Nguyễn Quang Anh là một thẩm phán trẻ tuổi, tài năng và chính trực. Anh luôn tin tưởng vào công lý, rằng mọi kẻ phạm tội đều phải trả giá cho hành động của mình. Trong suốt nhiều năm làm việc, anh đã xử lý hàng trăm vụ án, nhưng không vụ nào khiến trái tim anh chao đảo như vụ án của Hoàng Đức Duy.
Duy là một tội phạm có tiếng trong giới xã hội đen, nhưng ẩn sâu bên trong, hắn là một con người đầy mâu thuẫn. Khi Quang Anh nhận vụ án của Duy, những tài liệu về quá khứ của anh ta đã khiến anh không khỏi suy nghĩ. Duy lớn lên trong một gia đình nghèo khó, cha mẹ mất sớm, phải sống trong cảnh bần hàn và bị xã hội ruồng bỏ. Duy đã từng mơ ước trở thành một nhạc sĩ, nhưng cuộc đời lại đẩy anh vào con đường tội lỗi.
Ngày Duy đứng trước tòa, ánh mắt anh đầy sự giằng xé. Không phải vì sợ hãi, mà vì anh biết mình không thể trốn tránh số phận. Duy ngước lên, nhìn thẳng vào Quang Anh. "Nếu anh là tôi, anh sẽ làm gì?" câu hỏi vang vọng trong không gian, khiến Quang Anh lặng người.
Duy đã phạm tội. Anh ta là kẻ cầm đầu một băng nhóm buôn lậu, từng gây ra cái chết của nhiều người vô tội. Nhưng trong mắt Duy, Quang Anh thấy một nỗi đau mà anh chưa từng gặp ở bất kỳ ai.
Phiên tòa kéo dài hàng tuần, mỗi lời khai, mỗi bằng chứng như một mũi dao đâm vào trái tim Quang Anh. Anh biết mình không thể để cảm xúc chi phối, nhưng làm sao có thể phớt lờ những gì anh cảm nhận?
Cuối cùng, phán quyết được đưa ra. Duy bị tuyên án tử hình. Khi bản án được đọc lên, Duy chỉ mỉm cười, một nụ cười đau đớn nhưng bình thản. Trước khi rời khỏi phòng xử án, Duy quay lại nhìn Quang Anh lần cuối.
"Anh là một thẩm phán tốt. Nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng chỉ có trắng và đen. Nếu có kiếp sau, hy vọng chúng ta có thể gặp nhau trong một hoàn cảnh khác."
Lời nói ấy cứ vang vọng trong đầu Quang Anh suốt nhiều ngày sau đó. Anh mất ngủ, bị ám ảnh bởi ánh mắt của Duy, bởi câu chuyện của anh ta.
Ngày Duy bị hành quyết, Quang Anh đứng từ xa nhìn bóng dáng gầy gò bị áp giải. Anh không rơi nước mắt, nhưng trái tim như vỡ tan.
Câu chuyện khép lại, nhưng trong lòng Quang Anh, Duy không bao giờ biến mất. Một tội phạm, một thẩm phán, hai con người ở hai đầu chiến tuyến, nhưng lại chung một nỗi đau: nỗi đau của những con người bị định mệnh tước đi quyền lựa chọn.
Và khi đêm xuống, Quang Anh vẫn thường nghe thấy tiếng thì thầm của Duy trong giấc mơ: "Nếu anh là tôi, anh sẽ làm gì?"