🔞"Chỗ này ướt hết rồi."
Đưa tay xuống, chạm vào tiể u hoa huy*t đang ướt đẫ m m*t h*a.
"Để tôi lau giúp em."
Minh Dã càng lau, phía d ưới càng không ngừng chả y ra d*ch h*a, trong nháy mắt h*a huy*t co rúm lại...
Tôi xấu hổ, đưa tay che xuống dưới.
"Đừng nhìn..."
"Có gì mà không được nhìn."
Anh ta gỡ tay tôi ra, ánh mắt thâm sâu nhìn xuống dư ới.
"Rất dễ thương."
Tim tôi đập loại lên, xấu hổ quá đi mất, Ngụy Minh Dã cứ hay thích trêu tôi.
Ngụy Minh Dã cuối đầu xuống, đưa đầu l*ỡi li*m láp *m h*
Tôi hoảng hốt, không ngờ anh ta lại làm ra những hành động này.
"Đừng... Li*m..."
"A..."
Cả người tôi không khỏi k*ch th*ch, vặn vẹo m*ng mình, chỗ đó ngứa quá.
"Minh... Dã... Khó chịu..."
Khoá i cả m tê dại một lần nữa ch*m đến, cảm giác như có một nguồn điện chạy vào trong c* th*.
Chuyển động lư*i càng lúc càng nhanh, ti*u huy*t không chịu nổi d*m th*y không ngừng chảy ra.
Tôi đến ca o trà o, không chịu nổi mà khóc nức nở, s**g quá, chỗ đó rất s**ng.
"Um... ưm... Hức..."
Được Ngụy Minh Dã ch*m vào thật thỏ a má i.
"Đừng... Tôi khó chịu..."
"Khó chịu thì làm sao? Hửm."
"Muốn... Được anh c*m vào."
Trong lòng tôi chờ mong, muốn thứ to lớn kia của Ngụy Minh Dã vào bên trong cơ thể của mình.
Chết thật!
Tôi không thể giữ được lí trí của bản thân mình nữa, càng ngày càng cuốn theo sự câu dẫn của Ngụy Minh Dã.
Phía dưới h*a huy*t không ngừng đóng mở, muốn được cây g*y th* t* cấ m vào bên trong.
"Thật không."
Ngụy Minh Dã kìm nén lấy d*c vọng, giọng nói có chút khó khăn.
"T-thật..."
Tôi ngoan ngoãn dạ ng hân chân ra, h*a huy*t đang đói khát cần được lấp đầy vào bên trong.
Anh ta dường như bị tôi câu dẫn, ánh mắt đỏ rực.
"Bé con, càng ngày càng bạo."
_________
Vào nhóm ib cho mình