Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Tác giả: 💫Yan Yan 🌟🌻🦄
BL;Xuyên không
Chương 1: Ánh sáng từ cuốn sách
Doãn Tư Hàn ngồi lặng lẽ bên cửa sổ nhỏ trong căn phòng chật hẹp của mình. Ánh sáng từ chiếc đèn bàn mờ nhạt trải dài trên quyển sổ tay mở rộng, nơi mà những dòng chữ vụng về thể hiện sự mệt mỏi của một ngày làm việc. Anh vừa kết thúc một dự án lập trình đầy căng thẳng, và giờ đây, cảm giác trống rỗng xâm chiếm tâm trí.
Tư Hàn không phải kiểu người hướng ngoại. Anh luôn cảm thấy thoải mái với thế giới của riêng mình: vài cuốn sách, một tách cà phê và màn đêm tĩnh lặng. Nhưng có điều gì đó trong lòng anh luôn khắc khoải, như thể một phần của anh đang lạc lối.
Chiều hôm đó, trên đường về nhà, anh ghé vào một hiệu sách cũ. Hiệu sách nằm khuất trong một góc nhỏ, hầu như không ai để ý đến. Cánh cửa gỗ kêu lên một tiếng "két" khô khốc khi anh đẩy vào.
"Chào cậu," ông lão chủ tiệm ngẩng đầu nhìn anh qua cặp kính tròn. "Tìm gì đặc biệt không?"
"Không ạ. Cháu chỉ muốn xem qua," Tư Hàn đáp, đôi mắt lướt qua những kệ sách phủ đầy bụi.
Giữa hàng trăm quyển sách, một cuốn có bìa da màu đen với những hoa văn cổ xưa thu hút sự chú ý của anh. Bìa sách không có tựa đề, chỉ khắc những ký tự kỳ lạ như đến từ một thế giới khác.
"Cuốn này là gì vậy ạ?" Tư Hàn hỏi.
"À, một cuốn sách hiếm. Người ta nói rằng ai đọc được nó sẽ nhìn thấy những điều vượt xa thực tại," ông lão nói với một nụ cười khó hiểu.
Tư Hàn cười nhạt. "Nghe như chuyện thần thoại."
"Biết đâu được, cuộc đời này vốn là một chuỗi những điều kỳ diệu, đúng không?"
Anh quyết định mua cuốn sách đó, dù không rõ lý do tại sao. Về đến nhà, anh đặt nó lên bàn, mở ra. Những dòng chữ kỳ lạ trông như một bài thơ viết bằng ngôn ngữ cổ.
"Người đến từ thế giới khác, hãy bước qua cánh cửa ánh sáng. Hãy để số phận dẫn lối, nơi mọi điều bắt đầu..."
Anh đọc lớn dòng đầu tiên. Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua căn phòng, dù cửa sổ vẫn đóng kín. Ánh sáng từ cuốn sách bỗng bùng lên, bao phủ toàn bộ cơ thể anh.
Trước khi kịp phản ứng, anh cảm thấy như mình bị hút vào một không gian vô tận. Thế giới xung quanh tan biến, và một luồng ánh sáng trắng chói lòa che khuất mọi thứ.
---
Chương 2: Thế giới lạ lẫm
Khi tỉnh dậy, Tư Hàn cảm nhận được mùi đất ẩm xộc vào mũi. Anh mở mắt, nhìn thấy bầu trời xanh trong vắt, khác xa với thành phố ô nhiễm mà anh sống. Xung quanh là những cánh đồng lúa trải dài, và ở phía xa, những tòa nhà gạch đỏ với mái ngói cong vút hiện lên như trong tranh thủy mặc.
"Đây... là đâu?" anh lẩm bẩm, cố gắng ngồi dậy.
Trước khi anh kịp định thần, một giọng nói vang lên: "Ngươi là ai? Tại sao lại ăn mặc kỳ lạ như vậy?"
Tư Hàn quay đầu lại, thấy một nhóm binh lính mặc áo giáp, tay cầm giáo, đang nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ.
"Tôi... tôi không biết," anh lắp bắp, nhận ra mình vẫn mặc áo phông và quần jeans, hoàn toàn lạc lõng giữa khung cảnh cổ trang này.
"Ngươi là gián điệp sao? Mau bắt hắn lại!"
Anh chưa kịp giải thích thì đã bị đám lính áp giải, trói tay và kéo đi. Trong lúc hoảng loạn, anh nhìn thấy một người đàn ông cưỡi ngựa tiến đến.
Người đó mặc một bộ áo dài đen, tay cầm thanh kiếm, ánh mắt sắc bén như chim ưng. Chỉ cần một ánh nhìn, Tư Hàn biết ngay người này không hề tầm thường.
"Chuyện gì xảy ra?" Người đàn ông lạnh lùng hỏi.
"Bẩm hoàng tử, chúng thần bắt được kẻ khả nghi lang thang trong khu vực cấm."
"Hoàng tử?" Tư Hàn kinh ngạc, nhìn người đàn ông. Khuôn mặt anh ta nghiêm nghị, nhưng lại toát lên vẻ cuốn hút khó cưỡng.
Người đó chính là Nghiêm Hoàng Phong, hoàng tử thứ tư của triều đại này – người mà Tư Hàn không ngờ sẽ thay đổi cuộc đời anh mãi mãi.
---
Chương 3: Gặp gỡ định mệnh
Doãn Tư Hàn bị binh lính áp giải, hai tay bị trói chặt, lòng hoang mang cực độ. Anh không biết mình đang rơi vào nơi nào, chỉ biết rằng tất cả mọi thứ trước mắt hoàn toàn khác biệt: những con đường đất đỏ, những ngôi nhà cổ kính, và cách ăn mặc của mọi người đều như thể bước ra từ một bộ phim cổ trang.
Nghiêm Hoàng Phong ngồi trên lưng ngựa, ánh mắt lạnh lùng quét qua Tư Hàn. Ánh nắng chiếu xuống bộ áo dài đen thêu hình rồng của anh, tôn lên vẻ uy nghi và quyền lực.
"Ngươi là ai?" Hoàng Phong hỏi, giọng trầm nhưng đầy quyền uy.
"Tôi… tôi tên Doãn Tư Hàn," anh đáp, giọng run rẩy. "Tôi không biết đây là đâu, và tôi không phải gián điệp gì cả. Tôi chỉ… bị lạc thôi."
Hoàng Phong nhướn mày, ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ. "Bị lạc? Ngươi ăn mặc kỳ quái, lời nói cũng chẳng giống người nơi đây. Ngươi nghĩ ta sẽ tin dễ dàng vậy sao?"
Tư Hàn cắn môi, cố tìm lời giải thích, nhưng làm sao anh có thể nói ra rằng mình đến từ một thế giới khác mà không bị xem là kẻ điên?
"Đưa hắn về phủ, tra xét sau," Hoàng Phong ra lệnh.
"Nhưng thưa hoàng tử, có lẽ hắn chỉ là một kẻ lang thang vô hại…" một trong những cận vệ dè dặt lên tiếng.
"Ta nói gì, ngươi không nghe rõ sao?" Hoàng Phong cắt ngang, ánh mắt lạnh như băng.
"Vâng, thần tuân lệnh."
Tư Hàn bị kéo lên xe ngựa, áp giải về phủ của Hoàng Phong. Trên đường đi, anh cố gắng quan sát và hiểu thêm về thế giới này. Những người dân hai bên đường cúi đầu kính cẩn khi đoàn người đi qua. Có vẻ như Hoàng Phong không chỉ là một hoàng tử bình thường mà còn rất được kính trọng, hoặc ít nhất là khiến người khác sợ hãi.
---
Chương 4: Trong phủ hoàng tử
Tư Hàn bị nhốt trong một căn phòng lớn nhưng trống trải. Không giống như nhà tù, nơi này khá sạch sẽ, nhưng vẫn không thể làm giảm bớt cảm giác căng thẳng trong anh.
Hoàng Phong bước vào, cởi bỏ áo choàng ngoài, để lộ một bộ y phục gọn gàng bên trong. Anh ngồi xuống ghế, ánh mắt sắc bén nhìn Tư Hàn.
"Ngươi nghĩ ta nên tin lời ngươi sao? Một kẻ không rõ lai lịch, xuất hiện trong khu vực cấm, và ăn mặc quái lạ?"
"Tôi không biết làm sao để ngài tin, nhưng tôi thực sự không phải kẻ xấu. Tôi… tôi đến từ một nơi rất xa, rất khác nơi này," Tư Hàn lắp bắp.
"Khác như thế nào?"
"Ngài sẽ không tin đâu," Tư Hàn cúi đầu, giọng nhỏ dần.
