1. Gặp nhau trong giấc mộng
Cơn mưa đêm tháng Bảy trút xuống đột ngột, hòa tan ánh đèn pin điện thoại trong tay Tiêu Chiến. Cậu trượt chân khi đang đi dọc bờ sông, cố giữ thăng bằng nhưng vô ích – màn đêm nuốt chửng cậu.
Tỉnh dậy, cậu thấy mình nằm giữa một rừng trúc mờ sương. Quần áo ẩm ướt đã được thay bằng bộ áo lụa mỏng, thêu hoa sen tinh xảo. Trước mặt là một chàng trai mặc y phục cổ đại, mái tóc đen được vấn gọn bằng trâm ngọc, mắt sáng tựa sao rơi.
“Ngươi tỉnh rồi?” – giọng nói trầm thấp, nhưng dịu dàng như tiếng đàn tranh.
“Tôi… đây là đâu?”
“Là sông Ngân. Còn ta là Vương Nhất Bác – người đã vớt ngươi lên từ đáy nước.”
2. Những ngày bên nhau
Tiêu Chiến buộc phải sống ẩn danh trong phủ của Vương Nhất Bác – một công tử sống ẩn dật, giỏi y thuật và tinh thông thiên văn. Dù không rõ lý do Tiêu Chiến xuất hiện, Vương Nhất Bác vẫn luôn chăm sóc, dạy cậu viết chữ Hán, pha trà, và cùng nhau ngắm sao mỗi đêm.
Họ cùng nhau dựng lại một khu vườn nhỏ phía sau phủ. Tiêu Chiến – với tài vẽ thiết kế – vẽ sơ đồ, còn Vương Nhất Bác thì chọn từng khúc gỗ, từng viên đá.
Một ngày nọ, Tiêu Chiến hỏi:
“Huynh không sợ ta là yêu quái hay kẻ lạ đến phá rối sao?”
Vương Nhất Bác mỉm cười: “Trong mộng, ta đã thấy ngươi từ trước rồi.”
3. Bí mật thời gian
Tiêu Chiến phát hiện bức họa trong phòng Vương Nhất Bác – vẽ một người trông giống hệt cậu. Ở góc bức tranh có ghi dòng chữ:
“Người ấy, sẽ đến từ tương lai. Vào một đêm sông Ngân đổi dòng.”
Tiêu Chiến nhận ra: mình không chỉ tình cờ rơi vào đây – mà là một mảnh ghép của định mệnh.
4. Chọn lựa
Một ngày trăng tròn, cánh cổng ánh sáng mở ra từ đáy sông Ngân – dấu hiệu cho thấy Tiêu Chiến có thể quay về thế giới của mình.
Vương Nhất Bác đứng trước cậu, trong tay cầm viên ngọc lưu ly:
“Ngươi có thể đi. Nhưng nếu đi … mọi ký ức về thế giới cũ sẽ phai mờ.”
Tiêu Chiến nhìn chàng trai trước mặt – người đã lặng lẽ gói cho cậu từng bữa ăn, học cách nấu mì bằng lời kể của cậu, chắp nối ngôn ngữ bằng nụ cười và ánh mắt.
“Ta… không muốn quên.”
“Vậy thì hãy nhớ… dù là ở nơi nào, nếu nhớ đến nhau, ta sẽ lại gặp lại.”
5. Lời hứa trên sông Ngân
Cánh cổng đóng lại. Nhưng lần này, không có ai bước qua. Tiêu Chiến chọn ở lại.
Nhiều năm sau, trong một buổi triển lãm kiến trúc hiện đại mang âm hưởng cổ phong, người ta thấy một mô hình biệt viện rừng trúc rất lạ, kèm dòng chú thích:
“Lấy cảm hứng từ một giấc mơ. Nơi ấy, có người con trai mang tên Vương Nhất Bác, và một khu vườn chưa bao giờ phai nhòa trong trí nhớ người vẽ.”