Người ta bảo, gương không chỉ phản chiếu hình ảnh… mà còn là cánh cửa dẫn đến thế giới khác.
Yến, sinh viên năm nhất, thuê một căn phòng trọ cũ gần trường. Trong phòng có một cái gương lớn, đóng khung gỗ nứt nẻ, trông như đồ cổ. Bà chủ trọ dặn:
> "Gương đó có từ thời xưa, đừng xoay mặt gương vào giường ngủ. Và… đừng soi vào nó lúc nửa đêm."
Yến thấy buồn cười. Gương thì soi lúc nào chẳng được?
Đêm thứ ba, sau khi học bài đến khuya, cô mệt mỏi bước vào nhà vệ sinh. Ánh đèn vàng vọt, cái gương mờ hơi nước. Yến cúi rửa mặt, ngẩng lên — hình ảnh phản chiếu vẫn đang… cúi đầu.
Cô chết lặng.
Tay run run lau mặt kính, cô nhìn kỹ lại. Hình ảnh trong gương… không khớp chuyển động. Nó ngẩng mặt lên sau cô vài giây, và nó đang cười, trong khi mặt Yến tái mét.
Cô hét lên, lao ra khỏi phòng. Khi quay lại với bà chủ trọ, cái gương đã biến mất. Bà chủ chỉ nói:
> "Con đã soi vào nó lúc 12 giờ đêm rồi phải không? Những ai thấy được 'mặt sau gương'… đều bị thay thế."
Ba ngày sau, bạn cùng phòng của Yến gọi điện cho bà chủ:
– Cô ơi, Yến vẫn chưa về, nhưng sáng nay em thấy cô ấy… đứng trong gương nhìn em cười.
And.
---