Hoàng Phong nghiêng người, đôi mắt không rời khỏi khuôn mặt của Tư Hàn. "Thử xem, khiến ta tin đi."
Tư Hàn hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu kể: "Tôi đến từ một thế giới hiện đại, nơi có những thứ như điện thoại, máy tính, xe hơi… Đây không phải là thời đại của tôi. Tôi cũng không hiểu vì sao mình lại đến đây. Tôi chỉ… đọc một cuốn sách và rồi tỉnh dậy ở đây."
Hoàng Phong im lặng, ánh mắt lấp lánh một tia khó hiểu. Dù lời Tư Hàn nghe có vẻ điên rồ, nhưng cách anh nói lại không giống như đang bịa chuyện.
"Ngươi nói dối rất giỏi," Hoàng Phong nhếch môi cười nhạt. "Nhưng cũng rất thú vị."
"Ngài không tin tôi cũng không sao," Tư Hàn ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Hoàng Phong. "Nhưng tôi không có ý định hại ai. Nếu ngài muốn giam tôi ở đây, thì cứ làm đi. Chỉ xin ngài đừng làm hại tôi."
Ánh mắt kiên định của Tư Hàn khiến Hoàng Phong hơi khựng lại. Anh không nói gì thêm, chỉ đứng dậy, quay người rời đi.
---
Chương 5: Sự bắt đầu của mối liên kết
Những ngày sau đó, Tư Hàn được phép ở lại phủ hoàng tử dưới sự giám sát nghiêm ngặt. Anh bị yêu cầu làm một số việc lặt vặt như dọn dẹp, chăm sóc cây cối, và không được phép rời khỏi khuôn viên phủ.
Dần dần, Tư Hàn nhận ra rằng Nghiêm Hoàng Phong là một người rất khác so với vẻ ngoài lạnh lùng của anh. Dù không nói nhiều, Hoàng Phong luôn để ý đến từng chi tiết nhỏ, thậm chí còn âm thầm giúp đỡ anh khi cần.
Một lần, Tư Hàn vô tình làm rơi chiếc bình cổ quý giá trong thư phòng. Anh sợ hãi cúi đầu xin lỗi, chờ đợi sự trừng phạt. Nhưng Hoàng Phong chỉ thở dài, phất tay bảo: "Không cần sợ. Đừng chạm vào những thứ ngươi không hiểu."
Sự bao dung bất ngờ đó khiến Tư Hàn cảm thấy có gì đó khác lạ trong lòng mình. Anh bắt đầu chú ý đến Hoàng Phong nhiều hơn: cách anh tập trung khi đọc sách, cách anh nheo mắt khi suy nghĩ, và cả cách anh lặng lẽ quan sát mọi thứ xung quanh.
Ngược lại, Hoàng Phong cũng dần nhận ra sự thông minh và nhạy bén của Tư Hàn. Một lần, khi Hoàng Phong gặp khó khăn trong việc giải quyết một vấn đề liên quan đến quản lý kho lương thực, Tư Hàn đã vô tình gợi ý một phương pháp mà anh học được từ thế giới hiện đại.
"Ngươi học được những thứ này từ đâu?" Hoàng Phong hỏi, ánh mắt đầy ngạc nhiên.
"Chỉ là… một chút kiến thức từ nơi tôi đến," Tư Hàn cười ngượng.
Từ đó, Hoàng Phong bắt đầu tin tưởng và giao cho Tư Hàn nhiều nhiệm vụ hơn. Mối quan hệ giữa họ ngày càng khăng khít, dù cả hai đều không nói ra, nhưng một sự kết nối vô hình đã dần hình thành.
---
Chương 6: Lòng tin và thử thách
Thời gian trôi qua, Doãn Tư Hàn dần hòa nhập với cuộc sống trong phủ hoàng tử. Dù vẫn không thể quên được thế giới hiện đại mà mình thuộc về, nhưng anh đã bắt đầu chấp nhận sự thật rằng đây có thể là nơi anh phải sống.
Nghiêm Hoàng Phong, dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, ngày càng để ý đến Tư Hàn. Những lần tiếp xúc, những cuộc trò chuyện tưởng chừng ngắn ngủi, lại dần kéo hai người lại gần nhau.
---
Một buổi tối, Hoàng Phong triệu tập Tư Hàn đến thư phòng. Trên bàn là một bản đồ quân sự với những đường nét phức tạp.
"Ngươi có vẻ thông minh," Hoàng Phong nói, ánh mắt không rời khỏi bản đồ. "Ta muốn thử xem ngươi có thể giúp ta điều gì."
Tư Hàn bước lại gần, nhìn vào bản đồ. Đó là một kế hoạch vận chuyển lương thực cho quân đội, nhưng các tuyến đường được đánh dấu lại rất rối rắm.
"Ngài định vận chuyển theo tuyến đường này?" Tư Hàn chỉ tay vào bản đồ.
"Phải, có vấn đề gì sao?"
Tư Hàn nhíu mày, suy nghĩ một lúc. "Tuyến đường này quá dài và đi qua vùng núi hiểm trở, dễ bị phục kích. Nếu tôi là người muốn chặn đường, đây sẽ là nơi lý tưởng để tấn công."
Hoàng Phong nhìn anh, vẻ mặt thoáng ngạc nhiên. "Vậy ngươi đề xuất thế nào?"
Tư Hàn lấy bút, vẽ một đường khác trên bản đồ. "Đi đường này. Tuy xa hơn một chút, nhưng dễ bảo vệ và có nhiều nơi dừng chân tiếp tế hơn."
Hoàng Phong trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu. "Ngươi có lý."
Lần đầu tiên, Hoàng Phong thực sự công nhận năng lực của Tư Hàn. Từ đó, anh bắt đầu để Tư Hàn tham gia vào các cuộc họp bàn chiến lược. Sự sắc sảo của Tư Hàn không chỉ khiến Hoàng Phong kinh ngạc, mà còn khiến một số cận thần cảm thấy bất an.
---
Chương 7: Âm mưu trong bóng tối
Sự xuất hiện của Doãn Tư Hàn trong phủ hoàng tử không phải ai cũng chào đón. Một số quan lại trong triều, vốn đã không ưa Hoàng Phong vì anh không tham gia vào các trò chính trị, nay càng có cớ để bàn tán.
"Hoàng tử thứ tư gần đây rất thân thiết với một kẻ lạ mặt," một quan lớn thì thầm trong một buổi tiệc. "Không rõ lai lịch, không rõ xuất thân. Thật đáng nghi."
Những lời bàn tán nhanh chóng lan đến tai của một trong những hoàng huynh – Nghiêm Hoàng Dục, người luôn xem Hoàng Phong là cái gai trong mắt.
---
Một đêm nọ, khi Tư Hàn đang chuẩn bị nghỉ ngơi, một bóng đen lẻn vào phòng anh. Hắn rút dao, định đâm thẳng vào Tư Hàn.
Tư Hàn kịp tỉnh dậy, hét lớn. Trong khoảnh khắc nguy hiểm, Hoàng Phong xuất hiện. Với một đường kiếm nhanh như chớp, anh hạ gục kẻ ám sát.
Tư Hàn ngồi trên giường, thở dốc. "Ngài… làm sao ngài biết mà đến?"
Hoàng Phong không trả lời, chỉ nhìn anh chằm chằm, ánh mắt vừa tức giận vừa lo lắng. "Ngươi có biết nếu ta không đến kịp, ngươi đã mất mạng không?"
"Xin lỗi…" Tư Hàn cúi đầu, giọng nhỏ dần.
"Ngươi không cần xin lỗi. Nhưng từ giờ, đừng rời khỏi tầm mắt của ta."
Sự lo lắng trong giọng nói của Hoàng Phong khiến trái tim Tư Hàn bất giác đập loạn nhịp. Đây không chỉ là một lời cảnh cáo, mà còn là một lời hứa bảo vệ.
---
Chương 8: Cảm xúc không tên
Từ sau vụ ám sát, Tư Hàn được Hoàng Phong sắp xếp ở ngay cạnh thư phòng của anh, nơi luôn có lính canh gác nghiêm ngặt.
Một đêm, khi cả phủ đã chìm vào giấc ngủ, Tư Hàn không ngủ được nên ra ngoài ngắm trăng. Anh thấy Hoàng Phong đang ngồi một mình dưới mái đình nhỏ trong khu vườn, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt trầm tư của anh.
"Ngài chưa nghỉ ngơi sao?" Tư Hàn bước lại gần, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh.
