Anh và em đã từng có một tình yêu rất đẹp, nhưng.. Tất cả chỉ là đã từng thôi...
...
Ngta thường nói tình yêu tuổi học trò luôn là tình yêu đẹp nhất, anh và em cũng có một tình yêu như vậy...
...
Q.anh : ờmm, anh, anh thích em, em làm ngyeu anh nha!
Đ.duy : ừm, đồng ý..! //hôn má anh//
Lời tỏ tình ấy đã đưa anh và em qua rất nhiều cung bậc cảm xúc!
...
Cảm giác tình yêu thời học trò nó vui lắm, nào là mỗi sáng đèo nhau tới trường, là những hộp sữa, ổ bánh mì kh bt từ khi nào đã có trên bàn, là những mẩu giấy chuyền nhau trong h học, là những lần nắm tay dưới bàn, là đôi khi bị giáo viên nhắc nhở vì nch riêng... Nchung tình yêu thời đó chỉ có học tập, đi chơi cùng nhau, trò chuyện kh bt sáng tối, kh có một chút bận tâm hay suy nghĩ tiêu cực.
...
Đến khi ra trường, hai ng có công vc ổn định nh tình yêu kh đổi. Khoảng 2 năm sau anh chính thức rước em về dinh.
Tình yêu của họ khiến ai nhìn vào cx mong đc như vậy, ai cx khen ngợi tình yêu của họ.
...
Vào hôm ấy anh tăng ca ở công ty, em vì bị cảm nên ở nhà, anh cx cố gắng lm nhanh để về với em.
*ting*
💬Đ.duy : anh ơii, em đi mua thuốc đc khumm?
💬Q.anh : thôi đừng, ở nhà đi, anh mua cho
💬Đ.duy : nh trong nhà bí lắmmm, muốn ra ngoàiiiii, cho em đi điiiii
💬Q.anh : ...
💬Đ.duy : cho đi đi màaaaaaaaaaa:<
💬Q.anh : ừmmm... Th đc r, nhớ cẩn thận, tr đang mưa cầm ô đi
💬Đ.duy : hehe, Duy đi đâyy:33
💬Q.anh : nhớ cẩn thận!
_Đức Duy đã 💗 tn của bn_
Anh cười rồi làm vc tiếp, nh anh đâu ngờ đc, đó là đoạn tn cuối cùng giữa anh và em...
*tiếng chuông điện thoại*
*nhấc máy*
📱Q.anh : về r hả, uống thuốc chưa?
📱??? : à, alo anh có ph ng nhà của Hoàng Đức Duy kh ạ?
📱Q.anh : .. À, tôi là ng nhà của Duy, có chuyện gì sao?
📱??? : tôi đến từ bệnh viện ***, cậu Hoàng Đức Duy bị tai nạn, do mất máu qu nh nên đã tử vong, mời anh đến nhận xác và giấy báo tử của ng nhà..
📱Q.anh : ... Đc, tôi đến ngay...
*tút tút*
Anh liền vội vã ra xe lao đến bệnh viện, trên đg anh vừa đi vừa tự trách mình "đáng lẽ kh nên cho em ấy đi, đáng lẽ ph cản em ấy chứ, s m ngu thế rhy ơi"
Nhma đâu có cái gì là báo trc đc đâu...
...
Nhìn khuôn mặt từng tươi cười mỗi khi gặp anh h lại kh cảm xúc như này, anh đau lắm chứ..
Q.anh : Duy, Duy ơi.. Mở mắt ra nhìn anh đi.. Hức.. Duy ơi.. Anh.. Hức.. Anh xin lỗi mà.. Mở mắt nhìn anh đi mà.... //cầm tay em, nước mắt rơi lã chã//
Đúng là kh có gì đau hơn tình yêu âm - dương...
...
2 năm sau, anh vẫn vậy, vẫn là Nguyễn Quang Anh, vẫn uy quyền điều khiển công ty ngày càng thăng tiến, vẫn được mn gọi bằng tên Nguyễn tổng, nhưng kèm theo đó là vẫn kh thể vơi đi đc nỗi nhớ em...
Cũng chẳng trách đc, vì càng yêu lâu thì càng đau mà...
Từ ngày kh còn em, anh đã hút thuốc lại r, thi thoảng nhớ em thì lại hút vài điếu, còn kh ngủ đc thì..mượn men rượu thôi.. Cùng lắm là vài viên thuốc ngủ...
Tính anh vốn đã cọc cằn, gắt gỏng nhưng em lại khiến anh dịu dàng, bt lm nũng với em, biết nhòng nhẽo, giận hờn. H chẳng còn em, anh lại trở lại như trc, lại quát tháo, gắt gỏng..
Em như ánh sáng của đời anh vậy, chiếu sáng cuộc đời tăm tối của anh.. Thế tại sao ông trời lại tước đi nguồn sáng cuối cùng của anh thế.. Tại sao chứ..?
...
*choảng*
Q.anh : Duy ơi.. Hôm nay anh lại nhớ em rồi.. //cầm tấm ảnh, xoa xoa// bức này em cười xinh quá nè.. Tiếc nhỉ, anh lại chẳng đc ngắm nụ cười này lâu hơn một chút... //nước mắt kh tự chủ mà rơi//
Q.anh : th nào, m hứa là sẽ kh khóc nữa mà.. //lấy tay lau nước mắt// th nào...
Sao thế này, anh càng lau càng khóc nh hơn...
...
BẢN TIN: PHÁT HIỆN NGUYỄN QUANG ANH, TỨC NGUYỄN TỔNG TỰ SÁT TRONG NHÀ RIÊNG...
Đúng rồi.. Anh muốn gặp em lắm rồi, anh mệt lắm, anh muốn đc em ôm, muốn nhìn thấy nụ cười của em, muốn đc nghe em gọi "Quang Anh ơi"...
...
Mảnh thủy tinh còn vương máu, thi thể anh ôm lấy bức ảnh của em, trên mi đọng lại vài giọt lệ...
"Anh sang với em đây, nhớ em lắm rồi"
...
Cho cái đánh giá coii^^