Tác giả: Vy
Các nhân vật:
Nam chính " Tuấn Phong"
Nữ chính " xưng tôi"
Nữ phụ " Kiều Linh"
+ Cùng cha mẹ của nam - nữ chính!
* vô truyện
Tôi và anh – Tuấn Phong – lớn lên cùng nhau từ bé.
Anh từng nắm tay tôi và hứa:
> "Sau này anh sẽ cưới em, làm cô dâu xinh đẹp nhất của anh ".
Hai bên gia đình cũng hay đùa:" hai đứa này chắc đẹp đôi lắm" - " sao này chắc chắn sẽ kết thông gia";
Mỗi lần nói đến chuyện này là tui ngại đến đỏ mặt ' những trong lòng," cười thầm".
---
Từ cấp 1 đến cấp 3, anh luôn đến nhà gọi tôi dậy đi học mỗi sáng.
Anh hay gọi tôi là "cô bé chưa chịu lớn", còn tôi thì thích lén nhìn anh trong lúc anh không biết.
Chúng tôi cùng đỗ đại học, nhưng khác trường. Anh phải chuyển đi. Tôi hơi buồn, nhưng vẫn cười tiễn anh.;
Mỗi tối, chúng tôi vẫn gọi nhau, kể cho nhau nghe những thứ ở trường;
---
Gần đến sinh nhật anh, tôi quyết định sẽ tạo bất ngờ.
Tôi đặt bánh kem, mua vé tàu và đến trường anh đang học.
Tối hôm đó, tôi đứng trước giảng đường anh chờ.
Trên tay là chiếc bánh kem nhỏ. Trái tim thì rộn ràng - hồi hộp vì sắp tỏ tình.,
Chờ mãi,...!
Vẫn không thấy , tôi liền chạy khắp nơi tìm anh;
Tôi đã thấy anh; Nhưng... tôi lại thấy anh cùng Linh (bạn thân tôi) _ họ đang hôn nhau! _ Tôi đứng chết lặng.! cảnh đó tôi đã có trong giấc mơ,tôi còn mơ chúng tôi đang thành hôn, ' nhưng giờ người đó không phải tôi;
Tay tui mềm nhũn - chiếc bánh kem rớt xuống đất, tạo ra tiếng động, làm hai người giật mình.
Phong : " sao em lại đến đây. mà không nói trước với anh !?
Phong nắm tay Linh, tuyên bố với vẻ mặt thừa nhận " Anh thích Linh" .
Linh : ấp ún " mĩnh xin lỗi...m..mình.. yêu anh ấy quá..., nên,.. nên mình.. mình mong bạn nhường anh ấy cho mình nha
Tôi : nếu bạn đã thích anh ấy., thì mình đâu có lí do gì để phản đối... tôi về trước đây._ xin lỗi đã làm phiền hai người;!
---
Đêm đó, tôi từng bước, về nhà " lòng nặng trĩu ". Tôi khóa cửa phòng, gục mặt trong chăn ' khóc cả đêm ' . Tôi rất hối hận vì đã giới thiệu Phong cho Ling, thất vọng và người mà mình tin tưởng nhất (Linh). lại là người cướp mất người tôi yêu nhất; Linh biết tôi thích anh ấy "14"năm, vậy mà giờ nhận lại chỉ là những câu xin lỗi,. Linh có rất nhiều người theo đuổi; những tại sao cứ phải là Phong chứ !.
Sáng hôm sau,Linh tìm gặp tôi: Bạn đừng giận mình nha... mình không cố ý cướp anh ấy đâu,... chỉ là... mình quá iu anh ấy nên... mình rất xin lỗi bạn... bạn đừng để bụng nha.; có được không!?
> Tôi cười nhạt;
Được,.... đc chứ, " hai người đẹp đôi thế mà! sau mình lại giận chứ". Anh ấy học giỏi, nhà giàu, lại tốt bụng: Bạn thích anh là chuyện đương nhiên;)
Linh thở phào, vậy là bạn không giận mình nữa à,; Tôi thì cười – một nụ cười lạnh buốt.
---
Vài ngày sau, hai bác đến nhà chơi, mẹ tôi cũng hỏi:" mẹ nghe nói con có bạn trai rồi,,! Có phải Phong không ?!.
Tôi lắc đầu:
> "Không phải anh ấy đâu mẹ."
Tôi về phòng, khép cửa lại - vẻ mặt buồn bã
Tôi từng nghĩ mình sẽ là cô dâu của anh.
Tôi đã định, trong ngày sinh nhật đó, sẽ nói hết lòng mình.
Nhưng... lời chưa kịp nói; thì lại mất người!
---
Sáng sớm, khi tôi còn trong giấc mơ, thì lại nghe, tiếng gọi quen thuộc;
> "Em dậy đi, bé con." Ngủ trễ như vậy thì ai mà lấy em nữa?"- lúc đó tôi luôn nghĩ" người mà em lấy chính là anh" (đồ ngóc). Tôi mở mắt ra,
Là Phong?.
Tôi bật khóc ;)
Tôi: em tưởng anh sẽ không đến nhà em nữa!
Phong kể chuyện làm tôi ( vừa khóc vừa cười).
Chúng tôi đã giải thích với hai bác - cha mẹ tôi " về việc không thích nhau " hai bên gia đình rất tiết. Những cũng ủng hộ chúng tôi!
Buổi tối tôi - Phong cùng đi dạo:
Tôi: em không muốn làm cô dâu nữa!
Phong: anh xin lỗi vì đã không giữ lời hứa!
Chúng tôi cùng nhớ về khoản thời gian ở bên nhau, mà lòng nghẹn ngào - đầy tiết đuối,.
Tôi nói "mai sẽ ra nước ngoài". Phong ngơ ngác!
Mai...?!
Tôi: thôi cũng khuya rồi ' em về trước đây!
Phong: được, vậy về cẩn thận nhé!
Hai người lặng lẽ rơi nước mắt, những vẫn nỡ nụ cười buông tay! Rồi đi về hai phía,;
Sáng hôm sau: tôi ra sân bay Linh và Phong cũng rất tiễn tôi;
Tôi nắm tay Linh nhẹ giọng nói:
Mình nhường Phong cho bạn - bạn thay mình làm cô dâu của anh ấy nhé.
Chúc hai a
Người hạnh phúc!
Hai người lặng lẽ nhìn tôi lên máy bay rời đi.
Một tuần sau Phong - Linh đã kết hôn:
Không lâu sau, tôi cũng gặp một người mới – không giống anh, nhưng đủ dịu dàng để tôi mỉm cười trở lại.
Một năm sau:
Tôi dẫn bạn trai về nước " ra mắt với cha mẹ" dù hơi tiết khi không phải Phong nhưng cha mẹ đã đồng ý mối hôn sự này...
Tôi gặp lại Linh và Phong trong thời gian xa cách, Linh đã có thai,. tôi cũng rất vui mừng cho họ, tôi cũng rất hạnh phúc khi đã tìm được người thật lòng iu mình.
---
Truyện đến đây là kết thúc!
💬 Tôi nhận ra:
> "Tình yêu không cần cố giữ người không còn muốn ở lại- hãy buông tay vì đó là lựa chọn không làm tổn thương mình- người khác.
Hạnh phúc chỉ đến khi hai người cùng bước về phía nhau."
Như câu truyện trên là ví dụ ⬆️
---
💔 Hết.