Tóm tắt:
Lớp 8A – tưởng chừng chỉ là một lớp bình thường với những học sinh tinh nghịch, hay cãi nhau, và luôn trong tình trạng “chia bè kết phái”. Nhưng sau một sự kiện bất ngờ vào tháng Tư, mọi thứ thay đổi. Những bí mật được hé lộ, tình bạn được thử thách, và cả những cảm xúc đầu đời vụng về cũng bắt đầu nhen nhóm.
⸻
Chương 1: Bức Thư Trong Ngăn Bàn
Ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết, Lan – lớp phó kỷ luật – phát hiện một bức thư viết tay trong ngăn bàn mình:
“Nếu một ngày bạn biến mất, liệu có ai nhớ đến bạn không?”
Không có người gửi. Cả lớp bắt đầu bàn tán. Một số người nghi là trò đùa, nhưng Lan thì không nghĩ vậy.
⸻
Chương 2: Nhóm Năm Người Và Cuộc Điều Tra Ngầm
Lan cùng bốn người bạn thân: Khánh – lớp trưởng nghiêm túc, Mai – cô nàng mê tiểu thuyết, Duy – cậu học giỏi toán nhưng vụng về, và Long – “chuyên gia cà khịa” của lớp, bắt tay vào tìm hiểu ai đã để lại bức thư. Trong khi điều tra, họ phát hiện một số học sinh trong lớp đang gặp vấn đề: áp lực học tập, cha mẹ ly hôn, bị bắt nạt, hoặc cảm thấy vô hình trong chính tập thể của mình.
⸻
Chương 3: Bí Mật Của Những Gương Mặt Quen
Một chuỗi những bức thư khác xuất hiện. Mỗi lá thư như hé lộ thêm về một ai đó trong lớp: có người sắp phải chuyển trường, có người đang chịu đựng sự cô đơn sau nụ cười rạng rỡ. Những người tưởng như “ổn nhất” lại hóa ra là người đang tổn thương nhất.
Nhóm bạn nhận ra rằng, lớp 8A của họ không thật sự gần gũi như họ tưởng.
⸻
Chương 4: Giờ Sinh Hoạt Không Giống Mọi Khi
Cô chủ nhiệm – cô Hòa – tổ chức một tiết sinh hoạt đặc biệt: thay vì báo cáo lỗi vi phạm hay kế hoạch học tập, cô phát cho mỗi bạn một mảnh giấy và đề nghị:
“Viết điều em muốn mọi người biết, nhưng chưa từng dám nói.”
Không cần ghi tên. Cô sẽ đọc lên.
Cả lớp im lặng. Nhưng rồi những dòng chữ bắt đầu xuất hiện – đầy nước mắt, nhưng cũng đầy dũng cảm.
⸻
Chương 5: Tháng Tư Ấm Áp
Sau “giờ sinh hoạt kỳ lạ” ấy, lớp 8A bắt đầu thay đổi. Những nhóm nhỏ không còn khép kín. Những cái bắt tay, lời xin lỗi, tiếng cười trở nên chân thành hơn. Cả lớp cùng nhau làm một video tặng cô giáo và lưu giữ lại ký ức tháng Tư ấy.
Và trong lúc dựng video, Lan phát hiện một đoạn ghi chú nhỏ giấu phía sau bàn học:
“Cảm ơn cậu đã không lờ đi bức thư đầu tiên. Nhờ cậu mà lớp 8A có một mùa xuân thật sự.”
Không ký tên.
Chỉ là một dòng chữ vụng về – nhưng đủ khiến Lan mỉm cười suốt cả buổi chiều hôm đó.