Căn nhà lớn này hiện lên như một biệt thự cổ điển, ẩn mình giữa không gian yên tĩnh của một khu vườn xanh mát, lộng lẫy. Được xây dựng với lối kiến trúc hoàng gia, mái ngói đỏ tươi và những cột đá cao, căn nhà như một tác phẩm nghệ thuật, mang trong mình vẻ đẹp trường tồn với thời gian. Những bức tường đá trắng tinh khôi phản chiếu ánh sáng mặt trời, tạo cảm giác ấm cúng và rộng rãi.
Xung quanh căn nhà là những khu vườn hoa trải dài vô tận, mỗi góc đều được chăm sóc tỉ mỉ. Vườn hoa chính nằm phía trước, rộng lớn và tràn ngập màu sắc, với những bông hoa hồng đỏ rực, hoa lan tím dịu dàng, và những chùm hoa tử đinh hương thơm ngát. Những lối đi được lát đá uốn lượn, dẫn dắt người ta qua từng khóm hoa, từng hàng cây như một cuộc dạo chơi trong thiên nhiên.
Bên cạnh đó, còn có những khu vườn nhỏ hơn, nơi hoa tulip nở rộ vào mùa xuân, hoặc những bụi hoa lavender tím biếc khoe sắc vào cuối hè. Những cây cối xanh mướt tỏa bóng mát, tạo thành những khu rừng nhỏ, là nơi lý tưởng để ngồi thiền, đọc sách, hay chỉ đơn giản là thư giãn với tiếng chim hót ríu rít và làn gió nhẹ thổi qua.
Ở phía sau căn nhà, một hồ nước trong vắt, bao quanh bởi những bụi hoa mẫu đơn và hoa sen, tạo thành một không gian lãng mạn và thanh bình. Những cây cầu gỗ nhỏ bắc qua hồ, khiến cho cảnh vật thêm phần nên thơ. Những chiếc ghế băng dưới tán cây cổ thụ cũng là nơi lý tưởng để ngắm cảnh hoàng hôn buông xuống, khi mặt trời tỏa ánh sáng cam ấm áp xuống làn nước.
Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng đầu tiên chiếu rọi lên vườn, tất cả những bông hoa trong khu vườn như thức dậy, khoe sắc dưới ánh mặt trời. Cả không gian như được sống động và tràn đầy sức sống. Mỗi góc trong căn nhà và vườn hoa đều mang một vẻ đẹp yên bình và lãng mạn, khiến cho người ta không thể không yêu thích và muốn chìm đắm trong sự yên tĩnh này.
Nhưng đó chỉ là lớp mặt nạ , còn những điều khinh khủng thật sự đang ẩn chứa bên trong nó .
-Dưới tầng hầm ( nhà kho )-
Đây là tầng hầm và cũng có tên gọi khác là nơi giam cầm . Tường đá thô ráp, xám xịt, không một chút ánh sáng tự nhiên lọt qua. Mọi thứ đều chìm trong bóng tối, ngoại trừ những khe hở nhỏ trên cửa sổ sắt hoặc những ánh đèn mờ ảo, khiến không khí càng trở nên u ám và nặng nề. Những vết nứt trên tường là dấu vết của thời gian, như một lời nhắc nhở về sự tàn lụi và cô đơn.
Bước vào nơi đây, bạn cảm nhận ngay được sự tĩnh lặng đến nghẹt thở. Không gian hẹp, chật chội, với những chiếc giường đơn sơ nằm sát nhau, chỉ có một lớp chăn mỏng và chiếc chiếu cứng. Không có sự ấm áp hay tiện nghi, chỉ có cảm giác lạnh lẽo của thép và bê tông. Mỗi phòng, mỗi ô cửa như một chiếc hộp kín, nơi người ở chỉ có thể chịu đựng, không có đường thoát.
Mùi ẩm mốc và khói thuốc tỏa ra từ những chiếc đèn dầu leo lét, khiến không gian càng thêm u uất. Bước đi trên sàn gạch lạnh lẽo, tiếng bước chân vang vọng như một lời cảnh báo về sự tịch mịch. Những bức tường cao ngất, có thể che khuất tất cả ánh sáng ngoài kia, chỉ còn lại một không gian khô khan và vô cảm.
Âm thanh duy nhất có thể nghe thấy là tiếng thở dài, tiếng xích sắt va chạm với nhau, hoặc tiếng vọng của những lời nói thì thầm trong bóng tối. Những ánh mắt mệt mỏi và kiệt quệ thường xuyên nhìn ra ngoài cửa sổ hẹp, nhưng không có gì ngoài bóng tối và những bức tường kiên cố. Cảm giác tù túng, ngột ngạt bao trùm, khiến người ta không khỏi cảm nhận rõ ràng sự mất tự do và sự cô đơn tột cùng.
