Lâm Tuấn Anh luôn là hình mẫu lý tưởng trong mắt bạn bè trường, đặc biệt là các bạn nữ. Cậu đứng đầu lớp, có thành tích học tập xuất sắc và vẻ ngoài điển trai, luôn là trung tâm của mọi sự chú ý. Mọi người đều biết cậu là một học bá, nhưng ít ai biết rằng, Tuấn Anh không hề hứng thú với các cô gái vây quanh mình. Thực tế, cậu chỉ cảm thấy mệt mỏi với những cuộc trò chuyện nhàm chán và ánh nhìn soi mói. Nhưng không ai biết, sâu trong tâm hồn cậu, cậu luôn tìm kiếm một thứ tình cảm đặc biệt, thứ mà cậu không thể nói ra.
Một ngày nọ, một học sinh mới chuyển đến lớp, và cậu là Đặng Hải Nam, một chàng trai gầy yếu, nhỏ con, với vẻ ngoài mong manh khiến cậu dễ dàng bị các bạn trong lớp trêu chọc. Hải Nam không quen với không khí ồn ào của trường mới, và ngay lập tức, cậu trở thành mục tiêu của những trò đùa ác ý từ những bạn nam trong lớp. Cậu chỉ biết cúi đầu, im lặng chịu đựng những lời trêu chọc và ánh mắt khinh miệt.
Tuấn Anh ngồi từ phía cuối lớp, im lặng quan sát. Cậu đã nhận ra Hải Nam từ lâu, thấy cậu bé nhỏ nhắn, cô độc và yếu ớt, đối diện với sự thù địch từ những người xung quanh. Mỗi lần Hải Nam bị bắt nạt, trái tim Tuấn Anh lại nhói lên một cách đau đớn, nhưng cậu không dám làm gì. Là học bá của trường, Tuấn Anh có một hình ảnh mà cậu cần phải duy trì, và việc đứng ra bảo vệ một người bạn yếu đuối, đặc biệt là một cậu trai như Hải Nam, có thể sẽ khiến cậu trở thành mục tiêu của những lời đàm tiếu không mong muốn.
Tuy nhiên, có một điều mà Tuấn Anh không thể kiểm soát: là tình cảm âm thầm mà cậu dành cho Hải Nam. Cậu không thể phủ nhận sự thu hút của cậu bé ấy, sự yếu đuối mỏng manh, nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh nội tâm mạnh mẽ mà chỉ có cậu mới nhìn thấy. Mỗi lần Hải Nam bị bắt nạt, Tuấn Anh đều âm thầm bảo vệ cậu. Cậu tìm cách để không ai thấy, tạo ra những tình huống mà Hải Nam có thể tránh được những rắc rối mà không bị phát hiện.
Một lần, khi Hải Nam bị trêu chọc trong giờ thể dục, Tuấn Anh đứng dậy, bước đến gần, giả vờ như không có gì xảy ra. “Cậu ấy có thể thua, nhưng không phải lúc nào cũng vậy,” Tuấn Anh nói một cách lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn các bạn nam, khiến họ phải im lặng và rút lui. Hải Nam không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng khi cậu quay lại nhìn Tuấn Anh, ánh mắt của cậu ta lại khiến trái tim Hải Nam đập thình thịch.
Từ đó, mỗi lần Hải Nam gặp khó khăn, Tuấn Anh đều âm thầm xuất hiện bên cạnh, bảo vệ cậu. Và dù không bao giờ nói ra, Hải Nam biết rằng có một người luôn ở đó, bảo vệ mình. Cậu không biết vì sao, nhưng cảm giác đó, sự che chở ấy, khiến cậu cảm thấy an toàn, dù chỉ trong giây lát.
Tuấn Anh biết rằng, dù tình cảm này có thể không bao giờ được thổ lộ, dù cậu có phải giữ kín bao lâu, nhưng trái tim cậu vẫn không thể ngừng rung động vì Hải Nam. Cậu chỉ biết rằng, trong những ngày tháng tiếp theo, sự im lặng và bảo vệ này sẽ là cách duy nhất cậu có thể yêu cậu ấy mà không khiến ai biết.
Tình yêu trong bóng tối, giống như những cảm xúc chưa bao giờ được nói ra, nhưng lại tồn tại mạnh mẽ trong từng khoảnh khắc của họ.