Hoàng Phong liếc nhìn anh, không nói gì. Một lúc sau, anh mới chậm rãi đáp: "Ngươi nghĩ ta có thể dễ dàng ngủ khi mọi thứ đang rối ren như vậy sao?"
"Ngài luôn gánh vác nhiều thứ như vậy à?"
"Không chỉ là trách nhiệm, mà còn là sinh mệnh của những người theo ta," Hoàng Phong nói, ánh mắt xa xăm. "Ngươi không hiểu được đâu."
Tư Hàn nhìn anh, cảm thấy có gì đó rất quen thuộc trong sự cô đơn mà Hoàng Phong đang mang. "Có lẽ tôi không hiểu hết, nhưng tôi có thể lắng nghe. Nếu ngài muốn."
Hoàng Phong quay sang nhìn Tư Hàn, lần đầu tiên ánh mắt anh trở nên dịu dàng. "Ngươi thật kỳ lạ, Doãn Tư Hàn."
"Tôi nghĩ ngài cũng vậy, Nghiêm Hoàng Phong."
Cả hai bật cười khẽ. Dưới ánh trăng, bầu không khí giữa họ dường như không còn căng thẳng như trước. Một cảm giác dịu dàng len lỏi, khó gọi tên nhưng không thể phủ nhận.
---
Chương 9: Bí mật từ cuốn sách cổ
Dù cuộc sống trong phủ hoàng tử dần ổn định, Doãn Tư Hàn vẫn không ngừng nghĩ về cuốn sách kỳ lạ đã đưa anh đến đây. Một buổi sáng, trong lúc sắp xếp lại thư phòng của Hoàng Phong, Tư Hàn phát hiện một cuốn sách cũ với những ký tự quen thuộc.
"Ngươi đang làm gì?" Giọng của Hoàng Phong vang lên từ sau lưng, khiến Tư Hàn giật mình.
"Tôi… tôi chỉ tò mò về cuốn sách này," Tư Hàn ấp úng, chỉ tay vào cuốn sách trên bàn.
Hoàng Phong bước tới, nhìn qua rồi nhíu mày. "Đây là sách cổ được lưu truyền trong hoàng tộc. Nó ghi lại những bí mật liên quan đến vương triều và cả những điều huyền bí. Nhưng hầu hết mọi người đều không hiểu nổi nội dung vì ngôn ngữ đã thất truyền."
Tư Hàn cầm lấy cuốn sách, cảm nhận một sự quen thuộc kỳ lạ. Anh lật vài trang, phát hiện những ký tự trong sách giống hệt những dòng chữ anh từng thấy trên cuốn sách ở thế giới hiện đại.
"Ngài có thể cho tôi mượn cuốn này không?" Tư Hàn hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
Hoàng Phong nhìn anh, ánh mắt dò xét. "Ngươi có thể đọc được nó sao?"
"Tôi không chắc, nhưng tôi muốn thử."
Hoàng Phong gật đầu. "Nếu ngươi tìm ra điều gì hữu ích, nhớ nói cho ta."
---
Chương 10: Lời nguyền và định mệnh
Tối đó, Tư Hàn ngồi dưới ánh đèn, cẩn thận nghiên cứu cuốn sách. Những ký tự dần hiện rõ trong đầu anh như thể có một giọng nói bí ẩn đang hướng dẫn.
"Người lạc lối giữa hai thế giới, chỉ khi tìm được mảnh ghép của trái tim, ánh sáng sẽ dẫn lối trở về."
Tư Hàn ngừng đọc, trán lấm tấm mồ hôi. Những dòng chữ này giống như đang nói về anh. Nhưng "mảnh ghép của trái tim" là gì? Là một người, hay một điều gì đó anh cần tìm trong thế giới này?
Anh không có câu trả lời, nhưng một điều chắc chắn: cuộc hành trình của anh ở nơi này còn nhiều điều chưa khám phá.
---
Chương 11: Hoàng Dục ra tay
Trong khi Tư Hàn mải mê với cuốn sách, Hoàng Phong đang đối mặt với một âm mưu lớn hơn từ Nghiêm Hoàng Dục.
Hoàng Dục âm thầm tung tin đồn rằng Hoàng Phong đang cất giấu một "quỷ nhân" trong phủ, ám chỉ Tư Hàn, khiến các quan thần trong triều hoang mang. Một số kẻ trung thành với Hoàng Dục còn ngấm ngầm tìm cách gây áp lực lên Hoàng đế, buộc ông phải tra xét phủ của Hoàng Phong.
Một ngày nọ, Hoàng Phong nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp từ Hoàng đế. Khi rời đi, anh quay lại nhìn Tư Hàn, ánh mắt đầy sự dặn dò.
"Nếu ta không về kịp, ngươi hãy cẩn thận. Đừng để bất cứ ai đụng đến cuốn sách đó."
"Ngài yên tâm, tôi sẽ giữ nó an toàn," Tư Hàn đáp, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng.
---
Chương 12: Cứu nguy giữa hiểm họa
Khi Hoàng Phong vắng mặt, một nhóm lính do Hoàng Dục sai đến bất ngờ xông vào phủ, lấy lý do "kiểm tra an ninh".
"Tìm cho ta tên lạ mặt và cuốn sách cổ," kẻ dẫn đầu ra lệnh.
Tư Hàn nhanh chóng giấu cuốn sách vào một hốc tường trong thư phòng, sau đó tìm cách chạy trốn. Nhưng chẳng mấy chốc, anh bị bao vây bởi những binh lính hung hãn.
"Thì ra là ngươi, kẻ lạ mặt!" Một tên lính cười khẩy, rút kiếm ra. "Ngươi còn gì để chối cãi?"
"Ta không làm gì sai!" Tư Hàn cố gắng biện minh, nhưng không ai nghe.
Ngay lúc lưỡi kiếm sắp chạm vào anh, một giọng nói uy nghi vang lên: "Dừng lại!"
Hoàng Phong xuất hiện, cưỡi trên lưng ngựa, ánh mắt lạnh lùng như băng. Anh nhảy xuống, rút kiếm ra và chỉ thẳng vào kẻ dẫn đầu.
"Ngươi dám động vào người của ta?" Hoàng Phong nói, giọng đầy đe dọa.
"Hoàng tử, chúng thần chỉ làm theo lệnh của Hoàng thượng…"
"Ta sẽ tự nói chuyện với Hoàng thượng. Còn các ngươi, cút khỏi đây trước khi ta mất kiên nhẫn."
Nhóm lính không dám làm trái lệnh, vội vàng rời đi.
Tư Hàn nhìn Hoàng Phong, trong lòng tràn ngập cảm kích. "Ngài đã cứu tôi một lần nữa. Cảm ơn ngài."
Hoàng Phong quay sang, ánh mắt dịu lại. "Ngươi là người của ta. Ta sẽ không để bất cứ ai làm hại ngươi."
---
Chương 13: Trái tim bắt đầu đổi thay
Sự kiện hôm đó khiến mối quan hệ giữa Tư Hàn và Hoàng Phong càng trở nên sâu sắc. Tư Hàn nhận ra rằng trái tim anh đã không còn chỉ đập vì nỗi sợ hãi hay cảm giác lạc lõng. Mỗi lần ở cạnh Hoàng Phong, anh cảm thấy an toàn và được bảo vệ.
Còn Hoàng Phong, dù không nói ra, nhưng ánh mắt anh nhìn Tư Hàn ngày càng chứa đựng sự quan tâm mà chính anh cũng không nhận ra.
Tình cảm ấy, như một ngọn lửa âm ỉ cháy, ngày càng lớn dần, hứa hẹn sẽ thay đổi vận mệnh của cả hai.
---
Chương 14: Mối quan hệ ngày càng sâu sắc
Trong những ngày tiếp theo, sự căng thẳng trong phủ hoàng tử không hề giảm bớt. Tư Hàn và Hoàng Phong vẫn bị cuốn vào những âm mưu chính trị đang ngày càng leo thang, nhưng đồng thời, mối quan hệ của họ cũng có những thay đổi rõ rệt.
Tư Hàn không còn chỉ là một người bị lạc trong một thế giới xa lạ. Anh đã bắt đầu nhận thức được sự quan trọng của mình trong cuộc sống của Hoàng Phong. Mỗi khi ánh mắt của Hoàng Phong nhìn anh, Tư Hàn cảm thấy một điều gì đó ấm áp nhưng cũng đầy mãnh liệt, như thể có một sợi dây vô hình kéo họ lại gần nhau.
Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi trò chuyện trong thư phòng, Hoàng Phong đột ngột lên tiếng.
"Ngươi có bao giờ nghĩ về việc quay về thế giới của mình không?"
