Trong một khu ổ chuột tăm tối, nơi bạo lực và cái chết là chuyện thường nhật, Isha lớn lên như một đứa trẻ vô danh. Môi trường khắc nghiệt ấy đã nhào nặn cô thành một thiếu nữ lạnh lùng, ít nói và vô cảm, khiến mọi người xa lánh, xem cô như một sinh vật kỳ dị.
Năm Isha mười bảy tuổi, thành phố Saphi chấn động bởi một vụ thảm sát động vật kinh hoàng. Hàng loạt thú cưng bị sát hại dã man. Ban đầu, cảnh sát nghi ngờ thú hoang, nhưng sự thật phơi bày khiến dư luận bàng hoàng: hung thủ chính là Isha. Dù không ai tin một cô bé mười bảy tuổi có thể gây ra tội ác tày trời như vậy, lời khai của một phụ nữ trẻ về việc Isha suýt giết hại một cậu bé mười bốn tuổi đã củng cố thêm bằng chứng.
Isha trở thành đối tượng của sự căm phẫn và phẫn nộ. Người dân ruồng bỏ, đánh đập và đuổi cô trở về cái ổ chuột nơi cô sinh ra. Tưởng chừng cuộc đời Isha sẽ chìm trong bóng tối cho đến khi kết thúc.
Nhưng rồi, một tia sáng bất ngờ xuất hiện. Bác sĩ tâm lý Ethan Eraso, một người đàn ông nhân hậu, đã quyết định nhận nuôi Isha. Anh đưa cô về nhà, chăm sóc như một người em gái.
Ban đầu, Isha hoàn toàn không tin tưởng Ethan. Bất kỳ thứ gì đến từ anh, dù đói khát đến mấy, cô cũng kiên quyết từ chối. Sự đề phòng và thái độ thù địch của Isha khiến một bác sĩ tâm lý tài giỏi như Ethan cũng phải bất lực. Tuy vậy, anh không hề nản lòng.
Trong những ngày đầu sống chung, Isha luôn cảnh giác cao độ. Cô nuôi hy vọng trốn thoát và trở về khu ổ chuột. Để đạt được mục đích, cô không ngừng tìm cách hãm hại Ethan bằng những hành động tàn bạo và khó lường. May mắn thay, với kinh nghiệm và kiến thức của mình, Ethan luôn tìm được cách ứng phó và bảo vệ bản thân.
Cuộc sống của họ không hề dễ dàng, nhưng quyết tâm thay đổi Isha của Ethan chưa bao giờ lay chuyển. Ngày qua ngày, anh kiên trì tìm cách cứu rỗi tâm hồn cô bé. Dù bề ngoài lạnh lùng, Isha vẫn là một con người, và sâu thẳm trong lòng, cô cũng không khỏi dao động trước sự chân thành của Ethan.
Cuối cùng, bằng sự kiên nhẫn và tình yêu thương vô điều kiện, Ethan đã chạm đến trái tim Isha, gột rửa những cặn bã bám sâu trong tâm hồn cô. Kể từ đó, Isha trở nên gắn bó với Ethan một cách kỳ lạ, thậm chí ám ảnh. Anh không chỉ là người quan trọng nhất trong cuộc đời cô mà còn là cả một thế giới hy vọng mà cô không thể đánh mất.
Nhưng quy luật của cuộc sống là vô thường. Ethan, người mang đến ánh sáng cho Isha, lại âm thầm mang trong mình căn bệnh bạch cầu quái ác mà anh không hề hay biết.
Chuyến du lịch ba ngày cuối cùng của họ trôi qua đầy ắp những kỷ niệm đáng nhớ, dù cả hai đều mệt mỏi khi trở về. Isha chìm vào giấc ngủ sâu sau chuyến đi. Nửa đêm, tiếng động lạ phát ra từ phòng Ethan đánh thức cô. Tò mò và lo lắng, Isha nhẹ nhàng mở cửa. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cô, cũng là nỗi kinh hoàng tột độ, chính là Ethan nằm bất động, hơi thở đã tắt.
Dù được đưa đến bệnh viện cấp cứu, các bác sĩ đã cố gắng hết sức, nhưng phép màu đã không xảy ra. Ethan đã ra đi mãi mãi.
Hai tuần sau tang lễ của Ethan, Isha được một gia đình mới nhận nuôi. Họ đối xử tốt với cô, nhưng không ai có thể lấp đầy khoảng trống to lớn mà Ethan để lại. Thế giới của Isha dường như đã sụp đổ hoàn toàn.
Một đêm không trăng, Isha trằn trọc không ngủ. Cô quyết định trốn thoát. Bỏ lại sau lưng ngôi nhà mới, Isha đi chân trần suốt tám ki-lô-mét để đến nghĩa trang, nơi Ethan yên nghỉ. Mất nhiều giờ, cô mới tìm thấy mộ anh giữa vô vàn những ngôi mộ khác.
Có lẽ, Isha đã tìm thấy ngôi nhà thực sự của mình. Ngày qua ngày, cô vẫn ở đó, bên cạnh nấm mồ của Ethan, nơi chôn cất cả thế giới của cô. Để tồn tại, Isha phải tự mình kiếm ăn, những thói quen từ khu ổ chuột xưa kia dường như đã quay trở lại. Cô có thể đã sống bằng cách nhặt nhạnh thức ăn thừa, bới rác hoặc thậm chí trộm thức ăn của động vật.
Cuối cùng, Isha ra đi vì cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông. Người dân đã chôn cất cô ngay cạnh mộ của Ethan, để họ mãi mãi ở bên nhau.