Savelyev Orlov, một nhà thám hiểm dày dạn, đặt chân vào "Khu Rừng Rỉ Máu" với sự tự tin kiêu hãnh của một người đã chinh phục nhiều vùng đất hoang vu. Nhưng khu rừng này khác biệt. Ngay khi anh bước qua ranh giới của những cây cổ thụ xù xì, một luồng khí lạnh lẽo thấu xương xâm nhập vào cơ thể, mang theo mùi tanh tưởi nồng nặc và sự tĩnh mịch đáng sợ.
Anh tiến sâu hơn, những vệt máu khô loang lổ trên thân cây như những lời cảnh báo ghê rợn. Tiếng gió rít qua kẽ lá nghe như tiếng than khóc ai oán. Rồi, con nai sừng tấm lao ra, thân mình đầy những vết cào xé đang rỉ máu tươi, đôi mắt trợn ngược đầy kinh hãi trước khi gục ngã.
Tiếng gầm rú xé tan sự tĩnh lặng. Từ bóng tối, một sinh vật kinh dị hiện ra. Cao lớn, gầy guộc, phủ lớp lông đen bết dính máu, đôi mắt đỏ rực như than hồng nhìn Savelyev với sự thù hận và đói khát tột độ. Móng vuốt đen bóng, sắc nhọn của nó vung ra, xé toạc lớp áo khoác dày của Savelyev, để lại những đường rạch sâu hoắm trên cánh tay, máu tươi ứa ra nhuộm đỏ cả vạt áo.
Con quái vật lao đến, những móng vuốt cắm sâu vào vai và ngực Savelyev, xé toạc da thịt anh một cách tàn nhẫn. Tiếng xương răng rắc hòa lẫn với tiếng hét nghẹn ngào của Savelyev. Máu phun ra xối xả, nhuộm đỏ cả không gian xung quanh. Cơn đau buốt nhói lan tỏa khắp cơ thể, như hàng ngàn lưỡi dao đang xé nát từng thớ thịt.
Savelyev cố gắng chống cự, vung chiếc rìu loạn xạ. Nhưng trong cơn đau đớn và choáng váng, những nhát rìu của anh trở nên vô vọng, chỉ khua khoắng trong không khí. Con quái vật gầm gừ thỏa mãn, những chiếc răng sắc nhọn của nó ngoạm lấy cổ Savelyev, nghiến mạnh. Tiếng хруст xương cổ vỡ vụn vang lên đầy ghê rợn. Máu từ cổ Savelyev phun trào, bắn tung tóe lên mặt và bộ lông đen của con quái vật, ấm nóng và tanh nồng.
Nhận thức của Savelyev bắt đầu mờ dần. Anh cảm nhận được hơi thở nóng rực và mùi máu tanh nồng nặc phả vào mặt mình. Đôi mắt đỏ rực của con quái vật nhìn anh chằm chằm, ánh lên sự thích thú bệnh hoạn khi chứng kiến sự tàn lụi của sự sống trong đôi mắt anh.
Con quái vật không vội vã kết thúc cuộc tàn sát. Nó gặm nhấm phần thịt trên vai Savelyev, những tiếng хруст và хрум хрум vang lên ghê rợn. Máu chảy xuống ướt đẫm bộ lông của nó và nhỏ giọt xuống nền đất. Savelyev cố gắng cựa quậy, nhưng những móng vuốt sắc nhọn ghim chặt anh xuống đất.
Một tiếng xé rách kinh hoàng vang lên khi con quái vật dùng móng vuốt xé toạc một mảng lớn da thịt trên ngực Savelyev, để lộ ra những chiếc xương sườn trắng hếu và trái tim đang đập thoi thóp. Savelyev rên rỉ trong đau đớn, hơi thở trở nên gấp gáp và yếu ớt.
Con quái vật cúi xuống, liếm láp dòng máu tươi đang chảy ra từ vết thương hở. Ánh mắt nó ánh lên vẻ thỏa mãn man rợ. Rồi, nó dùng răng xé đứt một phần của trái tim Savelyev, nhai nuốt một cách chậm rãi và đầy khoái trá.
Cơn đau đớn tột cùng khiến ý thức của Savelyev dần tan biến. Anh nhìn thấy những hình ảnh nhòe nhoẹt, những ký ức vụt qua như một thước phim quay chậm. Khuôn mặt những người thân yêu, những chuyến phiêu lưu đã qua... tất cả đang dần chìm vào bóng tối.
Con quái vật tiếp tục hành động tàn bạo của mình. Nó xé rách bụng Savelyev, lôi ra những nội tạng đẫm máu và vứt chúng sang một bên. Mùi tanh nồng nặc của máu và chất thải lan tỏa khắp khu rừng.
Đôi mắt của Savelyev trợn ngược, nhìn vô hồn vào những tán cây cao vút. Hơi thở cuối cùng của anh thoát ra thành một tiếng rít yếu ớt rồi tắt hẳn. Nhưng con quái vật vẫn chưa dừng lại.
Nó dùng móng vuốt xé rời từng chi của Savelyev, quăng chúng ra xa như những món đồ chơi bị vứt bỏ. Đầu của anh bị giật mạnh ra khỏi cổ, rơi xuống đất với một tiếng "bịch" ghê rợn, đôi mắt vẫn còn mở trừng trừng nhìn lên bầu trời âm u.
Con quái vật gặm nhấm những phần thi thể của Savelyev một cách man rợ, những tiếng хруст xương và tiếng nhai thịt vang vọng trong khu rừng tĩnh mịch. Máu vương vãi khắp nơi, nhuộm đỏ lá cây, đất đá và thân cây.
Khi màn đêm buông xuống, "Khu Rừng Rỉ Máu" trở nên tĩnh lặng đến rợn người, chỉ còn tiếng con quái vật thỏa mãn gầm gừ bên cạnh những mảnh thi thể không còn nguyên vẹn của Savelyev Orlov. Máu vẫn tiếp tục rỉ ra từ những vết thương trên cơ thể anh và trên những cái cây xung quanh, như một lời nhắc nhở vĩnh viễn về sự tàn bạo và kinh hoàng của khu rừng này.