Tư Hàn giật mình, nhìn anh. "Tôi… không biết. Tôi vẫn không hiểu vì sao mình lại bị kéo đến đây. Nhưng nếu nói về việc quay lại… Tôi không chắc mình muốn rời đi nữa."
Hoàng Phong im lặng nhìn anh, ánh mắt dịu lại một chút. "Vậy nếu có thể, ngươi sẽ ở lại đây?"
Tư Hàn mỉm cười nhẹ. "Nếu tôi ở lại đây, ngài sẽ không để tôi bị tổn thương chứ?"
Hoàng Phong không đáp, nhưng câu hỏi ấy lại khiến trái tim anh không khỏi thổn thức. Trong khoảnh khắc ấy, cả hai đều hiểu rằng mối quan hệ giữa họ đã vượt qua giới hạn của một sự kết nối thông thường.
---
Chương 15: Cuộc đấu đá chính trị
Cùng lúc đó, âm mưu trong triều đình vẫn đang tiếp diễn. Hoàng Dục, hoàng huynh của Hoàng Phong, không từ bỏ ý định chiếm lấy ngôi vị. Dù nhiều lần bị Hoàng Phong đối đầu trực tiếp, nhưng hắn vẫn âm thầm tiến hành các kế hoạch thâm độc.
Hoàng Dục biết rõ rằng nếu Hoàng Phong có thể giành được sự tin tưởng của dân chúng và quân đội, hắn sẽ không thể có cơ hội. Vì vậy, hắn tìm mọi cách để lật đổ Hoàng Phong, kể cả việc sử dụng Tư Hàn như một quân bài.
Một ngày nọ, Hoàng Dục bí mật cử người đến gặp Tư Hàn, đưa ra lời hứa hẹn hấp dẫn. "Nếu ngươi giúp ta, ta sẽ cho ngươi biết cách trở về thế giới của mình."
Tư Hàn nhìn người trước mặt, trong lòng nổi lên cảm giác bất an. Anh đã nghe đủ những lời lẽ ngọt ngào của những kẻ có mục đích. Tuy nhiên, dù có lý do riêng để trở về, anh cũng hiểu rằng cuộc sống của mình đã gắn liền với Hoàng Phong và phủ hoàng tử này.
"Tôi không cần sự giúp đỡ của ngươi," Tư Hàn nói rắn rỏi, ánh mắt kiên định. "Tôi sẽ không phản bội Hoàng Phong."
Hoàng Dục nhếch mép cười, không ngờ rằng Tư Hàn lại có thể kiên quyết đến vậy. "Ngươi chỉ là một quân cờ trong tay chúng ta. Đừng vội mừng, kẻ yếu sẽ luôn bị đẩy vào góc tối."
---
Chương 16: Bí mật về cuốn sách cổ
Về phần cuốn sách cổ mà Tư Hàn đang nghiên cứu, những ký tự kỳ lạ trong đó không chỉ là những lời tiên tri, mà còn là những manh mối về một sức mạnh huyền bí mà Tư Hàn không thể hiểu hết. Anh đã dành cả ngày để đọc nó, tìm kiếm bất kỳ manh mối nào có thể giúp mình tìm ra cách trở về.
Một đêm, khi ánh trăng chiếu sáng khắp thư phòng, Tư Hàn bỗng nhận ra một điều kỳ lạ. Một phần trong cuốn sách đã bị phai mờ, như thể có ai đó đã cố tình xóa đi. Nhưng dưới ánh sáng đèn, anh vẫn có thể nhìn thấy những ký tự mờ ảo.
"Thời khắc sẽ đến khi người lạc lối phải đứng trước lựa chọn," Tư Hàn đọc thầm, rồi bất ngờ dừng lại. Một cảm giác lạnh lẽo bỗng ập đến. Những lời này như đang cảnh báo anh về một quyết định khó khăn mà anh sẽ phải đối mặt trong tương lai.
Tư Hàn chợt nhận ra rằng, có thể cuốn sách này không chỉ là chìa khóa để anh quay trở lại thế giới của mình mà còn liên quan đến vận mệnh của cả vương triều này. Liệu anh có thể tìm ra bí mật cuối cùng trong cuốn sách trước khi quá muộn?
---
Chương 17: Sự phản bội và quyết định cuối cùng
Khi Tư Hàn bắt đầu nhận ra mình có thể mang lại thay đổi cho cả vương triều này, một sự phản bội bất ngờ xảy đến. Hoàng Dục đã bắt đầu thực hiện những bước đi nguy hiểm, và Tư Hàn, với những hiểu biết từ cuốn sách cổ, biết rằng mình sẽ không thể đứng ngoài cuộc được nữa.
Một buổi tối, khi Hoàng Phong đang chuẩn bị hành quân để đối đầu với quân của Hoàng Dục, Tư Hàn đứng trước một lựa chọn khó khăn. Anh có thể ở lại đây, giúp Hoàng Phong chiến đấu và bảo vệ những người anh yêu thương, hoặc anh có thể quay trở lại thế giới của mình, nơi mọi thứ sẽ lại an toàn và bình yên. Nhưng liệu anh có thể bỏ lại tất cả những gì mình đã xây dựng trong suốt thời gian qua?
Tư Hàn quyết định không chạy trốn khỏi số phận. Anh sẽ đứng bên cạnh Hoàng Phong, dù tương lai có đầy rẫy thử thách. Và khi nhìn vào đôi mắt Hoàng Phong, anh biết rằng mình đã chọn đúng.
"Ngài không cần phải lo lắng. Tôi sẽ ở đây," Tư Hàn nói, ánh mắt kiên định.
Hoàng Phong nhìn anh, đôi mắt lấp lánh một sự cảm kích sâu sắc. "Ngươi đã không rời bỏ ta. Ta sẽ bảo vệ ngươi đến cùng."
---
Chương 18: Cuộc chiến giữa hai người anh em
Ngày Hoàng Phong rời phủ để hành quân đã đến. Tư Hàn đứng bên ngoài, ánh mắt theo dõi bóng dáng của anh khuất dần sau những cánh cổng lớn. Hoàng Phong đã quyết định đối mặt với quân đội của Hoàng Dục, người không ngừng âm mưu để chiếm đoạt vương vị. Đây sẽ là trận chiến quan trọng, không chỉ vì ngai vàng mà còn vì sự sống còn của cả hai người.
Tư Hàn nhìn lại cuốn sách cổ trong tay. Những ký tự lạ đột nhiên sáng lên trong đầu anh, như thể cuốn sách đang nói với anh một điều gì đó. Một phần trong anh nhận ra rằng cuốn sách này không chỉ là công cụ giúp anh quay về, mà còn là chìa khóa để giải quyết mọi mâu thuẫn, giải quyết bí mật vương triều.
---
Chương 19: Chiến trận tàn khốc
Trận chiến giữa quân của Hoàng Phong và Hoàng Dục diễn ra quyết liệt. Hoàng Dục, người đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ lâu, tỏ ra không hề nao núng. Quân đội của hắn dường như không ngừng lớn mạnh, và những mưu mẹo của hắn đã đẩy quân đội của Hoàng Phong vào tình thế nguy hiểm.
Tư Hàn đứng trong quân trại, nhìn những chiến binh kiệt sức, trong lòng không khỏi lo lắng. Anh biết rằng chiến thắng không chỉ phụ thuộc vào sức mạnh quân đội mà còn vào quyết định của những người dẫn đầu. Nếu Hoàng Phong không thể duy trì sự kiên cường, cả vương triều sẽ rơi vào tay Hoàng Dục.
Đúng lúc này, một người lính mang tới một thông tin khẩn cấp. "Hoàng Phong bị vây hãm ở chiến trường phía nam. Nếu không có cứu viện ngay lập tức, chúng ta sẽ thất bại!"
Ánh mắt của Tư Hàn lóe lên một tia quyết tâm. Anh không thể đứng nhìn Hoàng Phong chết dưới tay Hoàng Dục. Anh phải làm gì đó, ngay lập tức.
---
Chương 20: Bí mật từ cuốn sách và lời tiên tri
Trong lúc chờ đợi lệnh từ Hoàng Phong, Tư Hàn một lần nữa lật cuốn sách cổ. Anh tìm kiếm câu trả lời mà cuốn sách đã hé lộ. Và lần này, một dòng chữ kỳ lạ xuất hiện, giống như một lời tiên tri.
"Lá bài cuối cùng sẽ đến khi trái tim ngươi mở ra. Ngươi sẽ phải hy sinh, nhưng đó là sự lựa chọn duy nhất."
