Anh chẳng còn viết tên em
Nhưng đầu anh vẫn gọi thầm
Chẳng còn lưu hình em nữa
Mà lòng vẫn thấy âm thầm.
Bài nhạc nào cũng về em
Dù chẳng cố cũng giống thêm
Vì từng đoạn beat rơi xuống
Là nhịp tim anh không êm.
You left – như mây tan biến
Chẳng lời goodbye, chỉ nghiêng
Cánh cửa đóng không tiếng động
Mà lòng anh thì đảo điên.
Anh chẳng cần em regret
Anh chỉ cần em still get
That anh từng really tried
To hold on when you left.
Vì anh biết em mỏi rồi
Tim em vỡ, chẳng nói thôi
Love không phải always sweet
Có khi chỉ là một lời.
Anh đã từng stay all night
Viết cả trăm dòng rewrite
Để gửi cho em một tin
Rồi xóa hết lúc midnight.
You don’t see how deep I fell
Khi em smile with someone else
Lúc anh đang chill cùng bạn
Tim vẫn drop như broken bell.
Họ nói em là sunshine
Còn anh dark như skyline
But they don’t know, em cũng
Từng run through storm with mine.
Anh chưa từng hate em đâu
Chỉ hate cái kết phía sau
Từng nghĩ chúng ta sẽ mãi
Nhưng mọi thứ now turned cold.
Every time em post a pic
Anh lại fall like classic
Đứng nhìn em move forward
While anh stuck in basic.
Anh viết verse này cho em
Dù biết em sẽ chẳng xem
Chỉ là giữa đêm lại nhớ
Nên gõ nỗi đau thành tên.
Gió vẫn thổi, sky still blue
Còn anh thì stay with truth
You were love, but not meant
So anh just write then mute.