Cạch-
Tiếng mở cửa vang lên một cách nhẹ nhàng nhưng đủ để làm không gian xung quanh bừng tỉnh. Đầu tiên là tiếng “cọt kẹt” của bản lề cũ, như một tiếng thở dài của chiếc cửa đã lâu không được sử dụng, rồi theo sau là một tiếng “rắc” nhỏ khi tay nắm được vặn nhẹ. Tiếng đó không hẳn là quá lớn, nhưng lại đầy ẩn ý, mang một cảm giác lạ lẫm, như thể có ai đó đang bước vào một không gian chưa từng được khám phá.
Kira : Vẫn còn ngồi ở đấy như kẻ tâm thần thế ?
Sammy : Rồi sao…?
Kira : Ăn nói đàng hoàng vào ! Hồi chiều bị đánh vẫn chưa sợ à !?
Sammy : Tôi không sợ những trận đánh đập từ cậu nhưng…tôi lại sợ con người của cậu đó..
Kira : Con người của tao ?
Sammy : Đúng vậy , “Sự chiếm hữu”..
Kira : Ý của mày là..?
Sammy : Ý của tôi không có gì đặc sắc hết..chỉ muốn cậu cho tôi một cuộc sống ấm no và đầy hạnh phúc thôi..ai ngờ bây giờ lại..Haizz
Kira : Hahaha , lúc đầu mày theo đuổi tao thì tao đã có nói với mày là tao không hề tốt một tí nào rồi mà ?
Sammy : …
Bầu không khí yên lặng này như được bao phủ bởi một lớp sương mỏng, nhẹ nhàng và tĩnh lặng. Không gian rộng lớn nhưng vắng lặng đến lạ kỳ, không có âm thanh nào ngoài hơi thở của chính mình. Mọi thứ như đang đứng im, như thời gian đang tạm ngừng lại. Không một cơn gió nào lay động, không một tiếng bước chân nào vang lên trên mặt đất. Những tia sáng yếu ớt từ cửa sổ chiếu vào không gian, làm mọi vật như mờ đi trong sự tĩnh lặng tuyệt đối , cho đến khi có người cất tiếng nói .
Sammy : Giờ tôi hối hận rồi..giá như lúc đó tôi không theo đuổi cậu thì chẳng sẽ xảy ra chuyện này…
Kira : Mày cứ mong ước đi , rồi đến cuối cùng mày cũng không đạt được thứ mày mong muốn đâu ! //bước ra ngoài//
Rầm !!!!
Sammy : Vậy mình là người sai sao..?
Tích tách
Cơn mưa đến một cách bất ngờ, bắt đầu từ những hạt mưa lấm tấm, nhẹ nhàng như những chiếc lông tơ rơi xuống đất. Dần dần, những hạt mưa ấy trở nên dày đặc hơn, tạo thành những tiếng rào rạt trên mái nhà, trên cửa kính, trên những lá cây. Không gian bỗng nhiên bị bao phủ bởi một màn sương mỏng mờ, màu xám tro. Cảm giác như tất cả mọi thứ xung quanh đang dừng lại, chỉ còn lại âm thanh của mưa như một bản nhạc êm dịu nhưng đầy sức mạnh.
Tiếng mưa rơi đều đặn, không vội vã nhưng cũng không ngừng nghỉ, như đang rửa sạch những nổi buồn và xua tan đi những mệt mỏi trong không gian. Những giọt mưa nhỏ lúc đầu nhanh chóng trở nên dày đặc, đập mạnh vào mặt đất, tạo ra những vũng nước nhỏ trên con đường. Cảnh vật xung quanh dường như biến thành một bức tranh mờ ảo, khi mưa phủ lên mọi thứ một lớp sương mờ, khiến mọi vật trở nên mềm mại và dịu dàng.
Mùi đất ẩm, mùi cây cỏ được tưới tắm lại bởi mưa, lan tỏa trong không khí, làm dịu đi cái oi ả của những ngày nắng. Không khí trở nên mát mẻ hơn, dễ chịu hơn, như được làm mới lại sau mỗi giọt mưa. Những chiếc lá cây nhảy múa dưới cơn mưa, rung rinh theo từng làn gió nhẹ.
Cơn mưa không vội vã đi qua, mà cứ kéo dài như một sự chờ đợi, như một câu chuyện chưa kể hết. Nhưng rồi, sau một lúc, mưa cũng dần dịu lại. Những giọt mưa bắt đầu thưa thớt hơn, rồi chỉ còn những tiếng tí tách nhỏ trên mặt đất, như lời tạm biệt nhẹ nhàng trước khi cơn mưa rời đi, để lại một không gian tươi mới, yên bình.