Tư Hàn đọc đi đọc lại dòng chữ đó, và trong khoảnh khắc ấy, anh hiểu ra. Cuốn sách không chỉ là công cụ để anh trở về mà còn là một phần của chính cuộc chiến này. Anh không thể quay lại mà không đối mặt với số phận của mình.
Anh quyết định sẽ không chỉ đứng ngoài cuộc nữa. Nếu Hoàng Phong có thể vượt qua được trận chiến này, anh sẽ cùng anh ấy, cùng với cuốn sách này, giải quyết tất cả những bí mật đã được giấu kín bao lâu nay.
---
Chương 21: Mối quan hệ đột phá
Cuộc chiến ngày càng trở nên căng thẳng. Hoàng Dục đã đưa quân đội đến sát thủ đô, và tình hình trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết. Hoàng Phong cảm thấy sức ép lớn lao, nhưng Tư Hàn vẫn kiên quyết không rời xa anh.
Khi hai người gặp lại nhau trên chiến trường, ánh mắt của họ gặp nhau trong một khoảnh khắc tĩnh lặng giữa trận mạc hỗn loạn. Tư Hàn bước tới, đặt tay lên vai Hoàng Phong, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Ngài không thể thua," anh nói nhẹ. "Vì nếu ngài thua, không chỉ vương triều này, mà cả tôi cũng sẽ mất tất cả."
Hoàng Phong nhìn anh, đôi mắt kiên định, rồi gật đầu. "Cảm ơn ngươi, Doãn Tư Hàn. Ta không thể làm điều này nếu thiếu ngươi."
Giây phút đó, Tư Hàn cảm thấy tim mình đập mạnh. Anh biết rằng tình cảm của mình dành cho Hoàng Phong đã không còn là sự quý mến đơn thuần, mà là tình yêu. Và khi đối diện với trận chiến này, tình yêu ấy sẽ là động lực để anh cùng Hoàng Phong chiến đấu đến cùng.
---
Chương 22: Quyết định cuối cùng
Quân đội của Hoàng Phong và Hoàng Dục đụng độ trong một trận chiến khốc liệt. Các chiến binh đổ máu, những tiếng gào thét vang vọng khắp chiến trường. Nhưng trong khi chiến tranh đang diễn ra ác liệt, một quyết định quan trọng vẫn chưa được đưa ra.
Tư Hàn hiểu rằng nếu không có một bước đi mạo hiểm, họ sẽ không thể chiến thắng. Cuốn sách cổ trong tay anh chính là con đường dẫn lối. Anh biết rằng mình phải sử dụng nó để thay đổi cuộc chiến này, dù điều đó có thể đe dọa mạng sống của chính mình.
Anh đứng giữa chiến trường, giơ cuốn sách lên. Những ký tự trên cuốn sách sáng rực lên, như thể đang dẫn dắt anh. "Lá bài cuối cùng sẽ đến khi trái tim ngươi mở ra..." Lời tiên tri ấy vang lên trong tâm trí anh.
Tư Hàn không còn lựa chọn nào khác. Anh dồn hết sức mạnh vào cuốn sách, dùng toàn bộ năng lượng của mình để kích hoạt nó.
Trong khoảnh khắc ấy, một luồng ánh sáng mạnh mẽ chiếu lên, khiến cả chiến trường bừng sáng. Cuối cùng, một sức mạnh vô hình xuất hiện, giúp quân đội của Hoàng Phong chiếm lại thế thượng phong. Hoàng Dục, trong sự bối rối, không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.
Trận chiến kết thúc, và Hoàng Phong giành chiến thắng. Nhưng điều đáng nói hơn là Tư Hàn đã tìm ra một phần của bí mật lớn hơn mà cuốn sách mang lại. Anh không chỉ giúp Hoàng Phong chiến thắng, mà còn tìm ra con đường để giải quyết tất cả những bí mật xoay quanh vương triều này.
---
Chương 23: Tình yêu vượt qua thử thách
Sau trận chiến, Hoàng Phong và Tư Hàn đứng bên nhau, giữa ánh hoàng hôn. Dù vương triều đã bình yên trở lại, cả hai biết rằng cuộc chiến thực sự vẫn chưa kết thúc. Nhưng một điều không thay đổi là họ đã tìm thấy nhau trong thế giới này.
"Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?" Tư Hàn hỏi, ánh mắt nhìn vào Hoàng Phong.
Hoàng Phong mỉm cười, ánh mắt lấp lánh sự dịu dàng. "Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại vương triều này. Và sau đó, ta sẽ cùng ngươi tìm ra cách để chúng ta sống trong thế giới này, không còn phải lo lắng về tương lai."
Tư Hàn cảm thấy trái tim mình ấm lên. Mối quan hệ giữa họ đã vượt qua tất cả thử thách, và tình yêu đã là phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.
"Vậy thì tôi sẽ ở lại với ngài, Hoàng Phong. Dù có thế nào đi chăng nữa."
---
Chương 24: Bí mật trong cuốn sách cổ
Mặc dù chiến tranh đã kết thúc, Hoàng Phong và Tư Hàn không thể ngừng suy nghĩ về cuốn sách cổ kỳ lạ. Sau khi giúp giành lại chiến thắng cho vương triều, Tư Hàn đã không còn nghi ngờ gì về sức mạnh thực sự của cuốn sách này. Nhưng điều khiến anh bối rối chính là thông điệp cuối cùng trong lời tiên tri: "Lá bài cuối cùng sẽ đến khi trái tim ngươi mở ra..."
Tư Hàn quyết định sẽ không để điều này chỉ là một lời tiên tri mơ hồ. Anh sẽ tiếp tục nghiên cứu cuốn sách và tìm ra câu trả lời. Hoàng Phong, dù bận rộn với việc tái thiết vương triều, cũng không thể không cảm thấy sự khác lạ trong ánh mắt của Tư Hàn khi anh nhìn cuốn sách.
Một đêm, khi bầu trời bên ngoài phủ kín một lớp sương mờ, Tư Hàn quyết định thử nghiệm một phép thuật trong cuốn sách. Anh đặt tay lên các ký tự cổ xưa, đọc thành lời một câu chú. Đột ngột, ánh sáng từ cuốn sách phát sáng mạnh mẽ, bao trùm cả căn phòng.
"Cái gì đang xảy ra?" Hoàng Phong vội vã chạy vào, thấy Tư Hàn đứng đó, ánh mắt đầy ngạc nhiên.
"Hoàng Phong, tôi không biết... nó bắt đầu phát sáng," Tư Hàn đáp, đôi tay run rẩy, cảm giác sức mạnh từ cuốn sách đang bộc lộ.
Hoàng Phong tiến lại gần, mắt không rời khỏi cuốn sách. "Ngươi vừa làm gì?"
Tư Hàn cúi đầu, không thể trả lời ngay lập tức. Nhưng một cảm giác mạnh mẽ dâng lên trong anh: Có một sức mạnh gì đó mà anh không thể kiểm soát được. Anh quay lại nhìn Hoàng Phong, bất ngờ nhận ra điều gì đó trong ánh mắt của mình: sự gắn kết giữa họ ngày càng sâu sắc hơn.
"Chúng ta cần phải biết rõ về cuốn sách này," Tư Hàn nói, giọng đầy quyết tâm. "Có thể nó sẽ giúp ta hiểu rõ hơn về tương lai của chúng ta, và cả về lý do tôi đến thế giới này."
Hoàng Phong gật đầu, rồi nắm tay Tư Hàn, kéo anh vào vòng tay mình. "Nếu cuốn sách có thể giúp chúng ta, thì ta sẽ không để ngươi đơn độc nữa. Ta sẽ luôn bên cạnh ngươi."
Ánh sáng từ cuốn sách dần mờ nhạt, nhưng trái tim của Tư Hàn và Hoàng Phong lại sáng lên mạnh mẽ. Họ biết rằng những thử thách sắp tới sẽ không dễ dàng, nhưng họ cũng đã sẵn sàng đối mặt cùng nhau.
---
Chương 25: Những kẻ thù mới và những thử thách không ngờ
Sau sự kiện kỳ lạ trong phòng thư, Hoàng Phong và Tư Hàn nhận ra rằng cuốn sách có thể không chỉ là một công cụ để chiến thắng mà còn là một món vũ khí mạnh mẽ, đầy bí ẩn. Mỗi ngày, Tư Hàn đều đọc lại cuốn sách, tìm kiếm manh mối. Anh cảm thấy nó dường như đang dẫn lối, nhưng lại không thể giải mã tất cả.
