Mặt trời bắt đầu khuất dạng sau những ngọn đồi thoai thoải của Galicia, nhuộm vàng cả vùng đất biên giới nơi Iberia gặp gỡ. Spain ngồi bên cửa sổ, ly Rioja đỏ sánh trong tay, nhìn ra những cánh đồng lúa mì mênh mông trải dài đến tận chân trời, nơi đất nước của anh giáp ranh với đất nước của người láng giềng.
Portugal. Cái tên đó luôn gợi lên trong lòng Spain một hỗn hợp cảm xúc phức tạp: sự ngưỡng mộ, đôi khi là chút ganh tị, một chút giận hờn vu vơ của những cuộc tranh chấp lịch sử, nhưng trên hết, là một tình cảm gắn bó không thể chối từ. Họ là hai anh em, hai người bạn, hai kẻ thù, và không thể là bất cứ thứ gì khác ngoài việc tồn tại song song, gắn bó chặt chẽ trên cùng một mảnh đất.
Tiếng gõ cửa vang lên. Spain không cần nhìn cũng biết là ai. Portugal, với mái tóc đen nhánh, đôi mắt xanh thẳm và nụ cười luôn thường trực, đứng đó, một chai rượu Porto trên tay.
"Tối nay có trận đấu giao hữu, đúng không?" Portugal nói, giọng điệu thân thiện thường thấy, nhưng Spain vẫn nghe ra chút thách thức ẩn chứa.
Spain nhếch mép cười. "Đúng vậy. Anh đã chuẩn bị tinh thần để thua chưa?"
Portugal phá ra cười, cái cười giòn tan nhưng cũng đầy kiêu hãnh. "Nằm mơ đi. Lần này chúng ta sẽ cho các anh biết thế nào là bóng đá."
Họ cùng nhau xem trận đấu. Tiếng reo hò, tiếng chửi thề khi đội nhà bỏ lỡ cơ hội, và những tràng vỗ tay bôm bốp khi ghi bàn. Portugal ngồi cạnh Spain, vai chạm vai. Mặc dù họ luôn là đối thủ trên sân cỏ, nhưng trong những khoảnh khắc như thế này, sự cạnh tranh dường như tan biến, chỉ còn lại sự sẻ chia một niềm đam mê chung.
Sau trận đấu, họ không vội về. Portugal mở chai Porto, và Spain mang ra một đĩa Jamón Serrano. Họ ngồi đó, trò chuyện về mọi thứ, từ những chính sách mới nhất của Liên minh Châu Âu đến những lễ hội địa phương, từ những dự án kinh tế chung đến những kỷ niệm thời thơ ấu.
"Anh nhớ không, hồi nhỏ, chúng ta hay trốn ra sông Guadiana để bơi lội?" Portugal hỏi, ánh mắt xa xăm. "Mẹ của anh lúc nào cũng lo lắng chúng ta sẽ bị cuốn trôi."
Spain gật đầu. "Đúng vậy. Bà ấy còn mắng tôi vì đã rủ anh đi cùng." Anh mỉm cười. "Nhưng mà, anh luôn là người giỏi bơi hơn."
Portugal nhún vai. "Chỉ là một chút thôi. Dù sao thì, anh luôn là người mạnh mẽ hơn trong những cuộc chiến." Giọng anh có chút thoáng buồn, gợi nhắc đến những cuộc chiến tranh biên giới và những giai đoạn lịch sử đầy biến động.
Spain đặt tay lên vai Portugal. "Những chuyện đó đã qua rồi. Giờ đây, chúng ta là đối tác, là bạn bè."
Portugal nhìn vào mắt Spain, đôi mắt xanh thẳm của anh chứa đựng sự thấu hiểu. "Đúng vậy. Chúng ta là đối tác. Nhưng cũng là đối thủ. Và đó là điều khiến mối quan hệ của chúng ta luôn thú vị, phải không?"
Họ cùng bật cười. Đúng vậy. Mối quan hệ giữa Spain và Portugal giống như một điệu nhảy flamenco: đầy đam mê, mãnh liệt, đôi khi có những bước chân va chạm, nhưng cuối cùng luôn hòa quyện vào một vũ điệu tuyệt đẹp.
Vài ngày sau, một cuộc họp quan trọng của EU diễn ra. Spain và Portugal có những quan điểm khác nhau về một số vấn đề kinh tế. Cuộc tranh luận diễn ra gay gắt, với những lập luận sắc bén từ cả hai phía. Spain đôi khi cảm thấy bực bội với sự cứng rắn của Portugal, còn Portugal thì có vẻ khó chịu với sự tự tin đôi khi thái quá của Spain.
Tuy nhiên, khi cuộc họp kết thúc, họ lại cùng nhau đi ăn tối. Không có sự căng thẳng hay giận dỗi nào còn đọng lại. Họ bàn luận về những điểm chung, những cơ hội hợp tác mới, và những cách để cùng nhau phát triển.
"Dù sao thì, chúng ta cũng là những người hiểu nhau nhất trên cái bàn đàm phán đó," Portugal nói, nhấp một ngụm rượu vang.
Spain gật đầu. "Anh nói đúng. Không ai hiểu được cái phức tạp của bán đảo Iberia bằng chúng ta."
Đó là bản chất của mối quan hệ giữa họ. Họ có thể tranh luận, có thể cạnh tranh, nhưng khi cần, họ luôn đứng về phía nhau. Họ là những người láng giềng đầu tiên mà mỗi bên có thể tin cậy.
Khi đêm xuống, Spain tiễn Portugal về khách sạn. Trước khi Portugal bước vào, anh quay lại nhìn Spain.
"Cảm ơn vì đã luôn ở đó, Spain," Portugal nói, giọng nói chân thành.
Spain mỉm cười. "Anh cũng vậy, Portugal."
Họ không nói thêm điều gì. Nhưng trong ánh mắt của cả hai, có một sự hiểu biết sâu sắc, một tình cảm gắn bó đã được tôi luyện qua hàng thế kỷ. Mối quan hệ giữa Spain và Portugal không chỉ là chính trị, kinh tế, hay văn hóa. Đó là một phần của lịch sử, một phần của bản sắc của mỗi người, và một điệu nhảy không bao giờ ngừng trên bán đảo Iberia