn đồng đội, mà là yêu một cách thầm lặng, sâu sắc. Tình cảm ấy không thể diễn tả bằng lời, nhưng khi nghe những lời nói ấy, anh cảm thấy trái tim mình như được mở ra.
Lặng im một lúc, Á Hiên mỉm cười nhẹ nhàng, rồi bất ngờ nắm lấy tay Diệu Văn. Cử chỉ đơn giản nhưng đầy sự quan tâm khiến Diệu Văn bất ngờ. Anh nhìn vào bàn tay ấm áp của Á Hiên, cảm giác như tim mình đập nhanh hơn. Anh không thể lý giải vì sao mình lại cảm thấy như thế, nhưng sự ấm áp từ bàn tay ấy khiến anh không thể nào kìm nén cảm xúc của mình nữa.
"Anh không biết em có cảm nhận giống anh không," Á Hiên tiếp tục, giọng anh trở nên dịu dàng hơn. "Nhưng anh cảm thấy rằng tình cảm giữa chúng ta không chỉ đơn giản là tình bạn. Anh yêu em theo cách của riêng mình."
Diệu Văn ngạc nhiên, không thể tin vào những lời nói ấy. Trái tim anh như vỡ vụn, một cảm giác hạnh phúc và bất ngờ dâng trào. Anh đã luôn nghĩ rằng tình cảm của mình chỉ là một tình yêu đơn phương, nhưng giờ đây, khi nghe Á Hiên nói ra những lời ấy, anh cảm thấy như một phần nào đó trong anh được giải thoát. Anh không cần phải giấu giếm nữa, không cần phải sợ hãi nữa, vì Á Hiên cũng yêu anh. Chính Á Hiên cũng yêu anh, dù cách anh ấy thể hiện tình cảm có thể khác biệt, nhưng đó là sự thật.
"Anh Hiên..." Diệu Văn khẽ gọi, giọng nói nghẹn ngào. "Em cũng yêu anh, từ lâu rồi."
Á Hiên nhìn vào mắt Diệu Văn, ánh mắt của anh đầy sự trìu mến và yêu thương. Một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi anh, như thể anh đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu. "Vậy là, cuối cùng em cũng nói ra rồi." Anh dịu dàng xoa đầu Diệu Văn. "Anh luôn biết là em có tình cảm với anh, nhưng anh không dám chắc. Bây giờ, chúng ta không cần phải giấu giếm nữa, phải không?"
Diệu Văn khẽ gật đầu, cảm giác như một tảng đá trong lòng anh đã được gỡ bỏ. Anh không còn phải giấu diếm nữa, không còn phải lo sợ. Tình yêu giữa họ đã được thừa nhận, không có gì phải giấu giếm hay lo lắng nữa. Anh cảm thấy tự do, và trong khoảnh khắc đó, cả hai không cần phải nói gì thêm. Tình yêu giữa họ đã được hiểu, không cần phải thốt lên lời.
Họ ngồi im lặng bên nhau, không cần phải nói thêm bất cứ điều gì. Không gian xung quanh họ dường như đã lắng đọng lại, chỉ còn lại một cảm giác ấm áp, ngọt ngào. Dù họ vẫn là anh em, nhưng tình yêu giữa họ không thể phủ nhận. Một tình yêu nhẹ nhàng, không ồn ào, nhưng lại sâu sắc và bền vững. Tình cảm giữa hai người đã vượt qua tất cả những ngăn cách, không còn là tình bạn nữa, mà là một tình yêu thật sự.
Và thế là, dù bây giờ có thể chưa rõ ràng hết mọi thứ, nhưng một điều chắc chắn rằng, giữa Á Hiên và Diệu Văn đã có một thứ tình cảm không thể tách rời. Họ không cần phải giải thích, không cần phải sợ hãi, vì tình yêu giữa họ là thật, và sẽ mãi vững bền theo thời gian.
---
Hehe không đủ chữ, nhưng hết Văn rồi:))
Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song YaXuan Song
Mỗi tay quá:))