Đúng lúc này, một cuộc họp khẩn cấp giữa các quan lại trong triều được tổ chức. Hoàng Dục, dù bị đánh bại trên chiến trường, nhưng vẫn còn lực lượng âm thầm hoạt động, lôi kéo những kẻ phản bội trong triều đình. Các quan đại thần trung thành với Hoàng Phong đã báo cáo về những cuộc nổi loạn và sự kiện kỳ lạ ở nhiều vùng đất xa xôi.
"Hoàng Dục không đơn giản chỉ muốn ngôi vị. Hắn còn đang tìm cách đánh thức một thế lực cổ xưa bị chôn vùi từ lâu," một quan đại thần báo cáo, giọng lo âu.
"Thế lực cổ xưa?" Hoàng Phong nghi ngờ, hỏi lại.
"Đúng, một thế lực từng tồn tại trước cả khi vương triều được thành lập. Có tin đồn nói rằng chúng có mối liên hệ mật thiết với cuốn sách mà Tư Hàn đang nghiên cứu."
Tư Hàn nhìn sang Hoàng Phong. "Liệu... cuốn sách có liên quan đến thế lực đó không?"
Hoàng Phong cứng người. "Nếu đúng như vậy, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra bí mật trong cuốn sách này, trước khi Hoàng Dục có thể khai thác nó."
Tư Hàn gật đầu, ý thức rõ rằng đây không chỉ là cuộc chiến giành ngai vàng nữa. Một cuộc chiến lớn hơn đang chờ họ, một cuộc chiến với những thế lực cổ xưa mà họ không thể hiểu hết.
---
Chương 26: Lời tiên tri và quyết định khó khăn
Ngày hôm sau, Tư Hàn tiếp tục nghiên cứu cuốn sách. Một lần nữa, anh lại thấy ánh sáng lóe lên từ những ký tự. Lần này, các ký tự không chỉ đơn giản là lời tiên tri mà còn hé lộ một địa điểm bí mật nằm trong sâu thẳm lãnh thổ vương triều. Đó là một ngôi đền cổ, nơi chứa đựng nguồn sức mạnh vĩ đại.
Tư Hàn quyết định kể với Hoàng Phong về điều này. Anh có cảm giác rằng nếu họ không nhanh chóng đi tìm ngôi đền đó, tất cả sẽ bị mất. Nhưng vấn đề không chỉ là tìm ngôi đền mà còn là quyết định liệu họ có đủ sức mạnh để đối mặt với những gì đang chờ đợi.
Hoàng Phong nắm tay Tư Hàn, nhìn thẳng vào mắt anh. "Ngươi có sẵn sàng không? Cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, và những kẻ thù chúng ta đối mặt sẽ rất nguy hiểm."
Tư Hàn mỉm cười nhẹ, ánh mắt kiên định. "Tôi sẵn sàng. Tôi đã không còn một mình nữa. Ngài và tôi sẽ cùng nhau bước qua tất cả."
---
Chương 27: Cuộc hành trình bắt đầu
Với quyết tâm tìm ra bí mật trong cuốn sách và ngăn chặn Hoàng Dục, Hoàng Phong và Tư Hàn bắt đầu cuộc hành trình đến ngôi đền cổ. Mỗi bước đi của họ đều đầy thử thách, không chỉ vì các cạm bẫy nguy hiểm mà còn vì những kẻ phản bội từ bên trong.
Họ phải đối mặt với những con quái vật gác cổng, những trận chiến ác liệt, và cả những âm mưu của những kẻ muốn lợi dụng sức mạnh của cuốn sách. Nhưng điều khiến cả hai không thể dừng lại chính là sự gắn kết ngày càng sâu sắc giữa họ.
Và cuối cùng, họ đến được ngôi đền cổ. Một không gian huyền bí, chứa đầy những ký tự cổ và di tích của một nền văn minh đã mất. Lúc này, Tư Hàn nhận ra rằng chính cuốn sách đã dẫn họ đến đây, và cũng chính cuốn sách sẽ giúp họ khám phá ra điều gì đó sâu xa hơn mà họ chưa từng tưởng tượng.
---
Chương 28: Ngôi đền cổ và bí mật bị chôn vùi
Tư Hàn và Hoàng Phong tiến vào ngôi đền cổ, không khí lạnh lẽo bao trùm xung quanh họ. Những bức tường đá cũ kỹ, phủ đầy rêu phong, từng bước đi của họ vang vọng trong không gian im lặng. Ánh sáng từ những ngọn đèn nhỏ trên tay hai người như le lói, chỉ đủ để chiếu sáng phần nào con đường u ám phía trước.
"Đây chính là nơi cuốn sách dẫn lối," Tư Hàn thì thầm, tay cầm chặt cuốn sách mà anh đã mang theo suốt cuộc hành trình.
Hoàng Phong nhìn quanh, đôi mắt cảnh giác. "Nếu đây là nơi Hoàng Dục muốn đến, chúng ta phải cực kỳ cẩn thận. Những thế lực cổ xưa không dễ dàng bị đánh bại."
Tư Hàn gật đầu. Anh cảm nhận rõ ràng rằng ngôi đền này không chỉ là một địa điểm cổ xưa; nó chính là nơi chứa đựng sức mạnh mà họ cần phải đối mặt. Một sức mạnh có thể thay đổi cả tương lai của vương triều này.
---
Chương 29: Cái giá của sự thật
Tư Hàn và Hoàng Phong tiếp tục bước sâu vào trong đền, cho đến khi họ đến một gian phòng rộng lớn. Phía trước họ, trên bức tường đá là một bức tranh khảm kỳ lạ, vẽ một hình tượng lớn – một con rồng khổng lồ đang quấn lấy một cuốn sách cổ.
Tư Hàn đứng trước bức tranh, lòng không khỏi dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Anh tiến lại gần, bàn tay lướt qua các ký tự trên bức tranh. Bỗng nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ phía bên trái, và một cửa đá khổng lồ bắt đầu mở ra.
"Chúng ta không phải là những người đầu tiên đến đây," Tư Hàn nói nhỏ, mắt sáng lên vì phát hiện mới. "Hoàng Dục chắc chắn cũng biết về nơi này."
Hoàng Phong nhíu mày. "Nếu hắn đã đến đây trước, thì chúng ta phải đối phó với hắn càng sớm càng tốt."
Khi cửa đá mở ra hoàn toàn, một không gian tối om hiện ra trước mắt họ, chỉ có những vệt sáng mờ ảo lấp lánh trên trần. Bước vào bên trong, họ thấy một bức tượng đá khổng lồ đứng giữa gian phòng. Đó là một con rồng bằng đá, mắt khảm đá quý sáng lấp lánh, miệng mở rộng, như thể muốn nuốt chửng tất cả.
"Đây là nơi chứa đựng sức mạnh mà Hoàng Dục muốn kiểm soát," Hoàng Phong khẽ nói.
Tư Hàn đứng im, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tượng. Anh có cảm giác rằng con rồng này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đơn thuần. Nó có thể chính là chìa khóa để mở ra bí mật mà họ đang tìm kiếm.
"Để biết được sự thật, chúng ta phải đánh thức nó," Tư Hàn thì thầm, rồi bắt đầu mở cuốn sách ra.
Khi anh lật trang sách, các ký tự trên đó lập tức phát sáng mạnh mẽ, chiếu sáng toàn bộ gian phòng. Đột nhiên, bức tượng rồng khổng lồ bắt đầu chuyển động. Những khối đá xung quanh vỡ vụn, và một tiếng rống mạnh mẽ vang lên trong không gian.
Cả hai người sững sờ. Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện từ phía sau. Hoàng Dục.
---
Chương 30: Đối đầu với Hoàng Dục
"Cuối cùng, các ngươi cũng đến," Hoàng Dục cười nhạt, bước ra từ bóng tối. "Ta biết các ngươi sẽ tìm đến đây, và giờ đây ta sẽ giành lấy sức mạnh này."
Tư Hàn nhìn Hoàng Dục, không giấu nổi sự tức giận trong ánh mắt. "Ngươi muốn sức mạnh của con rồng này để làm gì? Để chiếm lấy vương triều?"
"Không," Hoàng Dục đáp, ánh mắt lạnh lùng. "Ta muốn giải thoát cho thế giới này khỏi sự yếu đuối của các ngươi. Sức mạnh này sẽ giúp ta trở thành người thống trị vĩnh viễn."
Hoàng Phong bước lên, quyết liệt đối đầu với Hoàng Dục. "Ngươi không thể kiểm soát sức mạnh này. Nếu ngươi có thể, thì vương triều này đã không sụp đổ từ lâu."
Hoàng Dục cười nhạo. "Ngươi nghĩ sao? Các ngươi không biết gì về sức mạnh này. Đó không phải là một thứ có thể nắm bắt bằng sức mạnh đơn thuần. Nó cần một trái tim thuần khiết và kiên định, một người không chỉ tìm kiếm quyền lực, mà là một người có thể giải phóng tất cả."
