Trên con phố vắng giữa đêm khuya, tiếng bước chân gấp gáp vang lên hòa vào cơn mưa lạnh buốt. Đức Duy đứng run rẩy trước căn biệt thự nơi từng là chốn an toàn nhất của cậu. Nhưng giờ đây… nơi đó chỉ còn là địa ngục.
Cánh cửa bật mở. Quang Anh đứng đó, đôi mắt không còn ấm áp như trước mà thay vào đó là một tầng băng lạnh lẽo.
“Anh… em về rồi. Em có chuyện muốn nói.” – Duy run giọng.
Quang Anh không trả lời. Chỉ lặng lẽ quay lưng, rồi để lại một câu nói khiến tim Duy nứt vỡ:
“Cô ấy… đã trở về. Em không cần phải ở đây nữa.”
Cô ấy. Là ai? Không cần hỏi. Duy biết – là Bạch Nguyệt Quang. Người phụ nữ đã từng là "ánh trăng" trong quá khứ của Quang Anh, giờ lại xuất hiện… và mọi thứ bắt đầu đổi thay.
---
Một tuần sau.
Duy bị vu oan. Trong một phi vụ quan trọng của tổ chức, toàn bộ chứng cứ đều chỉ ra cậu là kẻ phản bội.
“Không… em không làm… Quang Anh, em thề!” – Duy quỳ gối, gào lên giữa đại sảnh.
Quang Anh bước tới, đôi mắt đầy sát khí.
“Đừng diễn nữa, Duy. Tao đã cho mày tất cả. Còn mày… lại phản bội tao?”
Bốp!
Cái tát vang lên, máu ứa nơi khóe môi Duy.
Nhưng thứ đau hơn là trái tim. Là ánh mắt lạnh băng của người mà cậu từng yêu hơn cả mạng sống.
“Anh… từng yêu em mà?” – Duy thì thào.
Quang Anh bật cười, nụ cười như rút cạn hy vọng:
“Từng thôi. Bây giờ… tao chỉ thấy ghê tởm.”
Cả căn phòng rơi vào im lặng, chỉ còn tiếng mưa rơi lách tách, như khóc thay cho một trái tim bị bóp nát.
______
Cốt truyện là tác giả nghĩ ra và chatgpt viết ạ