Tại miền đông sa mạc xa xôi, Valhein thống lĩnh quân đoàn Thợ diệt quỷ tiến vào vùng chiến được vài tuần lễ.
Quân đội liên minh tác chiến tại hai miền nam bắc đã dồn toàn bộ binh lực lên tiền tuyến với tư thế quyết chiến nhằm đánh bại hai cánh quân chủ lực của phe bóng tối. Là thống soái của liên quân, chiến lược mà Thane đề ra chính là chiến lược có thể dẫn đến chiến thắng nhanh nhất. Nhưng khi Murad đưa tin tình báo biến động bất ngờ từ sa mạc về mà cả liên minh không thể điều thêm được một đạo quân tiếp ứng hỗ trợ.
Rơi vào đường cùng, Liên bang Tự do, Vương quốc Norman và Ma pháp nghị viện cùng thống nhất lập ra một nhánh quân đội khác mang tên: Quân đoàn diệt quỷ. Họ sẽ tiếp nhận sứ mệnh cao cả này. Theo ghi chép của sử sách, vốn là nhiệm vụ của quân đoàn này chính là phản ứng nhanh và tinh nhuệ giống hệt quân đoàn Thợ săn quỷ — sở trường của họ là thích khách, ám sát, tiêu diệt, kết liễu gián điệp của địch. Nhưng theo vận mệnh an bài, nhánh quân đội này đã hiên ngang bước ra chiến trường chính diện.
“Địch đông ta ít, địch sáng ta tối, địch tạp ta tinh”. Phòng ngự bị động sớm muộn cũng bị đánh tan; chủ động tấn công còn tăng thêm vài phần cơ hội chiến thắng.” Sau khi phân tích toàn bộ chiến trường, Valhein đã quán triệt tư tưởng chiến thuật. Tuy quân đoàn Thợ diệt quỷ có những người lính tinh nhuệ, trang bị tối tân. Tuy vậy đây không phải là quân đội viễn chinh thường quy có thể đánh lâu dài. Nhất là sau khi xâm nhập vào lòng địch cộng thêm khuyết điểm thiếu viện trợ, do đó giáp trụ và vũ khí được trang bị tận răng lại biến thành một phần gánh nặng.
Trong cuộc họp tướng lĩnh, chiến thuật đề xuất của Valhein đạt được tán thành toàn diện. Người từng là quan chỉ huy của Valhein, Violet — hiện tại là một chiến binh tự do – cũng tán thành cái nhìn của chàng.
“Thật không ngờ, tiểu tử lỗ mãng năm đó nay đã trở thành một tướng quân xuất sắc.” Violet đùa cợt nói.
Lúc này trong trướng bồng nghị sự chỉ còn hai người. Là chiến hữu lâu năm sát cánh, nhìn Valhein đang xoa xoa khuôn mặt có chút mệt mỏi, Violet hiểu được đây là thói quen của chàng — thư giãn để giải tỏa áp lực.
“Để có thể thống lĩnh cánh quân này, cũng thật không dễ dàng a!” Violet thu lại bộ mặt cười đùa, giọng nói chuyển thành ôn hòa hiền dịu hiếm thấy. Câu nói của nàng tựa như an ủi Valhein, cũng chính là đang tự hỏi chính mình.
“So với tỷ và lão đầu tử, ta còn kém xa.” Nói đến đây, Valhein lại nở nụ cười anh tuấn, “Nhớ năm xưa, tỷ nhàn đến mức ngày ngày tô vẽ móng tay, vẽ lông mày, chuốt lông mi, vậy mà cũng đưa được quân đoàn chúng ta trở thành Liên bang đệ nhất quân. Thật là không tưởng!”
“Nói nhảm, nếu lão nương không xuất ngũ thì ngươi còn lâu mới có cơ hội thăng chức!” Trước mặt Valhein, Violet cuối cùng cũng không nhịn được mà lộ ra bản tính.
“Thực sự ta rất sợ.” Valhein dường như không nghe thấy lời nói vừa rồi của Violet mà tiếp tục tự nói tự nghe: “Tuy mọi người đều đồng ý tán thành đánh theo chiến thuật của ta nhưng ta vẫn lo lắng. Dưới tình huống ác liệt như vậy, cánh quân đơn bạc này thâm nhập vào lòng địch, vạn nhất nếu có sai sót gì, vậy sẽ trở thành vạn kiếp bất phục, toàn quân bị diệt. Ta không sợ chết, tỷ cũng biết đấy, từ ngày tòng quân, ta đã viết xong di thư của mình. Cái ta sợ chính là các huynh đệ vì quyết sách sai lầm của ta mà chết. Sau lưng bọn họ chính là gia đình, người thân, không giống ta và tỷ — đều là cô nhi.”
“Đừng tự tăng thêm áp lực cho chính mình. Đệ là tướng quân, mục tiêu quan trọng nhất chính là đánh thắng trận chiến này, thậm chí dù có trải qua nguy hiểm và hi sinh mất mát thì đệ cũng không thể chi phối được điều này. Đệ cần học cách tiếp nhận vấn đề.” Violet dừng một chút lại nói tiếp: “Từ khởi đầu cho đến nay, đệ làm rất tốt. Nếu như đổi thành ta và lão đầu tử cũng không thể làm tốt hơn được.”
“Cảm ơn.” Valhein nhẹ giọng nói: “Cảm ơn sự an ủi của tỷ cũng như việc tỷ đồng ý quay lại giúp đỡ.”
“Không phải già mồm?” Violet giơ tay đập nhẹ vào lưng Valhein, “lão nương là nhận tiền mới làm việc đấy.”
Mắt nhìn Violet rời khỏi trướng bồng, Valhein nhấc tay phải lên làm một kiểu chào kính lễ theo nghi thức quân đội. Chàng biết, chỉ có tiền lương lính đánh thuê sẽ không thể nào mời được Violet quay lại tham chiến. Đây chẳng qua là cách nói giảm nói tránh của nàng để nhằm che giấu đi tính cách ngoài lạnh trong nóng của Violet – nữ tướng quân, chiến binh trọng tình trọng nghĩa. Người có linh hồn, quân có quân hồn. Mỗi một chiến binh đi ra từ quân đoàn Thợ săn quỷ đều không bao giờ quên sứ mệnh quang vinh cao cả của mình. Đó chính là linh hồn mãi mãi tồn tại trong quân!
“Bao đêm không nhắm mắt, chúng ta là chiến binh săn lùng ác ma.”
“Thân mang kiếm sắc, chúng ta chặt đứt yết hầu của ác quỷ.”
“Sau lưng là chiến hữu, chúng ta cùng đối mặt với kẻ thù.”
“Quyết tiến không lùi, chúng ta dùng sinh mệnh xông pha tiền tuyến!”
Valhein đọc lời thề danh dự xuất xứ từ quân đoàn Thợ săn quỷ. Từ ngàn năm về trước, nhân loại từ yếu nhược nay đã trở nên hùng mạnh — dám chính diện đối chiến với ác quỷ.
“Những nơi hắc ám xâm lăng, đều là chiến trường của ta!”