Tư Hàn cảm nhận được những lời của Hoàng Dục. Có một phần trong anh bắt đầu hiểu rằng Hoàng Dục không chỉ là kẻ thù muốn giành quyền lực. Hắn đang tìm cách để giải phóng chính bản thân mình khỏi một thứ gì đó đã bị giam giữ lâu dài.
Ánh sáng từ cuốn sách càng lúc càng mạnh mẽ, chiếu sáng cả căn phòng. Tư Hàn không thể chần chừ thêm nữa. Anh đưa tay về phía con rồng đá, lòng quyết tâm đã rõ ràng. Cuốn sách và con rồng này không phải là công cụ của sự hủy diệt; chúng là chìa khóa để giải quyết bí mật mà cả vương triều này đang tìm kiếm.
Tư Hàn nhắm mắt, đọc một đoạn trong cuốn sách. Cả gian phòng như rùng mình, và một luồng sức mạnh khổng lồ bùng lên.
---
Chương 31: Sức mạnh của trái tim
Khi ánh sáng từ cuốn sách lụi tàn, tất cả im lặng. Con rồng đá ngừng chuyển động. Hoàng Dục ngã quỵ xuống đất, vẻ mặt đầy thất vọng. "Không... Không thể nào..."
Tư Hàn mở mắt, cảm giác sức mạnh trong anh đã thay đổi. Anh hiểu rằng để kiểm soát được sức mạnh này, không chỉ có trí tuệ và sức mạnh thể xác, mà phải là trái tim thuần khiết, không màng đến quyền lực.
"Hoàng Dục," Tư Hàn nói, ánh mắt không còn sự thù địch. "Sức mạnh này không phải của ngươi. Đó là thử thách dành cho những người có lòng nhân hậu và kiên định, không phải cho những kẻ chỉ biết tham lam."
Hoàng Phong tiến lại gần Tư Hàn, đặt tay lên vai anh. "Chúng ta đã thắng."
Tư Hàn mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng anh biết rằng đây không phải là kết thúc. Một thử thách mới sẽ luôn xuất hiện, và anh và Hoàng Phong sẽ phải đối mặt với chúng cùng nhau.
---
Chương 32: Những bí mật chưa được giải đáp
Mặc dù chiến thắng đã đạt được và Hoàng Dục đã bị đánh bại, Tư Hàn và Hoàng Phong không cảm thấy nhẹ nhõm. Họ biết rằng cuộc hành trình của mình không chỉ kết thúc ở đây, mà thực tế, tất cả mới chỉ bắt đầu. Vương triều cần được tái thiết, và sức mạnh của cuốn sách vẫn còn là một câu đố chưa được giải đáp hết.
Sau khi đưa Hoàng Dục trở về triều đình, Tư Hàn và Hoàng Phong quyết định quay lại ngôi đền để kiểm tra thêm những gì có thể học được từ nó. Ngôi đền giờ đây vắng lặng, không còn những cạm bẫy hay ánh sáng chói lòa nữa. Mọi thứ đã trở lại bình thường, như thể không có gì xảy ra.
Nhưng cuốn sách trong tay Tư Hàn vẫn không ngừng phát sáng. Mỗi khi anh lật qua một trang, những ký tự trong đó lại thay đổi, như thể chúng muốn truyền đạt một thông điệp gì đó. Những ký tự này không chỉ là phép thuật, mà là sự kết nối với những bí mật sâu xa hơn, những thứ mà Tư Hàn cảm thấy chưa thể hiểu hết.
"Hoàng Phong, ngươi có cảm thấy rằng cuốn sách này đang dẫn chúng ta đi theo một con đường mà chúng ta chưa từng nghĩ đến không?" Tư Hàn hỏi, mắt nhìn chăm chú vào những dòng chữ thay đổi trước mặt mình.
Hoàng Phong im lặng một lúc, rồi gật đầu. "Ta cảm nhận được. Sức mạnh của cuốn sách này không chỉ là một công cụ chiến đấu, mà là một thứ gì đó liên quan đến quá khứ, có thể là một phần lịch sử bị lãng quên của vương triều."
"Vậy chúng ta phải tìm hiểu nó sâu hơn," Tư Hàn nói, quyết tâm. "Bất cứ bí mật nào còn ẩn giấu, ta sẽ tìm ra."
---
Chương 33: Những ký ức xa xôi
Khi Tư Hàn lật một trang sách nữa, bất ngờ, một ánh sáng trắng từ cuốn sách tỏa ra mạnh mẽ. Ngay lập tức, một cánh cửa bí mật mở ra ngay dưới chân họ. Cánh cửa này, vốn bị che khuất từ lâu, dẫn đến một hầm ngầm sâu dưới lòng đất.
"Chúng ta phải xuống đó," Tư Hàn nói, nhưng sự lo lắng vẫn hiện rõ trong giọng nói của anh. Hoàng Phong nắm tay Tư Hàn, kéo anh lại gần.
"Ngươi không đơn độc. Ta sẽ ở bên cạnh ngươi," Hoàng Phong nói, ánh mắt dịu dàng nhưng cũng không kém phần kiên định.
Họ bước vào cánh cửa, và một không gian mới xuất hiện trước mắt họ. Đây là một căn phòng rộng lớn, nơi chứa đựng các bức tranh cổ và những di tích đã bị thời gian tàn phá. Ở giữa căn phòng là một chiếc bàn đá lớn, với một chiếc vòng cổ bằng vàng được khảm đá quý. Và trên đó, một dòng chữ khắc trên đá, đọc lên:
“Chỉ khi trái tim của người lựa chọn mở ra, sức mạnh thực sự sẽ được đánh thức.”
Tư Hàn cúi xuống nhìn chiếc vòng cổ, cảm thấy một sức mạnh kì lạ từ nó tỏa ra. Anh đưa tay lên cầm chiếc vòng, nhưng ngay lập tức, một ánh sáng chói lòa bao trùm cả không gian. Tư Hàn không thể làm gì ngoài việc nhắm mắt lại.
---
Chương 34: Cuộc đối thoại với quá khứ
Khi ánh sáng tan đi, Tư Hàn mở mắt ra, phát hiện mình không còn ở trong ngôi đền nữa. Thay vào đó, anh đang đứng ở một nơi rất khác — một nơi mà anh chưa từng thấy trước đây, nhưng lại cảm thấy rất quen thuộc. Xung quanh anh là một khu vườn rộng lớn, những tòa nhà cổ kính với kiến trúc khác biệt hoàn toàn với thế giới hiện tại.
Một giọng nói vang lên từ phía sau lưng anh. "Chào mừng, Doãn Tư Hàn."
Tư Hàn quay lại, và đứng trước anh là một người đàn ông với vẻ mặt hiền hòa, tóc dài bạc phơ, mặc trang phục cổ xưa. "Ngươi là ai?" Tư Hàn hỏi, nhưng cảm giác trong anh lại rất lạ lẫm, như thể anh đã gặp người này từ rất lâu rồi.
"Ta là người đã chứng kiến quá khứ của vương triều này. Và ngươi, Tư Hàn, chính là người sẽ nối tiếp số phận của nó," người đàn ông đáp, ánh mắt nhìn vào Tư Hàn đầy sự thấu hiểu. "Ngươi không chỉ là một kẻ bị xuyên không đến đây. Ngươi là người mang trong mình một sức mạnh mà ngay cả vương triều này cũng không thể đoán trước."
Tư Hàn cảm thấy lòng mình như chùng xuống. "Sức mạnh? Ý ngươi là gì?"
Người đàn ông mỉm cười, giọng nói đầy ẩn ý. "Sức mạnh không phải đến từ chiến tranh hay quyền lực. Nó đến từ việc ngươi hiểu được con đường của mình. Ngươi sẽ là chìa khóa để mở ra một kỷ nguyên mới. Nhưng để làm được điều đó, ngươi phải chấp nhận những gì đã được ghi trong vận mệnh."
Tư Hàn nhìn vào người đàn ông với ánh mắt nghi hoặc. "Chấp nhận những gì? Ngươi muốn nói gì?"
Người đàn ông không đáp, chỉ đưa tay lên, và một hình ảnh mờ ảo hiện ra trước mặt Tư Hàn — hình ảnh của một vương triều hùng mạnh đang rơi vào sự diệt vong. Từng người một, những người cầm quyền đều bị đẩy xuống, và vương triều trở thành một đống hoang tàn.
