Cảnh 1: Thế giới hiện tại
Mai trong thế giới hiện đại
Bối cảnh: Một phòng tập bắn súng hiện đại với công nghệ tối tân. Mai đứng giữa phòng, súng trên tay, ánh mắt tập trung. Các bia đạn liên tiếp bị bắn trúng chính giữa, phát ra âm thanh "đinh" rõ ràng.
Mai (độc thoại):
"Chiến tranh... chỉ thấy qua phim ảnh, tài liệu. Nhưng không hiểu sao mình lại cảm nhận được nó như chính ký ức của mình."
Mai cất súng, nhặt lên chiếc đĩa DVD có tựa đề "Những ngày tháng không quên" – một bộ phim tài liệu về cuộc kháng chiến chống Pháp.
Bạn của Mai (xuất hiện):
"Mai, cậu xem đi xem lại mấy thứ này mãi không chán à? Cứ như cậu sống trong thời đó ấy."
Mai (mỉm cười, nhẹ nhàng đáp):
"Biết đâu được. Đôi khi mình ước có thể sống trong thời đó, chiến đấu vì thứ gì đó thật sự ý nghĩa."
Cảnh 2:Xuyên không
Bối cảnh: Tối muộn. Mai trở về căn hộ, mệt mỏi nằm xuống giường sau buổi tập luyện. Khi ngủ, một ánh sáng lạ bao phủ căn phòng.
Mai giật mình tỉnh dậy, cảm giác cơ thể như không thuộc về mình. Cô thấy mình trong một căn nhà tranh cũ kỹ, trên người là bộ áo bà ba sờn cũ.
Mai nhìn vào chiếc gương nhỏ đặt bên góc phòng và hét lên:
Mai: "Gì đây?! Đây không phải là mình! Chuyện gì đang xảy ra?!"
---
PHẦN GIỮA
Cảnh 3: Lài và giấc mơ bị ngăn cản
Bối cảnh: Nhà của Lài. Mai (trong thân xác của Lài) bị cha mẹ trách mắng dữ dội.
Cha của Lài:
"Con là con gái, việc gì phải dấn thân vào nơi chết chóc? Ở nhà lo chuyện gia đình là đủ rồi!"
Mai (trong thân xác Lài, tức giận phản kháng):
"Nhưng nếu ai cũng nghĩ vậy thì ai sẽ đứng lên bảo vệ đất nước? Con không thể ngồi yên nhìn giặc xâm lược đất của mình!"
Mẹ của Lài (rưng rưng):
"Lài ơi, con có nghĩ đến cha mẹ không? Nếu con có mệnh hệ gì, chúng ta biết sống sao đây?"
Mai im lặng. Trong lòng cô trỗi dậy ký ức của Lài – những ước mơ lớn lao và khát khao tự do.
Cảnh 4: Thử thách đầu tiên
Bối cảnh: Một khu rừng nhỏ, nơi các chiến sĩ đang huấn luyện. Mai (trong thân xác Lài) đứng trước một khẩu súng trường cổ lạc hậu.
Chỉ huy:
"Cô gái, cầm súng lên, nhắm và bắn! Nếu không bắn được, cô không nên ở đây."Mai, vốn là tay bắn súng chuyên nghiệp, cố gắng điều chỉnh nhưng nhanh chóng nhận ra khẩu súng này không dễ thao tác như súng hiện đại. Cô bắn trượt nhiều lần, bị đồng đội xì xào.
Mai (tự nhủ):
"Mình đã từng bắn hạ những mục tiêu nhỏ nhất, chẳng lẽ lại thua ở đây sao?"
Sau nhiều lần tập luyện, Mai dần làm chủ khẩu súng. Những phát bắn sau trở nên chính xác hơn, khiến đồng đội kinh ngạc.
Một chiến sĩ (ngạc nhiên):
"Lài, em học nhanh thật. Chưa ai bắn chuẩn như em sau thời gian ngắn như vậy!"
Mai (mỉm cười):
"Chỉ là tôi không cho phép mình thất bại thôi."
Cảnh 5: Tình bạn và tình yêu
Bối cảnh: Trong một lần hành quân, Mai gặp Hoàng – một chiến sĩ cách mạng trẻ tuổi, luôn lạc quan dù đối mặt với hiểm nguy.
Hoàng (cười nhẹ):
"Lài, em không giống ai cả. Ở em có điều gì đó đặc biệt – một sự can đảm mà anh chưa từng thấy."
Mai:
"Vì em không chỉ sống cho bản thân mình. Em sống cho những người đã ngã xuống, và cho cả những người ở lại."
Cả hai dần gắn bó, chia sẻ những câu chuyện về quê hương, gia đình và khát vọng chiến thắng.
ĐỈNH ĐIỂM
Cảnh 6: Hy sinh vì đồng đội
Bối cảnh: Một trận phục kích đầy hiểm nguy. Địch bao vây đội quân cách mạng.
Hoàng quyết định làm mồi nhử để đồng đội có thể rút lui an toàn. Anh quay lại, ném lựu đạn vào kẻ thù, nhưng bị trúng đạn và bom phát nổ.
Mai (gào thét):
"Hoàng! Anh làm gì vậy?! Đừng mà!"
Đồng đội kéo Mai đi, nhưng ánh mắt cô không rời khỏi Hoàng – người đang gục ngã trong khói bụi.
Mai rút lui an toàn cùng đội, nhưng nỗi đau mất Hoàng khiến cô ngã quỵ.
KẾT THÚC
Cảnh 7: Trở về hiện tại
Bối cảnh: Mai tỉnh dậy trên giường ở thế giới hiện đại. Cô nhìn quanh, mọi thứ vẫn như cũ, nhưng tâm hồn cô đã thay đổi.
Cô quyết định làm một bộ phim tài liệu về những người như Lài và Hoàng – những anh hùng thầm lặng.
Mai (độc thoại):
"Lài, tôi không biết cô còn nghe tôi không. Nhưng tôi sẽ kể câu chuyện của cô. Để cả thế giới biết rằng những hy sinh ấy không bao giờ vô nghĩa."
Cảnh cuối
Bối cảnh: Rạp chiếu phim. Bộ phim tài liệu của Mai kết thúc, khán giả xúc động rơi nước mắt.
Mai mỉm cười, nhìn thấy bóng dáng Lài mờ ảo gật đầu tán thưởng từ xa.
Sau buổi chiếu, Mai gặp Hùng – một người có ngoại hình giống Hoàng, đang xúc động nói với cô:
Hùng:"Cảm ơn chị vì đã kể câu chuyện này. Nó không chỉ là một bộ phim, mà là một phần lịch sử cần được sống mãi."
Mai (nhẹ mỉm cười, trong lòng ấm áp):
"Không chỉ lịch sử, mà là những con người đã làm nên lịch sử."
Phim khép lại, ánh sáng từ màn hình nhạt dần. Tựa đề "Xuyên Thời Chiến" hiện lên.