_CHIẾM HỮU_
Trong căn biệt thự lớn nằm giữa khu ngoại ô yên tĩnh, nơi tưởng chừng như chỉ có ánh sáng của sự giàu sang và quyền lực, một câu chuyện đầy mâu thuẫn giữa hai con người đối lập bắt đầu.
Khi Minh – một CEO trẻ, lạnh lùng, và đầy tham vọng – lần đầu gặp Duy, cậu sinh viên năm cuối khoa kiến trúc, mọi thứ đã thay đổi. Minh không tin vào tình yêu, càng không tin rằng mình có thể bị thu hút bởi một người đàn ông. Nhưng Duy, với ánh mắt ngây thơ và nụ cười dịu dàng, khiến Minh cảm thấy một thứ mà anh chưa bao giờ cảm nhận được: sự yếu mềm trong trái tim.
_CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH_
Duy chỉ muốn làm thêm để kiếm tiền trang trải học phí, và công việc trợ lý tạm thời tại công ty của Minh có vẻ là một lựa chọn tốt. Nhưng cậu không ngờ, vị CEO ấy lại là người sẽ thay đổi cả cuộc đời mình.
“Cậu nghĩ cậu đủ khả năng làm trợ lý cho tôi à?” Minh hỏi, giọng lạnh lẽo. Ánh mắt anh quét qua từng đường nét trên khuôn mặt Duy, khiến cậu bất giác run rẩy.
“Tôi... tôi sẽ cố gắng hết sức,” Duy đáp, giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy quyết tâm.
Minh không trả lời, chỉ khẽ nhếch môi, ra hiệu cho cậu rời đi. Ngay từ giây phút đó, Duy đã lọt vào tầm ngắm của Minh, như một con nai lạc giữa rừng sâu, không hay biết rằng mình sắp đối mặt với một con sói đầy nguy hiểm.
_SỰ CHIẾM HỮU BẮT ĐẦU_
Minh không ngần ngại sử dụng quyền lực của mình để giữ Duy bên cạnh. Anh giao cho cậu những công việc nặng nhọc, buộc cậu làm thêm giờ chỉ để được nhìn thấy cậu lâu hơn. Duy nhiều lần muốn từ bỏ, nhưng mỗi khi cậu nói ra ý định, Minh chỉ cần một câu:
“Nếu cậu dám rời đi, tôi sẽ khiến cậu không tìm được công việc nào khác.”
Duy không hiểu vì sao Minh lại khắc nghiệt với mình như vậy. Cậu chỉ nghĩ rằng anh ghét cậu. Nhưng thực tế, Minh đang dần bị sự chiếm hữu trong lòng mình điều khiển. Anh không muốn bất kỳ ai khác có cơ hội đến gần Duy, càng không muốn cậu rời xa mình.
Một đêm nọ, khi Duy ở lại công ty muộn, Minh bước vào văn phòng cậu, ánh mắt tối lại.
“Duy, tại sao cậu cứ cố gắng làm trái ý tôi?” Minh hỏi, giọng trầm khàn.
“Tôi chỉ muốn làm tốt công việc của mình. Nhưng anh cứ khiến mọi thứ khó khăn hơn,” Duy đáp, ánh mắt chứa đầy tổn thương.
Minh tiến lại gần, đặt tay lên vai Duy, ánh mắt cháy bỏng đầy chiếm hữu. “Cậu không hiểu sao? Tôi không cần cậu làm tốt công việc. Tôi chỉ cần cậu... ở bên tôi.”
Duy sững sờ. Trái tim cậu đập loạn nhịp, không biết vì sợ hãi hay vì điều gì khác.
_NHỮNG TỔN THƯƠNG VÀ SỰ THA THỨ_
Thời gian trôi qua, Duy bắt đầu nhận ra rằng Minh không hoàn toàn là người tàn nhẫn như anh thể hiện. Đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một người đàn ông cô độc, luôn che giấu nỗi đau và sự trống rỗng. Minh từng chịu nhiều tổn thương từ gia đình, khiến anh không tin vào tình yêu và luôn muốn kiểm soát mọi thứ xung quanh mình.
Duy dần cảm thấy thương hại Minh, rồi tình cảm ấy biến thành thứ gì đó sâu sắc hơn. Cậu không còn né tránh Minh, nhưng cũng không dễ dàng chấp nhận anh.
“Một mối quan hệ không thể xây dựng trên sự chiếm hữu, Minh à,” Duy nói.
“Vậy cậu muốn tôi làm gì? Buông tay cậu sao? Đừng hòng,” Minh đáp, ánh mắt kiên quyết.
Duy bật cười nhẹ. “Vậy anh cần học cách yêu, thay vì chỉ kiểm soát.”
_HAPPY ENDING_
Từ những lời của Duy, Minh dần thay đổi. Anh học cách lắng nghe, tôn trọng cảm xúc của Duy, và thể hiện tình yêu một cách dịu dàng hơn. Mối quan hệ của họ không còn là sự kiểm soát một chiều, mà trở thành sự gắn bó chân thành.
Một buổi chiều hoàng hôn, Minh đưa Duy đến một căn nhà nhỏ bên bờ biển – nơi anh đã bí mật chuẩn bị từ lâu.
“Duy, đây là nơi tôi muốn sống cùng cậu, nếu cậu đồng ý,” Minh nói, giọng trầm ấm.
Duy nhìn Minh, ánh mắt dịu dàng. “Minh, anh không cần phải kiểm soát tôi để giữ tôi bên cạnh. Tôi sẽ ở đây, không phải vì anh ép buộc, mà vì tôi cũng yêu anh.”
Lần đầu tiên, Minh mỉm cười thực sự, và họ trao nhau nụ hôn dưới ánh hoàng hôn, khép lại một câu chuyện tình yêu đầy sóng gió nhưng cũng tràn ngập hạnh phúc.