"Đây là tương lai nếu ngươi không thay đổi. Nhưng ngươi cũng có thể thay đổi nó, Tư Hàn. Hãy chọn con đường đúng đắn."
Tư Hàn cảm thấy nghẹt thở. "Con đường đúng đắn là gì? Làm sao tôi có thể thay đổi điều này?"
Người đàn ông nhắm mắt, rồi một giọng nói khác vang lên từ bên trong Tư Hàn, như một lời thì thầm từ quá khứ: "Sức mạnh không phải là thứ ngươi có thể kiểm soát. Nó là thứ sẽ kiểm soát ngươi, nếu trái tim ngươi không đủ mạnh mẽ."
---
Chương 35: Sự lựa chọn cuối cùng
Khi Tư Hàn tỉnh lại, anh thấy mình vẫn đứng trong ngôi đền cổ, tay vẫn nắm chặt chiếc vòng cổ. Hoàng Phong đang đứng cạnh anh, lo lắng nhìn vào đôi mắt của anh.
"Tư Hàn, ngươi không sao chứ?" Hoàng Phong hỏi, giọng đầy quan tâm.
Tư Hàn không đáp ngay, anh chỉ nhìn vào chiếc vòng cổ trong tay. Những gì anh đã thấy trong giấc mơ kia dường như không phải chỉ là một ảo giác. Tất cả đều là một phần của vận mệnh, một vận mệnh mà anh phải đối mặt, dù cho nó có khó khăn đến đâu.
"Hoàng Phong, tôi nghĩ tôi đã hiểu. Đây là sự lựa chọn cuối cùng của chúng ta," Tư Hàn nói, giọng đầy kiên quyết. "Chúng ta phải quyết định ngay bây giờ, trước khi quá muộn."
Hoàng Phong nhìn anh, ánh mắt không chỉ là sự đồng cảm, mà còn là sự gắn kết vững chắc. "Vậy chúng ta sẽ đi cùng nhau, cho dù phải đối mặt với bất cứ thử thách nào."
Tư Hàn mỉm cười nhẹ, và lần đầu tiên, anh cảm thấy một sức mạnh vô hình từ trong trái tim mình. Anh không còn đơn độc nữa. Cùng với Hoàng Phong, anh sẽ bước đi trên con đường khó khăn, nhưng là con đường mà họ tự chọn.
---
Chương 36: Hành trình cuối cùng
Sau khi rời khỏi ngôi đền, Tư Hàn và Hoàng Phong biết rằng họ không còn nhiều thời gian. Những gì họ khám phá ra chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Vận mệnh vương triều, sức mạnh của cuốn sách, và mối liên hệ giữa họ với quá khứ – tất cả vẫn còn mơ hồ.
Trở về triều đình, họ đối mặt với sự hỗn loạn. Hoàng Dục, dù đã bị bắt giữ, vẫn còn những thuộc hạ trung thành trong triều. Những âm mưu lật đổ và tranh giành quyền lực đang dần leo thang.
"Tư Hàn, nếu chúng ta không hành động sớm, tất cả những gì chúng ta đã cố gắng sẽ tan thành mây khói," Hoàng Phong nói, ánh mắt nghiêm nghị.
Tư Hàn gật đầu. "Ta biết. Nhưng để giải quyết vấn đề này, chúng ta cần hiểu rõ hơn về sức mạnh thực sự của cuốn sách. Nó không chỉ là một công cụ, mà còn là chìa khóa mở ra bí mật bị lãng quên."
---
Chương 37: Bí mật cuối cùng của cuốn sách
Tư Hàn dành nhiều ngày để nghiên cứu cuốn sách, cố gắng giải mã những ký tự bí ẩn xuất hiện sau khi rời khỏi ngôi đền. Hoàng Phong luôn ở bên cạnh anh, hỗ trợ trong mọi việc.
Một đêm, khi Tư Hàn lật đến trang cuối cùng, một luồng sáng mạnh mẽ phát ra từ cuốn sách, bao trùm toàn bộ căn phòng. Cả hai bị kéo vào một không gian kỳ lạ, nơi mọi thứ đều là hư vô.
Một giọng nói vang lên, trầm ấm và đầy uy lực:
"Ngươi đã đến được đây, Doãn Tư Hàn. Nhưng liệu trái tim ngươi đã sẵn sàng đối mặt với sự thật?"
Tư Hàn ngước nhìn quanh, giọng kiên định: "Ta đã sẵn sàng. Hãy cho ta biết tất cả."
Hình ảnh trước mặt anh biến đổi, hiện lên một cảnh tượng về quá khứ. Một vương triều hùng mạnh từng thống trị vùng đất này, nhưng rồi bị hủy hoại bởi tham vọng của những kẻ cầm quyền. Cuốn sách mà Tư Hàn đang giữ chính là một phần linh hồn của vị vua cuối cùng, người đã phong ấn sức mạnh này để ngăn nó rơi vào tay kẻ xấu.
"Ngươi là người được chọn," giọng nói tiếp tục. "Không phải để sử dụng sức mạnh, mà để bảo vệ nó. Nếu sức mạnh này bị giải phóng sai cách, không chỉ vương triều mà cả thế giới sẽ rơi vào hỗn loạn."
Hoàng Phong nắm chặt tay Tư Hàn. "Chúng ta sẽ bảo vệ nó. Ta sẽ luôn ở bên ngươi, bất kể điều gì xảy ra."
Tư Hàn gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. "Hãy cho ta biết cách để phong ấn sức mạnh này mãi mãi."
---
Chương 38: Lời nguyền của sự hy sinh
Để phong ấn sức mạnh, Tư Hàn phải thực hiện một nghi lễ cổ xưa. Nhưng cái giá để thực hiện nghi lễ là rất lớn: một phần linh hồn của anh sẽ bị phong ấn cùng cuốn sách, mãi mãi kết nối với sức mạnh này.
Khi biết được điều đó, Hoàng Phong lập tức phản đối. "Không được! Ngươi không thể hy sinh bản thân mình như vậy!"
Tư Hàn mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn Hoàng Phong. "Ta không coi đây là sự hy sinh. Đây là trách nhiệm của ta. Nếu không làm điều này, tất cả những gì chúng ta bảo vệ sẽ sụp đổ."
Hoàng Phong nắm chặt tay anh, đôi mắt đỏ hoe. "Nếu ngươi nhất định phải làm, thì ta sẽ đi cùng ngươi. Ta sẽ không để ngươi đối mặt với điều này một mình."
Tư Hàn khẽ lắc đầu. "Ngươi không thể. Nhưng ta hứa, dù ở đâu, ta sẽ luôn bên cạnh ngươi."
---
Chương 39: Phong ấn sức mạnh
Nghi lễ được thực hiện tại ngôi đền cổ, nơi mọi chuyện bắt đầu. Tư Hàn đặt cuốn sách lên bàn đá và bắt đầu đọc những câu thần chú bằng ngôn ngữ cổ. Ánh sáng bao trùm cả ngôi đền, và những ký tự trên cuốn sách bắt đầu phát sáng rực rỡ.
Khi câu thần chú cuối cùng được đọc lên, một luồng sức mạnh khổng lồ bùng nổ, cuốn lấy Tư Hàn. Anh cảm thấy linh hồn mình dần bị hút vào cuốn sách, nhưng đồng thời, một cảm giác thanh thản lan tỏa trong lòng.
"Tư Hàn!" Hoàng Phong hét lên, lao đến bên anh, nhưng bị một kết giới vô hình ngăn lại.
Tư Hàn quay lại nhìn Hoàng Phong, nở một nụ cười dịu dàng. "Phong, ta hứa, ta sẽ không rời xa ngươi. Hãy sống tiếp và bảo vệ những gì chúng ta đã xây dựng."
Và rồi, ánh sáng chói lòa bao trùm tất cả.
---
Chương 40: Kết thúc và khởi đầu
Khi ánh sáng tan biến, cuốn sách nằm im lặng trên bàn đá, không còn phát sáng nữa. Tư Hàn biến mất, nhưng Hoàng Phong biết rằng anh vẫn ở đâu đó, tồn tại cùng sức mạnh này.
Hoàng Phong trở về triều đình, tiếp tục vai trò của mình, lãnh đạo vương triều vượt qua thời kỳ hỗn loạn. Trong trái tim anh, Tư Hàn luôn sống mãi – không chỉ là người bạn đồng hành, mà là nguồn sức mạnh vô hình, hướng dẫn anh trong mọi quyết định.
Mỗi lần nhìn lên bầu trời đầy sao, Hoàng Phong lại thì thầm:
"Tư Hàn, ta vẫn đang bước tiếp, vì chúng ta, vì lời hứa của ngươi."