Minh Phong:Cô..cô ta dám ư
Nhật Thư:HN cj ấy lạ v,ko lẽ là do em
(Giả vờ khóc)
Minh Phong:Em mặc kệ cô ta đi,tí là hết thui à
Nhật Thư:Nhm em sợ
Minh Phong:em sợ j chứ cs ah ở đây rùi nè
(Phong ôm Thư vào lòng và an ủi)
"Phía bên Uyển Nhi"
Uyển Nhi:Các ngươi cứ HP đi để rùi xem các người hp được bao lâu
Minh Phong:em đỡ hơn chx
Nhật Thư:em đỡ rồi
Minh Phong:Em đứng thử xem ổn chx
Nhật Thư:Dạ
(Đứng v được nhm cố tình ngã vào người Phong)
Nhật Thư:Á~
Minh Phong:(Đỡ)em cs sao ko
Nhật Thư:Em đau quá à
(Ko động tác thừa bế Thư lên tay và vào phòng của Nhi)
Uyển Nhi:Các người vào đây lmj hả, biến ra ngoài mau lên
Minh Phong: Nhật Thư đang bị thương tạm thời cô để cô ấy ở phòng này đi
Uyển Nhi: Tôi ko cho đấy
Minh Phong:Cô đừng cs ích kỉ như v(Hét lớn)
Nhật Thư:Thui ạ, nếu cậu ko nhường thì e đi phòng khác nên ah với cậu ấy đừng cs cãi nhau
Minh Phong:Cô thấy chx,cô như v mà Thư còn xin cho cô,còn cô chả mún nói
Uyển Nhi:Thế ah nhường phòng ah cho cô ta đi
Minh Phong:Cô bị điên à, phòng của tui là con Trai sao cho nữ ở được
Uyển Nhi:V tại sao tôi phải nhường phòng cho cô ta
Minh Phong:Vì cô ấy là bn của cô
Uyển Nhi:Bn chứ ko phải người thân mà nhường phòng như v
(Phong từ từ bỏ Thư để lên giường)
"Chát""Đánh vào mặt của Uyển Nhi"
Minh Phong:Cô dám nói thử nữa ko hả?
Uyển Nhi:(Tức giận)ah lmj v?Ai cho ah dám đánh tôi chứ
Minh Phong:Ai biểu cô ko nghe lời
Uyển Nhi:Ah là j chứ
Minh Phong:Tôi Là vị hôn phu của cô
(Cuời khinh)
Uyển Nhi:hôn phu,mà ah lại đi bênh ngk mà ko tin tôi ư
"Tức giận đến khóc".
Hết phần 4.